Hắc bào lão giả Giang Trưởng Lão gật đầu, trong bàn tay, một vệt sáng thoáng hiện, một loại khí tức bao trùm, tu sĩ bốn phía bị dọa đến mức liên tục lùi lại.
Trên không trung, đột nhiên xuất hiện ảo ảnh của một tòa cung điện khổng lồ, cung điện cổ phác vô hoa, phía trên điêu khắc vô số đường vân, thần bí khó lường.
- Chiến Hồn Điện?
Con mắt hơi hơi co rụt lại, tất cả mọi người liếc mắt liền nhận ra tòa cung điện này.
Không sai, mỗi người ở đây đều biết tòa cung điện này, bởi vì chỉ cần là tu sĩ đều phải tiến vào bên trong Chiến Hồn Điện thức tỉnh Chiến Hồn, từ Đế Đô, cho đến Tiêu Thành ở biên cảnh, đều có cung điện như vậy.
Chỉ là quy mô có lớn nhỏ khác biệt mà thôi, bề ngoài gần như không có gì khác biệt.
Biết rõ là Chiến Hồn Điện, cho dù chỉ là ảo ảnh cũng không ai dám khinh thường, cho đến nay, không ai biết rõ bên trong Chiến Hồn Điện này rốt cuộc là cái gì, lại có thể thức tỉnh Chiến Hồn bên trong cơ thể.
Bởi vì tất cả mọi người sau khi tiến vào Chiến Hồn Điện, đều sẽ hôn mê bất tỉnh, xảy ra chuyện gì ở bên trong đều sẽ không nhớ được, sau khi tỉnh lại mới có thể biết mình có thức tỉnh được Chiến Hồn hay không.
Đương nhiên, loại người giống Tiêu Phàm trực tiếp bị Chiến Hồn Điện đá ra cũng cực kỳ hiếm thấy, có lẽ là độc nhất vô nhị cũng nên.
- Lão Nhị, ngươi nói lần sơ tuyển này là sát hạch ý chí của một người, việc này có liên quan gì đến Chiến Hồn Điện?
Tiêu Phàm ngắm nhìn ảo ảnh Chiến Hồn Điện, cau mày một cái.
Trong lòng hắn có một loại cảm giác cực kỳ không ổn, lúc trước U Linh Chiến Hồn thức tỉnh, hắn bị Chiến Hồn Điện đá ra, hơn nữa còn tiêu diệt hoàn toàn ý thức của chủ nhân thân thể này, Tiêu Phàm mới có cơ hội trọng sinh.
Dù là bây giờ, Chiến Hồn Điện vẫn khiến Tiêu Phàm cảm thấy kiêng kị, nếu như Chiến Hồn Điện bất lợi với bản thân, bản thân phải xử lý thế nào đây?
- Ta cũng không biết, nhưng mà tiềm lực của một người tiềm lực có quan hệ với Chiến Hồn, về phần Ý Chí, ta cũng không biết thế nào
Bàn Tử truyền âm nói, thần sắc cũng có chút trầm trọng.
Tiêu Phàm không nói, con ngươi nhìn chằm chằm phía trước.
Giữa quảng trường, ảo ảnh Chiến Hồn Điện từ từ rơi xuống, một cỗ Hồn Lực mạnh mẽ dao động, tu sĩ bốn phía vừa lui lại tiếp tục lui lại, mấy người Giang Trưởng Lão cũng liên tục lui lại đến khu vực dọc theo quảng trường.
- Người tham gia sơ tuyển nghe kỹ đây.
Giọng nói của Giang Trưởng Lão vang lên, chỉ từ giọng nói này, Tiêu Phàm liền có thể nghe ra lão đầu này chắc chắn là một cao thủ, không phải đám Lôi Vũ có thể so sánh.
- Quy tắc Sơ tuyển rất đơn giản, tất cả mọi người đi vào Chiến Hồn Điện thì bắt đầu tính thời gian, tận đến khi đi ra mới thôi, phàm là người kiên trì được thời gian nửa chén trà nhỏ thì được tính là thông qua sơ tuyển.
Giang Trưởng Lão tiếp tục nói.
Đám người nghe vậy, không ít người lộ ra vẻ khinh thường, bản thân đường đường Chiến Hoàng cảnh, chẳng lẽ còn không thể kiên trì được?
Nhưng cũng có rất nhiều người vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, những người thuộc đại gia tộc dù sao ít nhiều cũng biết đến Chiến Hồn Điện.
- Chỉ là thời gian nửa chén trà nhỏ mà thôi, hẳn không phải rất khó, với thực lực của chúng ta khẳng định đều có thể thông qua, có thể đột phá Chiến Hoàng cảnh, Chiến Hồn của ai không phải Thất Phẩm trở lên?
- Đúng vậy, đừng nói thời gian nửa chén trà nhỏ, cho dù một nén nhang, một canh giờ cũng chưa chắc không thể.
- Ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng khinh thường ảo ảnh Chiến Hồn Điện này, lần trước chỉ có một phần năm người có thể kiên trì được thời gian nửa chén trà nhỏ, có thể kiên trì một nén nhang chỉ có không đến một phần mười số người, còn về một canh giờ...
- Kiên trì một canh giờ thì thế nào?
- Đó là nhân tài tuyệt thế yêu nghiệt cấp bậc đại sư, sẽ được Chiến Hồn Điện chú trọng bồi dưỡng.
Đám người nghị luận ầm ĩ, sắc mặt của đám người rất nhanh từ khinh miệt cùng khinh thường biến thành trầm trọng, tỉ lệ đào thải một phần năm, đây đã là khủng bố lắm rồi.
Phải biết, đây mới chỉ là sơ tuyển vòng thứ nhất mà thôi, nói một câu không dễ nghe, có thể thông qua khảo hạch mới chỉ giành được tư cách chính thức tham gia cuộc thi Nam Vực mà thôi.
Xoẹt xoẹt ~
Cũng đúng lúc này, Giang Trưởng Lão đưa tay vung lên, từng vệt sáng bắn về bốn phía, gần như bao phủ tất cả mọi người ở đây.
Đám người chộp lấy vệt sáng, cuối cùng phát hiện trong tay là một mảnh ngọc nhỏ, ngọc phiến tản ra quang mang nhu hòa, khí tức giống hệt như Hồn Lực dao động mà Chiến Hồn Điện phát ra.
- Phàm là người không thể kiên trì nổi nữa, có thể bóp nát ngọc phiến trong tay.
Giang Trưởng Lão lại nói.
Tiêu Phàm cau mày một cái, hắn nhìn về phía Kiếm Hoàng cùng Hỏa Hoàng ở bên cạnh, lại là phát hiện trong tay hai người cũng có một khối ngọc phiến, chẳng lẽ tất cả mọi người ở đây đều có thể tiến vào bên trong hay sao?
Nhưng mà sau một khắc, Tiêu Phàm lại nhìn thấy, ngọc phiến trong tay Kiếm Hoàng cùng Hỏa Hoàng bắt đầu từ từ hòa tan, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
- Ngọc bài này, có thể nhận ra Chiến Hoàng cảnh tu sĩ dưới 30 tuổi.
Hỏa Hoàng nhìn ra nghi hoặc của Tiêu Phàm.
Quả nhiên, sau đó tất cả ngọc phiến trong tay tu sĩ thế hệ trước đều tan ra, chỉ có ngọc phiến trong tay tu sĩ dưới ba mươi mới còn lại.
- Bây giờ tất cả mọi người tiến vào Chiến Hồn Điện.
Giang Trưởng Lão quát khẽ, nhìn thấy một đám tu sĩ trẻ tuổi đang rất hưng phấn, sau đó lại bổ sung một câu: - Lão hủ khuyên các ngươi một câu, không kiên trì nổi, lập tức bóp nát ngọc bài trong tay, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Ầm ầm ~
Vừa dứt lời, đại môn ảo ảnh Chiến Hồn Điện bỗng nhiên mở ra, giống như thực thể, đằng sau cửa lớn, một cỗ khí tức áp lực nặng nề đập vào mặt, một mảnh tối tăm mờ mịt, không ai thấy rõ bên trong cụ thể có cái gì.
Ngay sau đó, một đám học viên Chiến Hồn Điện nhao nhao bay về hướng đại môn.
- Đi.
Bọn Tiêu Phàm cũng không tụt lại, chừng 50 người cùng nhau bay vào bên trong đại môn.
Cũng chỉ trong thời gian mười lần hít thở, hơn 2000 tu sĩ tất cả đều tiến vào bên trong ảo ảnh Chiến Hồn Điện, bốn phía quảng trường lập tức vắng vẻ đi rất nhiều.
Nhưng mà, còn có rất nhiều tu sĩ đang quan sát, bọn họ đa số là tu sĩ dưới Chiến Hoàng cảnh, căn bản không có tư cách tham gia sơ tuyển.
- Mọi người đoán xem, hơn hai nghìn người này nhiều nhất có thể kiên trì thời gian bao lâu?
- Đại Vân Đế Triều Trì Thu Tuyết, Đại Thương Đế Triều Lôi Thương Hải, còn có Đại Càn Đế Triều Công Tôn Kiếm, chính là thiên tài số một số hai trong thế hệ trẻ của Nam Vực, danh xưng Tam Đại Chuẩn Đế, ba người bọn họ có thể kiên trì khoảng một canh giờ.
- Đại Ly Đế Triều có vẻ như có mấy tên thiên tài, trong đó có một người tên là Tiêu Phàm có lẽ cũng có thể kiên trì một canh giờ.
- Tiêu Phàm, ai vậy? Chưa từng nghe nói qua! Có thể so với Tam Đại Chuẩn Đế sao?
Không ít tu sĩ ngóng trông nhìn về phía ảo ảnh Chiến Hồn Điện, trong mắt đều là vẻ nôn nóng.
- Kiếm Hoàng, ngươi nói bọn Tiêu Phàm có thể kiên trì bao lâu?
Nghe được tu sĩ bốn phía nghị luận, Hỏa Hoàng cũng có chút hứng thú, nhìn về phía Kiếm Hoàng hỏi.
- Không biết, bốn người Nam Cung Tiêu Tiêu, Lâu Ngạo Thiên, Sở Khinh Cuồng cùng Quan Tiểu Thất cho dù không kiên trì được một canh giờ, đoán chừng cũng không kém bao nhiêu, về phần Tiêu Phàm vẫn luôn tạo ra kỳ tích, có lẽ không chỉ một canh giờ.
Kiếm Hoàng phân tích nói, cho một suy đoán đúng trọng tâm.
- Thế hệ này, có lẽ là thời đại hoàng kim của Đại Ly Đế Triều, lại khiến ta nhớ đến đám người Giang Thiên Vũ cùng Mạnh Vân Tinh mười mấy năm trước, đúng rồi, còn có Tiêu Trường Phong nữa.