Vô Thượng Sát Thần

Chương 643: Ồn Ào



Cứ điểm Huyết Lâu, mọi người đã chạy tới từ lâu, cách kỳ hạn chỉ còn nửa chén trà nhỏ, trên mặt Huyết Yêu Nhiêu lộ ra vẻ khẩn trương.

Nếu như Tiêu Phàm vẫn chưa tới, vậy coi như đồng nghĩa với việc hắn thất bại.

Thất bại cũng không tính là gì, nàng lo lắng hơn là Tiêu Phàm sẽ gặp chuyện gì bất trắc, bằng không với tính cách Tiêu Phàm, bình thường sẽ không đến trễ.

- Đội Trưởng, thời gian cũng không còn nhiều lắm sắp đến lúc rời đi rồi.

Một tu sĩ đeo mặt nạ quỷ nói, người này tên là Quỷ La, hắn là người đầu tiên đến cứ điểm, có thể sống sót cũng đủ để đại biểu thực lực và thủ đoạn hắn không hề tầm thường.

Đội tám ba mươi lăm người tiến vào Long Hoàng Đế Đô, nhưng mà hiện tại đến cứ điểm thành công chỉ có sáu người, gần như chỉ có một phần sáu người sống, có thể thấy tỉ lệ đào thải vòng thứ nhất khá cao.

- Còn chưa tới thời gian cuối cùng.

Huyết Yêu Nhiêu lập tức nói, con ngươi băng lãnh nhìn Quỷ La.

- Thời gian không đến nửa chén trà nhỏ cuối cùng, chẳng lẽ sẽ còn xuất hiện kỳ tích sao?

Quỷ La mặt coi thường nhìn Huyết Yêu Nhiêu, khóe miệng hiện ra một nụ cười tà.

Nếu như có thể, Quỷ La rất muốn lật mặt nạ Huyết Sắc Mân Côi ra, xem rõ gương mặt dưới mặt nạ kia rốt cuộc là bộ dáng gì.

- Có lúc sẽ có kỳ tích xảy ra.

Đột nhiên, một đạo thanh âm u lãnh đột nhiên từ sau lưng Quỷ La vang lên, khiến Quỷ La bị dọa đến toàn thân giật mình, không chút do dự nhảy lên phía trước mấy bước.

Những người khác cũng kinh ngạc không thôi, kể cả Đội Trưởng đội tám, tất cả bọn hắn đều bị người mới tới làm cho giật mình, bởi vì bọn hắn căn bản không phát hiện lại có người có thể tới gần bọn hắn một cách Thần không biết Quỷ không hay như thế.

Loại thủ đoạn này cũng chỉ có Chiến Đế mới có thể làm được mà.

Có điều, lúc bọn hắn thấy rõ người tới lại buông lỏng một hơi, trong mắt Đội Trưởng lóe qua vẻ kinh dị, hắn vốn cho rằng nhóm nhỏ của hắn sớm đã bị diệt hết, thật không nghĩ đến còn có một người nữa sống sót.

- U Linh.

Huyết Yêu Nhiêu nhìn thấy người tới, bước nhẹ nhàng đến, khó nén vui mừng trong lòng.

Người tới dĩ nhiên chính là Tiêu Phàm, với thực lực hắn hiện tại, cho dù Đội Trưởng cũng hoàn toàn không thể phát hiện, chỉ là hắn vẫn luôn áp chế tu vi mà thôi.

Nếu như đột phá thì cũng đã đủ để đột phá Chiến

Hoàng cảnh đỉnh phong, trực tiếp trở thành Hoàng Phủ Chiến Hoàng.

- Giả thần giả quỷ!

Quỷ La hừ lạnh một tiếng, bị Tiêu Phàm làm cho giật mình, trong lòng hắn rất khó chịu, lại thấy Huyết Yêu Nhiêu hướng tới Tiêu Phàm, trong lòng càng thêm cảm giác khó chịu, lão tử mới là người thứ nhất thông qua vòng khảo hạch thứ nhất.

Tiêu Phàm không để ý đến Quỷ La, hướng về phía Huyết Yêu Nhiêu cười nhạt một tiếng.

Thấy Tiêu Phàm không nhìn mình, ánh mắt Quỷ La trở nên vô cùng băng lãnh, hắn nghiễm nhiên quên trên đường đến, Tiêu Phàm cũng từng giết một người khiêu khích.

Chờ đợi nửa ngày cũng không có người tới đây, Bát Đội Trưởng nhìn đám người nói: - Vòng thứ nhất đến đây kết thúc, tất cả theo đi ta.

- Chờ chút.

Đúng lúc này, nơi xa một tiếng hét lớn vang lên, ngay sau đó, một bóng đen lướt qua hư không, đột nhiên xuất hiện ở chỗ đứng bọn hắn.

Đám người nhìn về phía người tới, người này đeo một cái mặt nạ tươi cười, trên người nhiều vết kiếm, máu tươi thấm cả quần áo hắn, hiển nhiên bị thương rất nặng.

- Đội Trưởng, ta không tới chậm nha.

Nam nhân đeo mặt nạ tươi cười nói.

Bát Đội Trưởng vừa mới bắt đầu nói chuyện, đột nhiên, một cỗ khí tức cường đại từ đằng xa gào thét tới, chỉ một thoáng, tầm mười đạo thân ảnh xuất hiện ở không trung, lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn hắn.

- Ngươi dám đem địch nhân mang đến cứ điểm?

Con ngươi Bát Đội Trưởng trong nháy mắt biến vô cùng băng lãnh, trong bàn tay, một bàn tay đánh tới nam nhân đeo mặt nạ tươi cười.

- Không phải...

nam nhân mặt nạ tươi cười lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng mà, Bát Đội Trưởng tay lại không mảy may dừng lại, hung hăng đánh lên đỉnh đầu hắn.

Oanh một tiếng đầu nổ tung, hóa thành huyết vụ cuồn cuộn tràn ngập tại hư không.

Đám người trong lòng lạnh lẽo, Bát Đội Trưởng xuất thủ thật đúng là quyết đoán, có điều nghĩ một chút cũng phải, đây chính là quy tắc Sát Vương Thí Luyện.

Ai đem địch nhân mang đến cứ điểm, nhất định sẽ phải chết!

Thần sắc Bát Đội Trưởng cứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía không trung tầm mười người, đây là người mặc chiến bào Chiến Hồn Học Viện của Long Hoàng Đế Đô, hiển nhiên là một vài Đạo Sư Chiến Hồn Học Viện.

Tiêu Phàm thấy thế, trong lòng không khỏi thầm mắng, nam tử mặt nạ tươi cười kia cũng quá đủ xui xẻo, những người đưa bọn hắn rời đi cũng thật hung ác, vậy mà đến Chiến Hồn Học Viện khiêu khích, đây không phải muốn chết sao?

Nói theo một ý nghĩa nào đó, nơi nguy hiểm nhất Long Hoàng Đế Đô, kỳ thật không phải Đế Cung, mà là Chiến Hồn Học Viện.

Chẳng biết tại sao, trong lòng Tiêu Phàm có chút may mắn, may mắn bản thân chỉ là bị đưa vào Đế Cung, lúc này mới may mắn sống sót, nếu như bị đưa vào Chiến Hồn Học Viện vậy coi như càng thêm nguy hiểm.

- Đây chính là cứ điểm các ngươi, cũng tốt, nếu tìm tới vậy cũng không cần phải đi!

Phía trên mười người, cầm đầu là một nam tử trung niên, trên người người này phát ra khí tức vô cùng cường đại, so Hoa Thiên Minh, thậm chí Hoa gia Tam Trưởng Lão còn muốn cường đại hơn nhiều.

- Hoàng Phủ Chiến Hoàng!

Tiêu Phàm chớp chớp hai mắt, nam tử trung niên cho hắn một loại cảm giác giống như lần thứ nhất nhìn thấy Hỏa Hoàng, rất mạnh.

- Khẩu khí các hạ cũng quá lớn rồi.

Bát Đội Trưởng thản nhiên nói, có điều trong lòng hắn cũng có chút ngưng trọng.

Thực lực hắn không kém, nhưng đối phương cũng không yếu hơn hắn, thật muốn chiến một trận, hươu chết vào tay ai còn không biết đâu.

- Đội Trưởng, là hắn, nhất định là hắn đem những người này đến.

Đột nhiên, Quỷ La phẫn nộ chỉ Tiêu Phàm nói.

Tiêu Phàm cau mày một cái, con ngươi băng lãnh nhìn Quỷ La, tiểu tử này, thật đúng là muốn kiếm chuyện với mình?

Người Chiến Hồn Học Viện nhìn thấy nội bộ Tiêu Phàm bọn họ chó cắn chó, cũng dứt khoát không vội, một bộ dáng xem kịch vui.

- Là ngươi đưa bọn hắn tới còn không thừa nhận?

Quỷ La vẫn không muốn buông tha Tiêu Phàm.

- Ngươi nói cái gì, U Linh đã sớm đến, tại sao có thể là hắn đưa đến? Có mà là ngươi đem bọn hắn mang đến thì có?

Huyết Yêu Nhiêu tự nhiên là người đầu tiên đứng ra bảo vệ Tiêu Phàm.

- Đánh rắm, lão tử là người đầu tiên đến nơi này, tại sao có thể là ta?

Quỷ La giận dữ hét, một cỗ khí thế cường đại lao thẳng tới Huyết Yêu Nhiêu:

- Ngươi không tin, có thể hỏi mấy người bọn hắn, rốt cuộc là ai mang bọn hắn đến nơi này.

Mặt khác bốn người ngậm miệng không nói, thật sự là thực lực Quỷ La quá mạnh, Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, không phải bọn hắn có thể địch lại.

Thần sắc Bát Đội Trưởng cứng lại, quét mắt một vòng trên người Quỷ La và Tiêu Phàm, cũng không nói gì, dù sao thực lực Quỷ La mạnh vậy muốn làm khó Tiêu Phàm, cho dù hắn muốn ngăn cản cũng không được.

Nhưng mà, đúng lúc này...

- Ồn ào!

Một tiếng quát nhẹ vang lên, chỉ thấy Tiêu Phàm vẫn luôn bình tĩnh không nói lại đột nhiên động, trong tay hắn chẳng biết lúc nào xuất hiện một chuôi trường kiếm, một đạo hàn mang lóe qua, Quỷ La bỗng trừng lớn hai mắt.

Phốc! Một tiếng vang giòn, La thân thể Quỷ trực tiếp từ trung ương một phân thành hai, máu tươi bắn ra, ngũ tạng lục phủ rơi đầy đất.

Một màn bất thình lình khiến tất cả mọi người ở đây hít một hơi lạnh.

Quỷ La là Chiến Hoàng đỉnh phong mà lại bị một tiểu tử Chiến Hoàng cảnh trung kỳ cho một kiếm chém làm hai mảnh?

Mặc dù có hiềm nghi đánh lén, nhưng tốc độ kia, kiếm mang kia, cho dù Bát Đội Trưởng cùng nam tử trung niên đều cảm giác tê cả da đầu, lại càng không cần phải nói những người khác.

Thần sắc Tiêu Phàm băng lãnh, cầm Tu La Kiếm trong tay chậm rãi đạp không mà lên, về phần thi thể Quỷ La, hắn ngay cả liếc một cái cũng không liếc.

Lão tử không muốn cùng tranh chấp, ngươi thật sự tưởng rằng ai cũng sợ ngươi? Đáng tiếc, thời điểm ngươi ngươi muốn hối hận cũng không có cơ hội.

- Nếu nói là ta mang đến, vậy liền giao cho ta xử lý đi.

Tiêu Phàm bình tĩnh mở miệng, trường kiếm chỉ mười người đối diện nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.