Vô Thượng Sát Thần

Chương 559: Hủy Diệt Chi Quang



Huyết Đồng Tham Lang mở mắt, cái kia không phải khủng bố bình thường, đã từng có người từng thấy một đầu bát giai đỉnh phong Huyết Đồng Tham Lang mở mắt, Hủy Diệt Chi Quang thậm chí ngay cả Chiến Đế đỉnh phong cũng đều ngăn cản không nổi, dưới lực lượng hủy diệt kia liền hóa thành tro bụi.

Ninh Vô Thánh dù sao cũng là Hoàng Phủ Chiến Hoàng, Huyết Đồng Tham Lang Chiến Hồn cũng chí ít trưởng thành đến Thất Giai đỉnh phong, uy lực Hủy Diệt Chi Quang liền có thể đoán.

Cho dù Chiến Hoàng đỉnh phong cũng chưa chắc có thể chịu đựng lấy, huống chi Chiến Hoàng cảnh bình thường?

Bất quá, vì Hủy Diệt Chi Quang cực kỳ đáng sợ, bởi vậy Huyết Đồng Tham Lang một khi thi triển, cũng hẳn phải chết là không nghi ngờ, nói cách khác, một kích này của Huyết Đồng Tham Lang chính là dùng sinh mệnh mình đánh đổi.

Về phần Chiến Hồn, một khi Huyết Đồng Tham Lang mở mắt, Chiến Hồn cũng chắc chắn vỡ nát.

Chẳng ai ngờ rằng, Ninh Vô Thánh vậy mà quyết đoán như thế, vì giết Tiêu Phàm, dù hi sinh tính mạng mình cũng sẽ không tiếc.

- Lão Tam, mau lui lại!

Nơi xa Bàn Tử kêu lên sợ hãi, thực lực Tiêu Phàm có lẽ rất mạnh, nhưng vẫn chỉ là Chiến Hoàng trung kỳ mà thôi, làm sao có thể ngăn cản được Hủy Diệt Chi Quang của Huyết Đồng Tham Lang.

Tiêu Phàm khi nhìn thấy Huyết Đồng Tham Lang mở mắt, trong lòng hoảng hốt, một cỗ cảm giác nguy cơ lên cao trong lòng, hắn không chút do dự vung ra một kiếm, muốn chém giết Ninh Vô Thánh.

Nhưng con mắt thứ ba của Huyết Đồng Tham Lang mở ra cực kỳ tấn mãnh, hắn vừa mới rút kiếm, một đạo cột sáng huyết sắc từ bên trong con mắt thứ ba của Huyết Đồng Tham Lang bắn ra, xông thẳng đến Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm chân đạp Lưu Quang Trích Tinh Bộ, cấp tốc thối lui quay về, hắn nhanh, bất quá quang mang kia, ai có thể một kiếm chém chùm sáng đây?

Vượt quá bản năng, Tiêu Phàm không chút do dự dùng U Linh Chiến Hồn bao vây lấy thân thể, U Linh Chiến Hồn ngưng tụ thành một cánh tay to lớn, hướng về Hủy Diệt Chi Quang oanh sát mà đến.

Đám người chạy trốn quay đầu trông lại, bắt gặp Tiêu Phàm xuất thủ, trong lòng hơi hơi rung động, rất nhiều người càng là cảm khái, Tiêu Phàm này thật đúng là không sợ trời không sợ đất!

Nếu như Tiêu Phàm nghe nói như thế, nhất định sẽ giận mắng không thôi, ta không phải là không sợ, mà là căn bản chạy không thoát, Hủy Diệt Chi Quang khiến trong lòng hắn cực kỳ bất an!

Xì xì!

Một trận thanh âm bén nhọn vang lên, khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là, Hủy Diệt Chi Quang vậy mà cùng nắm đấm U Linh Chiến Hồn biến ảo đâm vào cùng một chỗ.

U Linh Chiến Hồn dùng Hồn Lực ngưng tụ mà thành, lại có thể cùng Hủy Diệt Chi Quang giao phong, vậy Hủy Diệt Chi Quang há không phải cũng là Hồn Lực biến thành?

Làm Tiêu Phàm nhìn về phía Huyết Đồng Tham Lang, lại phát hiện thân thể Huyết Đồng Tham Lang dùng mắt trần có thể thấy tốc độ thu nhỏ, Hồn Lực cuồn cuộn tất cả đều rót vào bên trong Hủy Diệt Chi Quang.

- Thì ra là thế, Hủy Diệt Chi Quang chính là công kích Hồn Lực đặc thù, chỉ bởi vì lấy sinh mệnh làm đại giá cho nên công kích mới có thể đáng sợ như vậy.

Tiêu Phàm trong nháy mắt nghĩ thông suốt Hủy Diệt Chi Quang là vật gì.

Hủy Diệt Chi Quang sở dĩ cường đại, đáng sợ như thế chính là bởi vì là công kích Hồn Lực đặc thù. Công kích là ý thức, hơn nữa còn là viễn siêu công kích Hồn Lực cùng giai, khó trách người bình thường căn bản ngăn cản không nổi.

Bất quá đối với Tiêu Phàm, chỉ cần là Hồn Lực công kích, hắn thật đúng là không sợ. U Linh Chiến Hồn chính là một cỗ máy thôn phệ Hồn Lực, hắn đã từng vô số lần thử dùng U Linh Chiến Hồn thôn phệ Hồn Lực công kích, cho tới bây giờ còn không có thất bại qua.

Cái gọi là Hồn Lực công kích, đối với U Linh Chiến Hồn mà nói là thuốc bổ vô cùng tốt.

- Nuốt cho ta!

Lo lắng trong lòng Tiêu Phàm diệt hết, U Linh Chiến Hồn điên cuồng phun trào, bắt đầu thôn phệ Hủy Diệt Chi Quang.

- Đúng rồi, nếu U Linh Chiến Hồn có thể thôn phệ Hủy Diệt Chi Quang, vậy có phải U Linh Chiến Hồn cũng có thể thi triển Hủy Diệt Chi Quang a?

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, sau đó thi triển nhất tâm nhị dụng, tâm thần chìm vào bên trong Hồn Hải.

Dẫn ra U Linh Chiến Hồn, dẫn dắt một tia Hủy Diệt Chi Quang tiến vào bên trong Hồn Hải. Tiêu Phàm bắt đầu cẩn thận nghiên cứu, nếu như có thể nghiên cứu triệt để huyền bí Hủy Diệt Chi Quang, đây tuyệt đối là một đại sát chiêu.

- Ngăn được rồi?

- Chiến Hồn kia là Chiến Hồn gì, làm sao cùng Tứ Phẩm U Ảnh Chiến Hồn giống nhau như thế.

- Ngu xuẩn, U Ảnh Chiến Hồn có mạnh như vậy à, huống chi, nếu như chỉ là Tứ Phẩm U Ảnh Chiến Hồn, Tiêu Phàm làm sao có thể đột phá Chiến Hoàng cảnh đây?

- Cũng đúng, Chiến Hồn Tiêu Phàm rất cường đại, so với Bát Phẩm Chiến Hồn bình thường càng cường đại hơn!

Đám người chạy trốn nơi xa đột nhiên đều ngừng bước chân, kinh ngạc quay đầu nhìn Tiêu Phàm, đây chính là Hủy Diệt Chi Quang đấy, vậy mà cũng có thể đỡ nổi?

- Chiến Hồn này so với lần trước có vẻ như mạnh hơn, chẳng lẽ là?

Túy Ông bên trong xó xỉnh nơi xa đột nhiên híp hai mắt, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó bỗng nhiên lắc đầu:

- Không có khả năng, Chiến Hồn kia chỉ là một truyền thuyết, không có khả năng tồn tại.

Có thể làm cho Túy Ông thất sắc như thế là cực kỳ thưa thớt, Chiến Hồn Tiêu Phàm tính là một cái.

- Bất quá vô luận như thế nào, thiên phú Tiêu Phàm đều không kém gì hai sư huynh nó.

Túy Ông lại mở miệng nói, con ngươi vô cùng kiên định.

Bên ngoài, Tiêu Phàm cũng không quan tâm, tâm thần hắn một mực đắm chìm trong việc lĩnh ngộ Hủy Diệt Chi Quang.

- Không có khả năng, ngươi làm sao không có việc gì!

Buồn bực nhất phải kể tới Ninh Vô Thánh. Hủy Diệt Chi Quang là vương bài sát chiêu, vậy mà một tiểu tử Chiến Hoàng cảnh trung kỳ có thể chống đỡ.

Giờ phút này, trên mặt hắn khôi phục vài tia hồng nhuận phơn phớt, hiển nhiên là hồi quang phản chiếu.

- Ta không tin giết không chết ngươi!

Ninh Vô Thánh điều động tất cả Hồn Lực, quang như bên trong Hủy Diệt Chi Quang, Hủy Diệt Chi Quang quang mang đại thịnh, xông thẳng đến bao phủ Tiêu Phàm ở trong đó.

Sắc mặt đám người Bàn Tử hơi đổi một chút, chuẩn bị xuất thủ lại bị Hỏa Hoàng ngăn lại:

- Đừng động, Tiêu Phàm không có việc gì.

Nếu như Ninh Vô Thánh thực giết Tiêu Phàm, Hỏa Hoàng đã sớm xuất thủ.

- Thì ra là thế, ha ha, cái gọi là Hủy Diệt Chi Quang kỳ thật cũng không gì hơn cái này.

Đột nhiên, bên trong Hủy Diệt Chi Quang truyền đến một trận thanh âm cười to.

Hủy Diệt Chi Quang cũng không gì hơn cái này?

Đám người nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, Tiêu Phàm là cố ý đả kích Ninh Vô Thánh sao?

Còn nói Hủy Diệt Chi Quang thật không quá như thế?

- Dùng Hủy Diệt Chi Ý dung nhập Hồn Lực trong công kích, liền có thể có dạng hiệu quả này, vì cái gì nhất định phải tự tàn?

Tiêu Phàm im lặng nhìn Ninh Vô Thánh, chậm rãi từ bên trong Hủy Diệt Chi Quang đi tới.

Hắn cũng phát hiện một loại đặc tính chung trên Chiến Hồn Đại Lục, phần lớn mọi người đều bảo thủ không chịu thay đổi, đồ vật khủng bố căn bản không biết vì sao sẽ khủng bố, không nhiều người nghiên cứu nó.

Liền tựa như Hủy Diệt Chi Quang này, theo Tiêu Phàm, rất nhiều người đều có thể lĩnh ngộ ra, đương nhiên, mấu chốt nhất là có thể thi triển Hồn Lực công kích.

- Nhớ kỹ kiếp sau làm người, không được không coi ai ra gì! Có thể giết ngươi có khối người! Đáng tiếc, thù của con trai của ngươi vĩnh viễn cũng báo không được.

Tiêu Phàm nhàn nhạt mở miệng, đem lời nói Ninh Vô Thánh còn nguyên trả lại.

Phốc phốc! Một đạo kiếm quang chớp lóe, đám người chỉ thấy đầu Ninh Vô Thánh cao cao bay lên, trong mắt đều là vẻ kinh khủng cùng không cam lòng.

Tê! Đám người hít một hơi lạnh, gia chủ Ninh Vô Thánh, Ninh gia, một trong tam đại cự phách gia tộc lại bị Tiêu Phàm chém chết!

Dạng sự tình này mọi người nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng mà Tiêu Phàm đã làm được.

- Tiêu Phàm ẩn tàng đủ sâu.

Ánh mắt Bắc Thần Phong hơi ngưng tụ, hắn phát hiện, bản thân hoàn toàn nhìn không thấu Tiêu Phàm.

- Tiêu Phàm cẩn thận!

Mọi người còn chưa từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, đột nhiên thanh âm Hỏa Hoàng hét lớn vang lên. Ngay sau đó, mọi người chỉ thấy được một đạo hỏa quang phóng từ hướng chân trời, xông thẳng đến vị trí Tiêu Phàm.

MinhLâm - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.