Vô Thượng Sát Thần

Chương 97: Sự Kiện Bắt Chước Dược Dịch



Khi trở lại Thần Phong Học Viện đã là hai ngày sau, đám Tiêu Phàm không cách nào trốn được đợt trách phạt này, cấm túc ba ngày bên trong Thần Phong Học Viện, tu vi bị phong ấn, mỗi ngày phải chạy năm trăm vòng quanh Thần Phong Học Viện.

Một chút trách phạt này không làm khó được bọn hắn, sau khi cả đám được Luyện Thể Dịch Tứ Phẩm của Tiêu Phàm tẩy lễ qua thì thân thể đã đạt tới một cấp độ khủng bố.

Sau ba ngày trách phạt thì đám Tiêu Phàm chuẩn bị đến Duyệt Lai Lâu ăn lớn một bữa, nhưng lại bị Trầm bá chặn lại.

- Chào Lăng công tử, Tiêu công tử.

Trầm bá cười hì hì nhìn hai người, trong mắt đều là vẻ cung kính, sau đó vừa cười cười nhìn mấy người còn lại.

- Trầm bá, ngươi hôm nay tới là?

Tiêu Phàm cũng thập phần khách khí, hắn biết Trầm bá giúp hắn hoàn toàn là nể mặt Lăng Phong.

- Đến để đưa Hồn Thạch cho công tử.

Trầm bá cười tươi như hoa, một tay đưa một tấp thẻ Hồn Thạch Tạp cho Tiêu Phàm, một tay khác cầm một cuốn sổ:

- Tháng trước, lợi nhuận Thối Hồn Dịch là 9600 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, lợi nhuận Kim Sáng Dịch và Mỹ Dung Dịch là 5000 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, nơi này là 6300 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, công tử có thể đối chiếu sổ sách một chút.

- 6300 vạn?

Tiêu Phàm rất bình tĩnh nhưng tên mập đã nhảy dựng lên.

6300 vạn, con số khổng lồ này chỉ là lợi luận trong vòng một tháng thôi?

Tiểu Ma Nữ và Lăng Phong cũng trợn to hai mắt, ba loại dược dịch này nhất định đang giựt tiền a, không, so với đi cướp còn nhanh hơn.

- Sổ sách cũng không cần so, làm phiền Trầm bá đưa tới rồi.

Tiêu Phàm cũng hơi kinh ngạc, hắn không ngờ doanh thu của ba loại dược dịch kia lại cao như thế.

Trầm bá gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm càng ngày càng khác biệt, ngay cả sổ sách cũng không xem, hắn quả thật tín nhiệm Lăng Vân Thương Hội.

- Đúng rồi, làm phiền Trầm bá thay ta đem 400 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch tới đặt ở trung tâm viện tử này.

Tiêu Phàm lại bổ sung một câu.

Bàn Tử cười hì hì nhìn Tiêu Phàm, nói:

- Lão Tam, ngươi muốn chọc Quách lão quái một vố à, cũng nên thế, lão thần giữ của kia quả thật không phải người mà.

Tiêu Phàm cười không nói, hắn quả thật muốn chọc Quách lão quái một phen.

- Vâng, Tiêu công tử.

Trầm bá gật gật đầu, bộ dáng hắn như muốn mở miệng nhưng lại thôi.

- Trầm bá, có việc gì cứ nói thẳng đừng ngại.

Tiêu Phàm nói.

Trầm bá do dự một chút, thở dài nói:

- Tiêu công tử cũng biết, dược hiệu Thối Hồn Dịch đối với phần lớn tu sĩ mà nói rất quan trọng, người có Chiến Hồn phẩm cấp thấp muốn tăng lên Hồn Lực đều phải dựa vào ngoại lực, vừa lúc Thối Hồn Dịch chính là một con đường tắt...

Theo câu chuyện của Phúc bá, sắc mặt đám người Tiêu Phàm cũng bắt đầu ngưng trọng lại.

Nguyên lai một tháng trước, Lăng Vân Thương Hội xuất ra ba loại dược dịch mới thì phản ứng của thị trường rất tốt, nhất là Thối Hồn Dịch, rất nhiều tu sĩ táng gia bại sản cũng phải mua cho bằng được.

Nhưng mấy ngày trước, Luyện Dược Sư Công Hội đột nhiên cũng tung ra ba loại dược dịch, thậm chí ngay cả tên cũng không đổi, không chỉ như vậy, Trầm bá phái người mua một chút thì phát hiện dược hiệu đều giống nhau như đúc.

Trầm bá lúc ấy liền phẫn nộ, nếu như không có việc này thì tiền lời tháng này cũng không chỉ có nhiêu đó.

- Luyện Dược Sư Công Hội đúng là không biết xấu hổ mà, ông nội nó, nếu chúng ta đen chuyện này nói ra nhất định có thể làm tu sĩ toàn bộ Yến Thành nhìn bọn chúng bằng ánh mắt ghê tởm.

Bàn Tử tức giận vô cùng, ma quyền sát chưởng, thiếu chút nữa thì muốn giết đến tận chỗ của Luyện Dược Sư Công Hội.

Lăng Phong và Tiểu Ma Nữ cũng có chút giận dữ nhưng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.

Tiêu Phàm nhíu mày một cái, Trầm bá một bên khổ sở nói:

- Ta cũng đem việc này truyền ra, dù sao danh tiếng Lăng Vân Thương Hội cũng không kém gì Luyện Dược Sư Công Hội, nhưng về mặt luyện dược thì Lăng Vân Thương Hội ta xác thực không bằng Luyện Dược Sư Công Hội.

Mấy người Bàn Tử nghe vậy, phẫn nộ trên mặt biến mất, bởi vì đây là sự thật không thể cải biến.

Lăng Vân Thương Hội mặc dù trải rộng khắp Chiến Hồn Đại Lục, bán đủ loại mặt hàng nhưng "thuật nghiệp hữu chuyên công"(không có chuyên môn về một công việc cụ thể), về phương diện luyện dược thì Luyện Dược Sư Công Hội có lợi thế riêng của mình.

- Không chỉ như thế, một khi đem việc này công khai, đoán chừng Luyện Dược Sư Công Hội sẽ trả đũa lại, như thế thì khó có thể so.

Tiêu Phàm lắc đầu.

Nếu như là kiếp trước, chỉ cần đăng kí độc quyền thì những sự tình này chắc chắn không thể xảy ra, nhưng Tiêu Phàm hiện tại đã ở thế giới này, hắn cũng không biết nên làm sao.

- Vậy cũng chỉ có thể cam chịu?

Bàn Tử không cam lòng nói.

- Cam chịu? Ngươi biết ta lâu như vậy, cảm thấy ta là người sẽ cam chịu sao?

Tiêu Phàm cười cười, bộ dáng như đã tính trước.

- Lão Tam, ngươi nhanh như vậy đã nghĩ ra biện pháp rồi?

Ánh mắt Bàn Tử sáng lên, mấy người Trầm bá cũng kích động nhìn Tiêu Phàm, nếu như có thể giải quyết việc này thì lợi nhuận của ba loại dược dịch này nhất định sẽ bạo tăng.

- Biện pháp tự nhiên có.

Tiêu Phàm cười thần bí, nhìn về phía Trầm bá nói:

- Trầm bá, sau khi người trở về làm hai chuyện, đem giá ba loại dược dịch giảm còn 80% bán ra, nếu như Luyện Dược Sư Công Hội cũng làm như thế thì ngươi liền tiếp tục hạ giá, chỉ cần không vượt quá chi phí sản xuất là được.

- Công tử muốn chiến về mặt giá cả?

Trầm bá trong lúc nhất thời liền nghĩ đến:

- Trước đó ta cũng nghĩ qua, thế nhưng tài nguyên của Luyện Dược Sư Công Hội cũng không kém hơn Lăng Vân Thương Hội là bao...

Tiêu Phàm khoát tay một cái nói:

- Ta biết Trầm bá đang lo lắng cái gì, loại cạnh tranh về giá này xác thực là làm song phương đều không có lợi, buôn bán cần dĩ hòa vi quý. Nhưng cách làm người của ta chính là không thể để người khác chiếm tiện nghi của ta được, nếu như Trầm bá không đáp ứng thì ngươi đem dược phương trả lại cho ta rồi cầm số Hồn Thạch Tạp này đi đi.

Trầm bá làm sao biết Tiêu Phàm một câu không hợp liền trực tiếp hủy bỏ hợp tác, đây chính là hơn 60 triệu Hạ Phẩm Hồn Thạch a, một tên Chiến Tôn cảnh như hắn chẳng lẽ thật không để vào mắt.

Trầm bá thỉnh thoảng đảo mắt qua Lăng Phong, nhìn thấy Lăng Phong gật đầu thì mới thở phào một hơi, liền gật đầu nói:

- Được, Tiêu công tử yên tâm, ta trở về nhất định sẽ hạ giá xuống.

- Thối Hồn Dịch và Kim Sáng Dịch có thể hạ giá nhưng Mỹ Dung Dịch thì không thể hạ giá.

Tiêu Phàm gật đầu, trong lòng càng lúc càng hiếu kỳ thân phận của Lăng Phong.

- Mỹ Dung Dịch không cần?

Trầm bá khó hiểu nói.

- Không sai.

Tiêu Phàm thập phần chắc chắn, nói đùa gì thế, Mỹ Dung Dịch là do ta dùng U Linh Chiến Hồn để luyện chế, làm sao có thể dễ dàng bị phục chế như thế.

Một khi xảy ra biến cố thì Mỹ Dung Dịch không còn là Mỹ Dung Dịch nữa mà đã trở thành một loại dược dịch khác rồi.

- Ngươi đợi ta một chút.

Tiêu Phàm để lại một câu liền chạy vào trong phòng, sau mười mấy giây liền cầm một tờ giấy chạy ra đưa cho Trầm bá, nói:

- Đây là phương thuốc Thối Hồn Dịch mới, phiền Trầm bá đem những Dược Tài này đưa tới càng nhanh càng tốt, mặt khác hãy thông báo với bên ngoài là sẽ có một loại Thối Hồn dịch mới được tung ra thị trường.

- Yên tâm, những Dược Tài này và 400 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch kia tối hôm nay đều sẽ được đưa đến đầy đủ.

Nghe thấy có Thối Hồn Dịch mới xuất thế, nhãn tình Trầm bá sáng lên, hắn đại khái đã biết Tiêu Phàm muốn làm gì nên hắn lựa chọn tin tưởng Tiêu Phàm.

Đưa tiễn Trầm bá xong, Tiêu Phàm mị mị hai mắt, một vòng tinh quang từ trong mắt lóe lên, trong lòng cười lạnh nói:

- Luyện Dược Sư Công Hội, ta đã cho các ngươi cơ hội, đáng tiếc các ngươi không quý trọng lấy, bây giờ lại muốn giơ chân ngán đường ta, làm sao dễ dàng như thế?

- Lão Tam, ngươi thật nắm chắc?

Lăng Phong nhịn không được mở miệng hỏi, mấy ngày qua ở chung làm cho hắn biết Tiêu Phàm là người nói một không hai, bất quá hắn vẫn còn có chút lo lắng, dù sao đối thủ chính là Luyện Dược Sư Công Hội.

- Yên tâm, không có mười phần cũng có chín phần. Đi, đi Duyệt Lai Lâu ăn một bữa cơm no nê cái đã, ta mời khách.

Tiêu Phàm cười ha ha một tiếng, tay cầm hơn 6000 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch,Hồn Thạch Tạp, không hề cảm thấy chút lo lắng nào.

Cầu Kim Phiếu- Cầu Đề Cử- Cầu Like

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.