Vô Thượng Sát Thần

Chương 430: Trở Thành Tuyệt Thế Chiến Vương



Tiêu Phàm sở dĩ rời khỏi Vô Kiếm Nhai nhanh như vậy, không phải bởi vì Vô Kiếm Nhai thực sự không còn hữu ích với hắn, kiếm chiêu ở đó nếu như tiếp tục dung hợp, tuyệt đối tiếp tục có thể tăng cường uy lực Vô Tận Chi Kiếm.

Chỉ là hắn hiện tại đã âm thầm có cảm giác muốn đột phá, Tứ Trọng Kiếm Thế, Tứ Trọng Phong Thế, Tứ Trọng Sát Thế toàn bộ viên mãn, mà tu vi hắn vẫn dừng lại ở Chiến Vương hậu kỳ.

Tiêu Phàm tốc độ nhanh như chớp trở lại Linh Điện. Lúc Hướng Vinh nhìn thấy Tiêu Phàm, trên mặt tràn đầy nụ cười:

- Tiêu huynh đệ, rốt cục ngươi cũng trở về, nửa tháng trừng phạt kết thúc, ta thay ngươi đi Hình Điện trình báo rồi.

- Vậy làm phiền Hướng Lão.

Tiêu Phàm cười nói:

- Hướng Lão, có phòng nào yên lặng một chút không?

- Chẳng lẽ ngươi muốn đột phá?

Hướng Vinh kinh hãi nhìn Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm gật đầu. Hướng Vinh càng thêm chấn kinh. Hơn ba tháng trước, hắn thấy Tiêu Phàm vẫn chỉ là Chiến Vương sơ kỳ, hơn ba tháng ngắn ngủi liền đột phá Chiến Vương đỉnh phong, việc này thật không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như Hướng Vinh biết Tiêu Phàm còn lĩnh ngộ ba loại Thế đột phá đến Tứ Trọng, không biết sẽ có suy nghĩ gì.

Hắn không biết là hơn ba tháng này Tiêu Phàm trải qua bao nhiêu sự tình, riêng bách thắng ở Đấu Trường Sinh Tử cũng đủ để cho Tiêu Phàm trưởng thành đến một đáng sợ cấp độ.

- Ngươi đi theo ta.

Hướng Vinh vô cùng kích động, vội vàng mang theo Tiêu Phàm đi tới chỗ sâu Linh Điện.

Tiêu Phàm cường đại, đối Linh Điện mà nói cũng là chuyện tốt. Tiêu Phàm một khi quật khởi, Linh Điện tất nhiên sẽ nước lên thì thuyền lên.

Không bao lâu, Hướng Vinh mang theo Tiêu Phàm tới một tòa cung điện yên lặng trước mặt. Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy bên trên viết ba chữ Tàng Thư Các, chỉ là vô cùng rách nát mà thôi.

- Tàng Thư Các đã nhiều năm không sử dụng, chuyển tới chỗ phía trước, nếu ngươi có thời gian có thể đi Tàng Thư Các xem xem, bên trong có lẽ có chiến kỹ ngươi cần.

Hướng Vinh nói:

- Chọn nơi này đi, ta hộ pháp cho ngươi.

- Vậy thì cám ơn Hướng Lão.

Tiêu Phàm gật đầu, nếu không phải sắp đột phá, Tiêu Phàm thật đúng là muốn đi Tàng Thư Các xem xem.

Để lại một câu nói, Tiêu Phàm liền tiến vào trong Tàng Thư Các, cửa bình thường đóng chặt, bên trong cũng coi như sạch sẽ.

Tiêu Phàm tùy ý ngồi ở trên mặt đất, phất tay một cái, mấy trăm vạn Thượng Phẩm Hồn Thạch xuất hiện ở xung quanh hắn. Lần trước bách thắng tại Sinh Tử Chiến trận, khiến hắn được không ít Thượng Phẩm Hồn Thạch, hiện tại vừa hay cần dùng đến.

Vô Tận Chiến Quyết vận chuyển, U Linh Chiến Hồn đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu, Vô Tận Chiến Hồn cũng chầm chậm thiêu đốt, hình thành một cái biển lửa, nếu để cho người khác thấy cảnh này, nhất định sẽ chấn kinh không thôi.

Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Phàm không muốn trước mặt người khác đột phá, ngoại trừ Bạch Thạch ra, Song Sinh Chiến Hồn là bí mật lớn thứ hai của hắn.

Bây giờ còn chưa tới thời điểm triển lộ thực lực, càng ít người biết càng tốt.

- Xem ra Hồn Văn Cầu kia thật đúng là diệu dụng vô tận, hơn nửa tháng này, Hồn Lực ta tăng trưởng cực nhanh, về sau nhất định sẽ thường xuyên dùng để tu luyện.

Trong lòng Tiêu Phàm kích động vô cùng.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà trong một tháng ngắn ngủi kế tiếp hắn liền đột phá đến Chiến Vương đỉnh phong. Hồn Văn Cầu rèn luyện Hồn Lực một người cực tốt.

Dần dần, tinh thần Tiêu Phàm chìm vào bên trong Hồn Hải, vận chuyển theo Vô Tận Chiến Quyết, hai vòng xoáy cuồn cuộn bên trong Hồn Hải điên cuồng xoay tròn.

Bên trong Đại điện, Hồn Lực cuồn cuộn mãnh liệt hướng về cơ thể Tiêu Phàm, qua rèn luyện của Vô Tận Chiến Quyết cùng U Linh Chiến Hồn biến thành Hồn Lực bản thân hắn, sau đó thông qua vòng xoáy Hồn Lực trút vào bên trong Hồn Hải.

Oanh long long!

Cơ thể Tiêu Phàm truyền đến một trận thanh âm ầm ầm, đây là thanh âm Hồn Lực bành trướng, thanh thế cuồn cuộn, khí thế hùng vĩ.

Mấy trăm vạn Thượng Phẩm Hồn Thạch nhanh chóng biến mất đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy, sau đó bị một trận gió lay động, hóa thành vô số hạt bụi tràn ngập trên không trung.

Tiêu Phàm nhất tâm nhị dụng, một bên vận chuyển Vô Tận Chiến Quyết, một bên khác biến đổi các đại chiến kỹ.

Bây giờ đã lĩnh ngộ Tứ Trọng Kiếm Thế: Hồng Trần Sát, Hồng Trần Tiếu, Thiên Địa Tiêu Sát và Vô Tình Nhất Kiếm tự sáng tạo, một khi dung hợp Tứ Trọng Kiếm Thế, uy lực tất nhiên tiếp tục gia tăng, cũng có thể đạt tới uy lực Thất Phẩm Chiến Kỹ.

Về phần Tu La Tam Kiếm, Tiêu Phàm tạm thời chưa đi lĩnh hội, ba kiếm kia tuy mạnh, nhưng còn thua xa mới thâm hậu như chiến kỹ lĩnh ngộ mà hắn tự sáng tạo.

- Quyền Thế cùng Đao Thế từ lâu đã lĩnh ngộ được Tam Trọng, bây giờ lĩnh ngộ được Tứ Trọng Kiếm Thế, Tứ Trọng Đao Thế cùng Quyền Thế cũng sẽ không còn xa, chỉ là Vô Tận Chiến Quyết thiếu mất pháp quyết tầng sau, nhất định phải nhanh chóng đi tìm. Những công pháp khác đối với rèn luyện Hồn Lực còn xa mới tinh diệu được như Vô Tận Chiến Quyết.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói.

Nếu như để người ta biết Tiêu Phàm còn muốn lĩnh ngộ Tứ Trọng Đao Thế cùng Quyền Thế, không biết sẽ có suy nghĩ gì.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Hướng Vinh một mực chờ ở bên ngoài. Trong Tàng Thư Các thường xuyên truyền đến thanh âm rung chuyển vang dội, Hướng Vinh nhiều lần muốn xông vào, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Tiêu Phàm tìm nơi yên lặng để bản thân đột phá, hiển nhiên là không muốn người khác biết được bí mật của hắn.

Là ai thì cũng có bí mật, Hướng Vinh hắn cũng có bí mật của riêng mình, cho nên, hắn cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Lần đợi chờ này, chính là ròng rã một ngày một đêm, trong lòng Hướng Vinh lo lắng vô cùng, đi qua đi lại ở bên ngoài Tàng Thư Các.

Người bình thường đột phá một tiểu cảnh giới đâu cần thời gian dài như vậy, Tiêu Phàm vậy mà mất ròng rã một ngày một đêm còn chưa đạt được một bước này.

Chẳng lẽ thất bại rồi?

Oanh!

Cũng đúng lúc này, một cỗ khí tức cuồng bạo từ đại điện xông thẳng ra, cả tòa đại điện bỗng nhiên rung động một cái, Hướng Vinh bỗng nhiên bừng tỉnh, kém chút bị doạ sợ nhảy một cái.

Bên trong Đại điện, tất cả Thượng Phẩm Hồn Thạch còn lại toàn bộ nổ tung, hóa thành Hồn Lực cuồn cuộn phóng tới Tiêu Phàm, bên trong đại điện nổi lên một trận cuồng phong Hồn Lực.

Tốc độ luyện hóa Hồn Thạch của Tiêu Phàm, giống như thôn tính, nếu như để cho người ta biết được Tiêu Phàm đột phá một tiểu cảnh giới vậy mà dùng mất hơn hai trăm vạn Thượng Phẩm Hồn Thạch, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Dù sao, người bình thường đột phá Chiến Hoàng cảnh cũng không cần đến một phần mười số Hồn Thạch ấy.

Hồng hộc!

Tiêu Phàm đột nhiên mở hai mắt ra, hai đạo kiếm mang màu trắng từ trong mắt hắn bắn ra, hư không truyền đến một trận thanh âm âm bạo cùng kiếm rít, đáng sợ đến cực điểm.

- Chiến Vương đỉnh phong!

Tiêu Phàm thu liễm khí thế toàn thân, cả người nhìn thật thoát tục, không mảy may nhiễm khói lửa, dường như vượt qua trần gian này.

Một người đột phá Chiến Vương đỉnh phong chính là Tuyệt Thế Chiến Vương, tìm khắp từ cổ chí kim đều cực kỳ hiếm có.

Dù sao người lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế, đều lĩnh ngộ tại Chiến Vương đỉnh phong, thời gian khác đều chỉ đột phá cảnh giới, chỉ có lúc đột phá Chiến Hoàng cảnh sẽ áp chế tự thân tu vi để lĩnh ngộ Thế.

Bang~

Cánh cửa đại điện mở ra, Tiêu Phàm bước ra, Hướng Vinh sốt ruột chờ đợi vội vàng đi tới:

- Tiêu huynh đệ, ngươi để cho ta đợi thật lâu, đột phá một tiểu cảnh giới vậy mà mất những hơn một ngày, ngươi không xảy ra việc gì chứ.

- Để Hướng Lão lo lắng rồi, ta không sao.

Tiêu Phàm hơi thi lễ nói.

- Ta lo lắng cũng không sao, chỉ cần ngươi không có việc gì là tốt rồi.

Hướng Vinh lắc đầu, lập tức cười nói:

- Tuyệt Thế Chiến Vương, quả nhiên khí thế không tầm thường, người bình thường vừa mới đột phá sẽ không ép được Hồn Lực bạo động, ngươi lại làm rất tốt, căn bản không giống bộ dáng vừa mới đột phá.

Tiêu Phàm từ nội tâm phát ra cảm kích Hướng Vinh, mặc dù Hướng Vinh trước đó chỉ muốn lợi dụng hắn mang đến biến hóa cho Linh Điện, nhưng hiện tại, Hướng Vinh đã đối đãi hắn như vãn bối của mình.

- May mắn mà thôi.

Tiêu Phàm cười cười nói.

May mắn? Khóe miệng Hướng Vinh giật một cái, càng nói, đả kích đối với bản thân càng lớn, lập tức nói tránh đi:

- Hay là bây giờ đi Tàng Thư Các?

- Lần sau đi, ta đã hơn nửa tháng không trở về, giờ cũng nên trở về xem, tránh cho bọn Tần lão lo lắng. Mấy ngày nữa tiệm thuốc khai trương, Hướng Lão tới ủng hộ là được.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười nói, cũng không đợi Hướng Vinh phản ứng liền biến mất tại chỗ.

- Tiểu tử này.

Hướng Vinh bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ một tiếng.

MinhLâm - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.