Vô Thượng Sát Thần

Chương 207: Thân Phận Của Bàn Tử



Mục đích lần này Tiêu Phàm hành động đơn độc là giải quyết hết những người trong bóng tối. Nếu mục tiêu đạt được, vậy cũng không cần lưu lại nữa.

Đối với cái chết của Vũ Thừa Quân, Tiêu Phàm căn bản không để trong lòng, giết chết hắn cũng coi là diệt trừ một cánh tay của Tuyết Ngọc Long.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, vậy mà lại ngoài ý muốn đột phá đến Chiến Tông hậu kỳ.

Chiến Tông cảnh hậu kỳ, khoảng cách với Chiến Tông cảnh đỉnh phong còn xa sao?

Tiêu Phàm thu lại khí thế, đi ở trên đường cái, nhìn qua thấy vô cùng bình thường, so với Tiêu Phàm hung thần ác sát vừa rồi như là hai người.

- Chúc mừng Tiêu huynh tiến thêm một bước.

Đột nhiên, một thanh âm cách Tiêu Phàm không xa vang lên, chỉ thấy hai đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, người mở miệng nói chuyện là Ảnh Phong, đứng bên cạnh hắn là Huyết Yêu Nhiêu.

- May mắn mà thôi.

Tiêu Phàm hơi hơi chắp tay, nhìn hai người nói:

- Có chuyện gì không?

- Không có việc gì chẳng lẽ không thể tìm Tiêu huynh?

Ảnh Phong cười nói, mặc dù hắn không biết Huyết Yêu Nhiêu vì sao khách khí với Tiêu Phàm như thế, nhưng điều này cũng không ngăn trở hắn nhìn thấy sự tôn trọng trên mặt Huyết Yêu Nhiêu đối với Tiêu Phàm.

- Không có việc gì vậy ta đi trước.

Tiêu Phàm quay đầu bước đi, hắn không muốn có bất kỳ dây dưa gì với Tuyết Lâu. Huyết Yêu Nhiêu cùng Ảnh Phong tới đây nhất định không phải đơn giản chỉ để chúc mừng như vậy.

- Tiêu Phàm.

Sắc mặt Ảnh Phong cứng đờ, nhưng rất nhanh nở nụ cười, đối với người ngay thẳng như Tiêu Phàm hắn khá tán thưởng, dù sao so với những kẻ động tay chân trong bóng tối cũng tốt hơn rất nhiều:

- Ta muốn mời ngươi gia nhập Tuyết Lâu.

- Không có hứng thú.

Tiêu Phàm khoát tay liền rời đi, cũng không quay đầu lại.

Ảnh Phong nhún vai, một mặt bất đắc dĩ nhìn Huyết Yêu Nhiêu, rất hiển nhiên, muốn Tiêu Phàm gia nhập Tuyết Lâu là chủ ý của Huyết Yêu Nhiêu.

Huyết Yêu Nhiêu thấy thế, vội vàng nói:

- Tiêu Phàm, chẳng lẽ ngươi không muốn giúp huynh đệ ngươi sao?

Nghe tới đây, Tiêu Phàm bỗng ngừng lại, chậm rãi quay đầu, thần sắc lạnh lẽo nhìn Huyết Yêu Nhiêu, nói:

- Ngươi vừa nói gì?

- Liên quan tới việc của Nam Cung Tiêu Tiêu, cũng chính là Bàn Tử Nhị Ca ngươi. Nếu ngươi đã không có hứng thú, vậy coi như ta chưa nói.

Huyết Yêu Nhiêu để lại một câu nói, nháy mắt với Ảnh Phong một cái, hai người xoay người rời đi.

- Huyết Yêu Nhiêu, chờ đã!

Tiêu Phàm lách mình ngăn cản đường đi của Huyết Yêu Nhiêu, sự việc khác hắn có thể không quan tâm, nhưng việc quan hệ tới Bàn Tử, Tiêu Phàm không thể không để trong lòng.

Nhìn thấy Tiêu Phàm quay đầu, khuôn mặt Huyết Yêu Nhiêu lập tức tươi cười như hoa, nói:

- Tìm một nơi để nói chuyện?

Ở một gian trong quán rượu, Tiêu Phàm nghe lời Huyết Yêu Nhiêu nói, sắc mặt vô cùng âm trầm, ngưng tiếng nói:

- Ngươi nói Lão Nhị hắn là Đế Tử của Đại Ly Đế Triều?

- Thật trăm phần trăm!

Huyết Yêu Nhiêu gật gật đầu:

- Ba năm trước đây, hắn bị ca ca hắn ám toán, phế bỏ tu vi, ngươi có biết ba năm trước tu vi hắn như thế nào?

- Tu vi gì?

Tiêu Phàm không cần nghĩ ngợi hỏi, đây cũng là điểm hắn một mực hoài nghi. Bàn Tử nắm giữ Cửu Phẩm Chiến Hồn, nhưng thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy hắn chỉ là cảnh giới Chiến Sư, điều này căn bản không bình thường.

Nghe thấy Bàn Tử bị người khác phế tu vi, Tiêu Phàm lúc này mới hiểu rõ, vì sao Bàn Tử có đôi khi giống như một người thay đổi hoàn toàn, trên người sẽ phóng ra một cỗ khí chất đặc thù, cũng biết rõ vì sao lần trước lúc Bàn Tử nhìn thấy Tuyết Ngọc Hiên lại kích động như thế.

Bởi vì sự việc như vậy đã từng phát sinh trên người Bàn Tử, thậm chí so với Tuyết Ngọc Hiên còn thảm hơn.

- Chiến Vương đỉnh phong!

Huyết Yêu Nhiêu hít sâu một hơi nói. Lúc đọc được tin này, nàng cũng mơ hồ chấn kinh.

- Chiến Vương đỉnh phong?

Tiêu Phàm hít vào ngụm khí lạnh, năm nay Bàn Tử mới mười bảy tuổi, ba năm trước đây vậy không phải chỉ mới mười bốn tuổi?

Chiến Vương đỉnh phong mười bốn tuổi, bất luận ở nơi nào đều được xem như tuyệt thế thiên tài. Dù sao, hắn cũng chỉ gặp qua Diệp Lâm Trần tuổi mới hai mươi đột phá đến Chiến Hoàng cảnh.

- Không sai, hơn nữa hắn bị đại ca hắn ám toán lúc đột phá Chiến Hoàng cảnh, bằng không, Nam Cung Tiêu Tiêu hiện tại có thể đã là Chiến Hoàng cảnh rồi.

Huyết Yêu Nhiêu cực kỳ trịnh trọng gật gật đầu, Ảnh Phong một bên nghe mắt đã sớm trợn tròn.

- Ngươi không trách ta điều tra ngươi?

Huyết Yêu Nhiêu vừa nhìn về phía Tiêu Phàm, ngữ khí có chút kiêng dè.

- Ngươi nếu muốn hại ta, cũng không cần đi một vòng lớn như vậy.

Tiêu Phàm lắc đầu, trên người hắn có Tu La Lệnh, việc mình là Tu La Truyền Thừa, Huyết Yêu Nhiêu biết rõ.

Nếu như Huyết Yêu Nhiêu muốn hại hắn, trực tiếp bại lộ thân phận hắn, đoán chừng rất nhanh sẽ có vô số cường giả tới tìm hắn, cần gì phải phí nhiều tay chân như vậy.

Chỉ từ một điểm này, khúc mắc của Tiêu Phàm với Huyết Yêu Nhiêu liền giảm hơn một nửa, đương nhiên, hắn vô cùng rõ ràng tâm tư của Huyết Yêu Nhiêu, nàng nhất định là muốn lôi kéo mình.

Ảnh Phong không biết hai người lại bí hiểm cái gì, Huyết Yêu Nhiêu cười cười, tiếp tục nói:

- Không sai, ta sẽ không hại ngươi.

- Nói tiếp đi.

Tiêu Phàm bưng lên một chén trà, lại không không hề đưa lên miệng.

- Ba năm trước đây, mọi người đều cho là Nam Cung Tiêu Tiêu tẩu hỏa nhập ma mà chết, chỉ có số ít người rõ ràng nguyên nhân bên trong. Cho dù là ta, ban đầu cũng không tin Nam Cung Tiêu Tiêu là Đế Tử của Đại Ly Đế Triều, bởi vì hắn trước kia không phải là Bàn Tử, mặc dù không biết trước đó hắn có được kỳ ngộ gì, nhưng việc tu vi hắn bị phế vô cùng chính xác.

Huyết Yêu Nhiêu tiếp tục nói.

- Tiêu Phàm, ý chí của huynh đệ kia thực sự cường đại, người bình thường bị phế tu vi, Chiến Hồn khẳng định bị thương, không thể nào trong thời gian ngắn lại đột phá.

Ảnh Phong hít một hơi sâu nói.

Tiêu Phàm gật đầu, Chiến Hồn bị thương, đừng nói một tu sĩ Chiến Vương, cho dù là Chiến Hoàng cũng không khả năng trong thời gian ngắn khôi phục, chưa nói đến tiếp tục tu luyện.

Mạc Thiên Nhai chính là một ví dụ, đường đường là Chiến Đế, không phải cuối cùng chỉ còn lại tu vi cảnh Chiến Hoàng sao?

- Ngươi tới chắc không phải chỉ muốn nói cho ta biết thân phận của Lão Nhị?

Tiêu Phàm uống một ngụm trà.

- Đương nhiên.

Thần sắc Huyết Yêu Nhiêu đột nhiên nghiêm túc:

- Lần này ta nhận được tin tức xác thật, muốn cùng ngươi làm một vụ giao dịch.

- Nói.

Tiêu Phàm đặt chén trà xuống, nếu như là bình thường, hắn sẽ trực tiếp rời đi không thèm chào hỏi, nhưng việc liên quan tới Bàn Tử, hắn không thể không thận trọng.

- Ba ngày sau là Thiên Tài Trà Hội, Tuyết Ngọc Long mời mấy người Đại Ly Đế Triều, trong đó không thiếu tu sĩ Chiến Vương cảnh, rất có thể sẽ đối phó Nam Cung Tiêu Tiêu.

Huyết Yêu Nhiêu nói.

- Bọn hắn chắc chưa biết thân phận Lão Nhị chứ.

Tiêu Phàm híp hai mắt nói.

- Ngươi đoán ta mất bao lâu để thu thập được tin tức về ngươi và Nam Cung Tiêu Tiêu?

Huyết Yêu Nhiêu lắc đầu, chậm rãi giơ ra một ngón tay:

- Một ngày, vẻn vẹn một ngày, ta liền biết được hầu hết tin tức về ngươi. Đương nhiên, việc này có quan hệ với mạng lưới tình báo của Tuyết Lâu, nhưng ngươi cảm thấy mạng lưới tình báo của Tuyết Ngọc Long rất kém sao?

Nghe lời này, Tiêu Phàm trầm mặc. Đường đường Hoàng Triều Hoàng Tử, muốn thu thập tin tức về bọn hắn, tự nhiên dễ như trở bàn tay. Bọn hắn đến Tuyết Nguyệt Hoàng Triều đã được một thời gian, Tuyết Ngọc Long không có khả năng không biết.

- Ngươi muốn ta làm cái gì.

Tiêu Phàm ngưng tiếng nói.

- Gia nhập Tuyết Lâu, đương nhiên không phải Tuyết Lâu của Tuyết Nguyệt Hoàng Triều, mà là tổ chức Huyết Lâu Tam Đại Sát Thủ!

Huyết Yêu Nhiêu hết sức trịnh trọng nói.

Lời này vừa nói ra, con ngươi Ảnh Phong run lên, trên mặt có một tia thất vọng, gia nhập Huyết Lâu là mộng tưởng nhiều năm nay của hắn, bản thân trước giờ không thành công, ngược lại Tiêu Phàm lại được chủ động mời vào.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Tiêu Phàm tất nhiên không tin có miếng bánh ngon nào lại từ trên trời rơi xuống.

- Chỉ đơn giản như vậy.

Huyết Yêu Nhiêu khẳng định nói, trong mắt lóe lên vẻ vui sướng, lại nói:

- Chỉ cần ngươi gia nhập Huyết Lâu, ta liền có thể thay ngươi ngăn cản tu sĩ Chiến Vương của Đại Ly Đế Triều.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, lúc này mới nói:

- Được, ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ta có một điều kiện.

MềuSiuBự - VạnYênChiSào -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.