Vô Thượng Sát Thần

Chương 366: Xa Luân Chiến



Phòng hội nghị Sinh Tử Đấu Trường.

Tứ Đại Trưởng Lão tề tụ, bốn người tranh luận không ngớt, một thanh niên áo bào tím huyết phát ngồi phía trên thủ tọa, lẳng lặng nhìn mấy người tranh luận mà thờ ơ.

- Hôm nay chính là kỳ hạn chót, nếu như U Linh kia không xuất hiện nữa, chính là không nhìn tới quy tắc Đấu Trường Sinh Tử ta, nhất định phải nghĩ biện pháp tiêu diệt!

Đại Trưởng Lão mặt đỏ tới mang tai, trên trán gân xanh ngọ nguậy như tiểu trùng.

- Đối với thiên tài, chúng ta có thể hơi nới lỏng kỳ hạn, hai tháng thắng liên tiếp 76 trận, đây chính là thành tích cho tới bây giờ chưa từng từng có, không thể giết U Linh.

Tam Trưởng Lão đối chọi gay gắt.

- Nhất định phải giết!

- Không thể giết!

...

Đại Trưởng Lão cùn

g Tam Trưởng Lão hai người kém chút muốn đánh nhau. Nhị Trưởng Lão cùng Tứ Trưởng Lão một bên trầm mặc không nói. Tứ Trưởng Lão tất nhiên là đứng về phía Tam Trưởng Lão.

Ngược lại là Nhị Trưởng Lão, những ngày qua cái nhìn của hắn đối với U Linh cũng có một chút thay đổi, vì vậy không tiếp tục ủng hộ Đại Trưởng Lão nữa.

Dù sao, một thiên tài đối với Đấu Trường Sinh Tử mà nói cũng cực kỳ quan trọng.

Huống chi, Đấu Trường Sinh Tử quan trọng nhất cũng không phải là kiếm tiền, mà là vì việc khác.

- Nhị Trưởng Lão, ngươi có ý kiến gì?

Thanh niên áo bào tím đột nhiên mở miệng, phòng hội nghị lập tức yên tĩnh.

Sắc mặt Nhị Trưởng Lão khẽ trầm xuống một cái, hít sâu một hơi nói:

- Đại Trưởng Lão nói không sai, quy củ Đấu Trường Sinh Tử, không ai có thể thay đổi, có lần thứ nhất, về sau cũng có lần thứ hai, vậy quyền uy của Đấu Trường Sinh Tử ở đâu?

Nghe nói như thế, trên mặt Đại Trưởng Lão lộ ra nụ cười, có điều, Nhị Trưởng Lão lại tiếp tục nói:

- Đương nhiên, lời của Tam Trưởng Lão cũng có đạo lý, U Linh đúng là một thiên tài, chết như vậy quá đáng tiếc.

Nói đến đây, Nhị Trưởng Lão nhìn cái đồng hồ cát nơi xa một chút nói:

- Kỳ hạn chót còn chưa tới, U Linh cũng chưa chắc sẽ không xuất hiện.

- Coi như xuất hiện thì thế nào, nửa tháng này hắn có mười lăm trận chiến đấu, dựa theo quy củ Đấu Trường Sinh Tử, vắng mặt chiến đấu, nhất định phải bổ sung lại. Chẳng lẽ hắn có thể thắng liên tiếp mười lăm người?

Đại Trưởng Lão lạnh lùng cười một tiếng.

Hắn thừa nhận Tiêu Phàm rất mạnh, nhưng mà muốn liên tục chiến mười lăm người, dù là Dạ La cùng Thiên Tàn cũng chưa chắc có thể kiên trì được.

Sắc mặt Tam Trưởng Lão càng ngày càng khó coi, đành phải đem ánh mắt nhìn về phía thanh niên áo bào tím.

- Thùng thùng!

Đột nhiên, cửa ra vào truyền đến một tràng tiếng gõ cửa.

Sắc mặt Đại Trưởng Lão quét ngang, đưa tay mở cửa phòng ra, phẫn nộ quát:

- Trưởng Lão mở hội, ai cho ngươi quấy rầy?

Một cỗ sát khí ngập tràn quét sạch về phía cửa ra vào. Nữ thị giả Tiểu Linh đứng ở cửa toàn thân run một cái, đúng lúc này, một thân ảnh ngăn khuất trước người nàng.

- Tiểu Linh, ngươi tới làm cái gì?

Tam Trưởng Lão tức giận nói, trong mắt lóe qua một tia chờ mong. Hắn đã thông báo Tiểu Linh, một khi U Linh trở về, nhất định phải thông báo hắn trước tiên.

- Tam Trưởng Lão, U, U Linh tiên sinh trở về.

Tiểu Linh bị dọa đến run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch vô cùng, thiếu chút nữa thì quỳ xuống dưới.

- A?

Ánh mắt Tam Trưởng Lão sáng lên, lập tức cười ha ha một tiếng nói:

- Tiểu Linh, ngươi làm rất tốt, đi thông báo U Linh, để hắn chuẩn bị cho chu đáo.

Sắc mặt Đại Trưởng Lão khó coi vô cùng, âm dương quái khí nói:

- Mười lăm trận Sinh Tử Đấu, ta ngược lại phải xem hắn sống sót thế nào.

- Đại Trưởng Lão, 80 trận đầu sẽ do ta sắp xếp.

Tam Trưởng Lão không yếu thế chút nào nói, nhưng trong lòng hắn cũng nổi lên sóng ngầm.

U Linh trước đó đã có 76 trận thắng, coi như đến 80 trận, cũng chỉ còn bốn trận, còn lại mười một trận, Đại Trưởng Lão khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội diệt sát Tiêu Phàm.

Bởi vì Đại Trưởng Lão đã cảm nhận được uy hiếp, nếu như Tiêu Phàm đạt tới 90 trận thắng, liền có khả năng cùng Dạ La tranh phong. Lần này đứng đầu tên bách thắng thì có khả năng rất lớn sẽ rơi vào trong tay Tam Trưởng Lão.

Dù sao, trong tay Tam Trưởng Lão còn có một vương bài, Thiên Tàn!

- 80 trận trước đó, do ngươi sắp xếp.

Đại Trưởng Lão cười lạnh nói, trong lòng lại bổ sung một câu:

- Còn lại mười một trận, ta nhất định muốn hắn chết.

Rất nhanh, Tam Trưởng Lão liền sắp xếp cho U Linh ba đối thủ.

Bốn phương trên đài Sinh Tử Đấu không còn chỗ ngồi, chỉ là bán hét vé vào của mới có thể đạt tới cấp độ này, có thể thấy thanh danh U Linh lớn nhường nào.

- U Linh, giết chết hắn!

- Ba tháng bách thắng, ngươi sẽ sáng tạo nên lịch sử!

Đám người xúc động phẫn nộ không thôi, rất nhiều người đã trở thành người ái mộ trung thành của U Linh, vừa thấy U Linh xuất hiện, liền tựa như gà chọi, hưng phấn vô cùng.

Trên Sinh Tử Chiến Đài, Tiêu Phàm lẳng lặng đứng đấy, bình tĩnh nhìn một nam tử khôi ngô đứng đối diện.

- U Linh, ngươi chắc chắn dừng bước tại đây!

Nam tử khôi ngô gầm thét một tiếng.

Phốc! Vừa dứt lời, đầu của hắn đã bị ném đi, trong mắt mang theo một tia không tin cùng kinh khủng.

Nam tử khôi ngô không biết hắn chỉ là con tép hôi do Tam Trưởng Lão sắp xếp mà thôi, hoặc có lẽ là đến tép hôi còn không bằng.

- U Linh, U Linh!

Đám người nhiệt huyết dâng trào gào thét, Tiêu Phàm thắng lợi, đại biểu cho rất nhiều người thắng được một tài sản lớn.

Có người thích, tất nhiên cũng có người buồn, đối với tất cả cái này Tiêu Phàm không để ở trong lòng.

- A, U Linh hôm nay tại sao còn chưa đi?

- Chẳng lẽ các ngươi không biết, hôm nay U Linh muốn liên chiến mười lăm trận sao?

- Đúng đó, trước đó U Linh đột nhiên biến mất nửa tháng, dựa theo quy củ Sinh Tử Đấu Trường, bị thiếu trận là phải bù lại.

- Khó trách hôm nay vé vào cửa đắt như vậy, mất 4 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, hóa ra là mười lăm trận.

Đám người lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt càng thêm hưng phấn, một ngày mười lăm trận, đây chính là phá vỡ kỷ lục rồi.

Có điều rất nhiều người lại lo lắng, U Linh mạnh thật, nhưng mà cũng chịu không được luân chiến nhiều vậy.

Hơn nữa, phàm là thắng liên tiếp 80 trận, đối mặt sẽ đều là cường giả Chiến Vương đỉnh phong, thậm chí Phong Vương Chiến Vương.

Nhưng khiến tất cả mọi người kinh ngạc là, liên tục mười trận chiến đấu tiếp theo, Tiêu Phàm xuất thủ chưa từng vượt qua ba chiêu đã kết thúc sinh mệnh đối thủ.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm đại biến.

Có người suy đoán, nửa tháng này U Linh khẳng định lại mạnh lên rất nhiều, bằng không không có khả năng mạnh như vậy. Dù là hắn trước đó ẩn giấu thực lực, cũng không có khả năng đáng sợ như vậy.

Khó coi nhất phải kể tới Đại Trưởng Lão, mấy người sau 80 trận, tất cả đều là hắn sắp xếp. Nhưng Tiêu Phàm cơ hồ chỉ vung kiếm một cái, không có bất kỳ dây dưa dài dòng nào.

Thắng được mười một trận, Tiêu Phàm đã đạt tới thắng liên tiếp 87 trận, hôm nay còn bốn trận tranh tài cuối cùng.

- Đại Trưởng Lão, không biết ngươi tiếp theo chuẩn bị phái ai lên trận?

Tam Trưởng Lão nhàn nhã uống nước trà, mang theo bộ mặt cười bỉ ổi nói.

Thanh niên áo bào tím nhìn chằm chằm hình ảnh Tiêu Phàm trên màn hình, mị mị hai mắt:

- Tam Trọng Kiếm Thế, Chiến Vương cảnh hậu kỳ, dù là Phong Vương Chiến Vương cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ là không biết ngươi và Thiên Tàn, ai sẽ mạnh hơn.

- Phái bốn người cùng lên, nếu như hắn thắng, tính thắng tám trận.

Thanh niên áo bào tím đột nhiên mở miệng nói, hắn cũng rất muốn thử xem ranh giới cuối cùng của Tiêu Phàm.

Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Tam Trưởng Lão cứng đờ, vừa muốn nói cái gì, lại bị Đại Trưởng Lão cắt ngang:

- Ha ha, Tràng Chủ nói đúng, bốn người cùng lên, thêm cho hắn bốn trận thắng thì thế nào?

- Tràng Chủ, bốn người cùng lên không đơn giản như một mình chiến thắng liên tiếp bốn trận.

Tam Trưởng Lão thiếu chút nữa phát khóc, hắn không muốn lãng phí hạt giống tốt như U Linh.

- Ngươi đang nghi ngời lời ta nói sao?

Thanh niên áo bào tím thản nhiên nói, ngữ khí không cho phép phủ định.

- Không dám.

Tam trưởng lão vội vàng nói, không dám ngẩng đầu lên.

MềuSiuBự - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.