Thiếu chủ Vương gia kêu lên thất thanh, tâm thần không nhịn được hoảng hốt, kêu lớn:
- Là Hắc Y vệ của ma đầu Đường Phong.
Một mặt hô, một mặt còn đưa mắt nhìn bốn phía, mưu tính tìm kiếm chỗ ẩn náu của Đường Phong.
Sở dĩ vị thiếu chủ Vương gia này có thể nhận ra được dược thi bởi vì Đường Phong quá nổi danh. Từ lúc Đường Phong bị gắn liền với danh hào ma đầu trở nên nổi danh, các dược thi cũng nổi danh theo.
Dù sao mấy tháng trước Đường Phong mang theo hơn hai mươi dược thi đi tới cửa khẩu Linh Mạch Chi Địa ngăn cản hơn mười thế lực lớn nhỏ trong thiên hạ, chính bởi vì trận chiến ấy những thế lực kia bị tử thương vô số cho nên mới kết thù oán cùng Đường Phong.
Trận chiến ấy, hơn hai mươi bộ dược thi bị đánh thành tàn phế chỉ còn non nửa, nhưng cũng chính vì chúng đã lập công lao cực lớn khiến cho các thế lực của bọn họ vô cùng kiêng kỵ.
Nghe đồn những hắc y nhân này không thể chết. Đấu pháp chiến đấu của bọn chúng là đấu pháp lưỡng bại câu thương, hơn nữa bản thân bọn chúng có thực lực vô cùng mạnh mẽ, không ai có thể chống đối công kích chính diện của bọn họ được.
Từ lúc tin tức về ma đầu Đường Phong được truyền ra ngoài thì tin tức về những Hắc Y vệ của hắn cũng được truyền ra.
Hiện giờ thấy hình ảnh của mười mấy hắc y nhân trước mắt và phương thức chiến đấu y như trong lời đồn, sao thiếu chủ Vương gia không nhận thức cho được?
Hắc Y vệ ở đây, chẳng lẽ nói ma đầu Đường Phong đã ở đây?
Trong lòng thiếu chủ Vương gia hoảng loạn, Thiên Cơ Tử thừa cơ tới gần, một kiếm chém vào phía trên ngực hắn để lại vết thương thật dài, máu tươi bắn ra tung tóe, thiếu chủ Vương gia bị đau nhức kêu thảm một tiếng, ý chí chiến đấu trong lòng cũng tiêu tan trong nháy mắt.
Cho dù Hắc Y vệ mạnh mẽ thì Vương gia cũng không hề sợ, nhưng mà nếu như ma đầu Đường Phong ở đây thì tình hình sẽ không như vậy nữa. Trong thời gian diễn ra đại hội đồ ma, đám người Vương gia đều đã thấy Đường Phong chiến đấu với Chiến Khôn, tự biết tuyệt đối không phải đổi thủ của ma đầu, vạn nhất nếu như hắn hiện thân tại nơi đây thì không cần nghi ngờ, Vương gia sẽ rơi vào tai ương ngập đầu.
Cho nên khi thiếu chủ Vương gia vừa hô lên thì can đảm của cao thủ Vương gia đều biến mất, cả đám quay đầu nhìn chung quanh.
Thiếu chủ Vương gia cũng quyết đoán, hắn tự biết hiện giờ đánh tiếp cho dù Đường Phong không ra mặt thì Vương gia cũng không chiếm được chỗ tốt gì, lập tức vung tay hô:
- Rút lui!
Lời vừa dứt, hắn đánh ra một hư chiêu, sau đó thân hình mạnh mẽ lùi về phía sau. Các cao thủ khác của Vương gia cũng như vậy, mọi người cơ bản đều là Linh Giai, trên tay ít nhiều cũng có tuyệt chiêu bảo mệnh, toàn lực bộc phát ra cũng có thể thoát được ra ngoài.
Nhưng cũng có một vài người không may không có biện pháp rời đi bình yên, dược thi cũng không phải để bày biện, một chút cũng không có.
Lùi về phía sau, cao thủ của Vương gia tổn thất thêm một người nữa.
Cho đến khi đám người Vương gia rút lui toàn bộ thì trên chiến trường còn lại bốn cỗ thi thể, trong đó hai cỗ là bị dược thi chém giết, còn hai cỗ khác là bị cự điêu đánh chết.
- Công tử, bọn họ đều chạy hết rồi.
Chung Lộ nằm ở bên cạnh Đường Phong nhẹ giọng nói.
- Ừm.
Đường Phong vừa nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra dưới mi mắt, bàn tay xoa xoa vào cái cằm trơn nhẵn, thổn thức một tiếng:
- Từ lúc nào cái tên của ta đã có lực uy hiếp như vậy?
Đám người Vương gia hiển nhiên là sợ chính mình cho nên mới hoảng hốt bỏ chạy, Đường Phong tự biết bổn sự của chính mình, trận chiến đại hội đồ ma kia có thể nói chính mình đã tung hết tất cả nhưng thủ đoạn bảo mệnh ra, dùng hết sạch không chừa lại chút gì, cuối cùng bản thân vẫn bị trọng thương, nhưng không hề nghĩ rằng trong mắt người khác lại thành một danh từ kinh khủng như vậy.
Chẳng qua như thế cũng tốt, nếu tiếp tục chiến đấu nữa thì tất nhiên đám dược thi phối hợp có thể khiến đám người Vương gia tổn thất thảm trọng nhưng chỉ sợ hơn mười bộ dược thi của chính mình cũng sẽ bị hỏng đi vài cái.
- Đi, đừng để cho chim điêu kia chạy mất.
Đường Phong đứng dậy kéo theo Chung Lộ bay tới chỗ cự điêu nhanh như chớp.
Cự điêu cũng thông linh, dược thi giúp nó đẩy lùi cường địch, thoát khỏi số phận bị nô dịch, hiện giờ nó triển khai hai cánh, miệng kêu vang không ngớt, có lẽ là đang cảm tạ nhưng những dược thi không có sinh mệnh, đứng ở nơi đó không làm ra bất kỳ hành động nào khác, nhất thời khiến cho hứng thú của chim điêu giảm đi.
Trong lúc đang muốn huy động hai cánh để bay lên thì hai người Đường Phong và Chung Lộ đã vọt tới trước mặt nó.
Đôi mắt chim điêu biến sắc, vốn định công kích nhưng không hiểu tại sao trong thâm tâm của nó sinh ra cảm giác thân thiết, trong cơ thể hai vật nhỏ trước mắt có một loại năng lượng phảng phất như có thể hô ứng với nó, dường như không thể làm rõ được.
Đây chính là cảm ứng giữa Linh Quyết và linh mạch.
- Điêu nhi không cần sợ.
Chung Lộ vươn bàn tay sờ sờ cánh của chim điêu, trong nháy mắt chim điêu liền an ổn lại, tùy ý để Chung Lộ vuốt ve.
Đường Phong cũng sờ sờ nó, nịnh nọt nói:
- Điêu nhân huynh thật thần tuấn.
Chim điêu liếc mắt nhìn Đường Phong, sau đó cúi đầu tỏ ra thân thiết với Chung Lộ.
Hiển nhiên thái độ của Chung Lộ khiến cho cự điêu rất thích, còn Đường Phong vỗ mông ngựa nó cũng không thèm quan tâm tới. Đây không phải là sự khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân mà do trình độ Linh Quyết của từng người.
- Giao cho nàng vậy.
Đường Phong thấy thế cũng dứt khoát bỏ hẳn, để chuyện giao tiếp với hoạt mạch cho Chung Lộ, trong lòng có chút ủ rũ.
Chung Lộ tu luyện đến tầng bốn Linh Quyết đã có thể khiến cho hoạt mạch sản sinh thân thiết như vậy với nàng, nếu như tu luyện Linh Quyết tới đỉnh phong thì có phải chỉ cần vung tay hô một cái, hoạt mạch liền vào tay sao?
Tuy rằng không thể chứng thực rốt cuộc tình huống như thế nào nhưng Đường Phong đoán rằng một khi tu luyện Linh Quyết tới đỉnh phong thì muốn thu phục hoạt mạch chắc chắn dễ như trở bàn tay.
Số lượng hoạt mạch bên trong Linh Thạch Điện có không ít, hai người Đường Phong và Chung Lộ vừa mới tiến vào không bao lâu đã gặp qua hai cái. Chính vì nguyên nhân có nhiều hoạt mạch tại đây cho nên linh khí bên trong Linh Thạch Điện mới có thể nồng nặc như vậy.
Nếu như có thể thu phục toàn bộ hoạt mạch trong đây đi ra ngoài, vậy thì...
Vừa nghĩ tới cảnh này, máu nóng trong người Đường Phong sôi trào lên. Những hoạt mạch vô cùng hung mãnh, không chỉ có thể dùng để tu luyện mà làm hộ vệ cho gia tộc cũng rất tốt.
Chung Lộ và chim điêu thì thào một thời gian, thần sắc chim điêu khi thì do dự khi thì phẫn nộ, có lẽ là Chung Lộ đang trình bày những mối quan hệ lợi và hại bên trong.
Có Chung Lộ giao lưu với nó, Đường Phong cũng không hề lo lắng bị thất bại. Chỉ cần hoạt mạch có thần trí thì nó sẽ tự biết hiện giờ nên làm ra lựa chọn như thế nào. Đương nhiên lực tương tác do Chung Lộ tu luyện Linh Quyết cũng mang tới hiệu quả cao, Đường Phong tự nhận nếu như để chính mình lên trình bày thì sợ rằng sẽ không có khả năng thành công.
Qua một thời gian dài, Chung Lộ mới vỗ nhẹ đầu của chim điêu:
- Điêu nhi thực ngoan.
Nàng quay đầu nhìn về phía Đường Phong nhoẻn miệng cười nói:
- Công tử, nó đáp ứng hợp tác với chúng ta rồi.
Có thể đối phó với chim điêu trong thời gian ngắn như vậy cũng không hề dễ dàng, đương nhiên giới hạn chỉ là hợp tác mà thôi, Chung Lộ muốn thu phục nó sợ rằng còn có chút khó.
Một thanh âm thanh thúy vang lên, chim điêu phủ phục xuống mặt đất, hai cánh cực lớn phô bày ra.
- Nó đang làm gì vậy?
Đường Phong cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
- Để chúng ta lên trên lưng nó, nó muốn đưa chúng ta đi.
Chung Lộ đáp.
Đường Phong nghe vậy cũng cảm thấy vui vẻ trong lòng, không nghĩ tới hợp tác với chim điêu còn có chỗ tốt như vậy. Tuy rằng hai người Chung Lộ và mình toàn lực chạy nhanh, tốc độ không chậm nhưng dù sao cũng không có biện pháp so sánh cũng loài chim bay trên trời như thế này.
Hơn nữa chim điêu bay lên trên cao cũng giúp chính mình quan sát được tình huống dưới mặt đất thật tốt.
Đường Phong đỡ lấy eo thon của Chung Lộ, thân thể nhún một cái liền bay tới trên lưng của cự điêu.
Đừng nhìn ở phía dưới, chỉ cảm thấy chim điêu rất khổng lồ, nhưng chung quy lớn như thế nào cũng không thể cảm thụ được hết, phải cho tới lúc đứng trên người nó Đường Phong mới phát hiện ra cự điêu có chút thái quá.
Cái lưng rộng và dài của nó cho dù có ba mươi người đứng phía trên cũng không hề có vấn đề.
Cùng với âm thanh ưng đề, chim điêu giương đôi cánh khổng lồ lên. Gió thổi ngược đập vào mặt khiến tóc của hai người Đường Phong và Chung Lộ bay lượn, Chung Lộ phảng phất như rất thích loại cảm giác tuyệt vời này, thân thể mềm nhũn ỷ ôi ở trong lòng Đường Phong, trên mặt hiện lên môt tia đỏ ửng.
Mười ngón tay đan xen, trong lòng Chung Lộ vô cùng hạnh phúc.
Hưởng thụ một lát Chung Lộ mới mở miệng hỏi:
- Công tử, hiện giờ chúng ta nên làm như thế nào?
Đường Phong trầm ngâm nói:
- Đi, đi tìm càng nhiều hoạt mạch, cần phải nói cho bọn chúng biết đạo lý môi hở răng lạnh.
Lấy lực lượng chính mình sở hữu trong tay, nếu như chống lại bốn thế lực lớn thì dù không thua nhưng cũng không thể thắng được, tự nhiên Đường Phong muốn thực lực bên mình lớn mạnh lên, sau đó lấy ưu thế áp đảo khiến cho những thế lực tới đây đuổi bắt hoạt mạch phải trở về tay không.
Muốn đạt được điều này nhất định phải để toàn bộ hoạt mạch bên trong Linh Thạch Điện liên hiệp với nhau.
Chẳng qua việc này phải làm thật kín đáo, thần không biết quỷ không hay, hắn vốn là một ma đầu người người đều muốn đánh, nếu lộ diện ra ngoài không thể nghi ngờ là đổ dầu vào lửa, nếu làm không tốt có thể khiến tất cả những thế lực bên trong Linh Thạch Điện liên hiệp cùng nhau.
Chính mình không thể ra mặt, vậy thì chỉ có thể dựa vào dược thi.
Cho dù những người đó nhận ra được dược thi, chỉ cần không thấy mình thì chắc chắn bọn họ cũng không dám khẳng định mình đang ở đây.
Nhìn lưng của cự điêu rộng thùng thình, tròng mắt Đường Phong chuyển động, có chút suy nghĩ.
Phạm vi nhìn từ không trung xuống rất lớn, tốc độ của chim điêu lại vô cùng nhanh không gì sánh kịp, chỉ không tới một giờ Đường Phong liền phát hiện có một đám người đang vây công một hoạt mạch ở dưới đất.
Hoạt mạch biến hóa thành đủ các loại hình thái, hiện giờ hoạt mạch đang bị vây công là một con đại tinh tinh.
Toàn thân con đại tinh tinh trắng noãn, bốn chi cường tráng mạnh mẽ, thân cao chừng mười trượng, giống như một ngọn núi nhỏ, nhất là đôi tay cực dài có lông mao rũ xuống, khi huy vũ lên khiến cho không khí bám vào truyền tới âm thanh xé gió liên tục, lực đạo mạnh mẽ phát ra tạo thành một mảnh chân không.
Đứng ở trên lưng chim điêu khổng lồ, một mặt Đường Phong ẩn nấp thân hình híp mắt nhìn xuống, xác một một lát Đường Phong mới chắc chắn những người phía dưới không thuộc bất kỳ một trong bốn thế lực lớn.
Các thế lực trong thiên hạ quá nhiều, đứng đầu thì có bốn thế lực lớn, các thế lực nhất lưu cũng có không ít, những thế lực có thể tới Linh Thạch Điện để đuổi bắt hoạt mạch đều là những gia tộc nhất lưu.
Đám người phía dưới Đường Phong cũng không hề biết, cũng không cần nhận biết, thực lực của gia tộc phía dưới không khác lắm so với Thiên Nam Vương gia, có mười mấy cao thủ Linh Giai, trong đó cũng có Linh Giai trung phẩm.
Chỉ cần không có Linh Giai thượng phẩm thì Đường Phong có thể yên tâm phá đám.
Cũng không biết bọn họ đã vây công hoạt mạch hình tinh tinh kia được bao lâu, các động tác phối hợp vô cùng khăng khít, giống như lưới trời không có kẽ hở, cho tới bây giờ cũng chưa có ai bị thương, ngược lại con đại tinh tinh bị áp chế tận cùng. Chẳng qua đại tinh tinh cũng giống như các hoạt mạch khác không hề dễ đối phó, công kích vô cùng hung mãnh khiến ai tới gần đều phải lùi bước ra ngoài.
- Ngao...
Bị vây công lâu như thế, đại tinh tinh cũng khó chịu nổi, nó vung tay lên đầu gầm lên giận dữ, hai nắm tay cực lớn nắm lại đấm liên tục vào trước ngực mình phát sinh ra âm thanh thùng thùng như tiếng trống vang, thân thể của nó đột nhiên nhún xuống rồi bắn lên cao vài chục trượng như chim yến, mang theo khí thế sấm sét giáng xuống chỗ có nhiều người tập trung nhất, ở giữa không trung, hai bàn tay rộng lớn như hai cái
quạt cũng mở ra, giữ tư thế mạnh mẽ chụp xuống. Thấy tình cảnh này, những cao thủ trên mặt đất vội vàng thi triển sở học của bản thân, nhanh chóng tách ra.
- Ầm ầm.
Âm thanh giống như cả ngọn núi đổ sụp xuống mặt đất, toàn bộ mặt đất rung lên không ngừng, chẳng qua mặc dù công kích này vô cùng mạnh mẽ nhưng lại không có bao nhiêu tác dụng, cho tới khi đại tinh tinh loạng choạng đứng lên thì trên mặt dất hiện lên hai vết lõm.
Nhân cơ hội này, các cao thủ xông lên công kích mạnh mẽ, đánh đại tinh tinh chỉ biết giơ tay che trước mặt, hai cái răng nanh ở khóe miệng xuất hiện rống lên một trận thị uy.
Nhìn thấy một màn vừa rồi, Đường Phong biết những người kia thu phục được đại tinh tinh cũng chỉ là chuyện một sớm một chiều, bọn họ phối hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, căn bản không cho hoạt mạch bất kỳ cơ hội thở dốc, cho dù hoạt mạch không biết đau đớn nhưng nếu cảm thấy sinh mệnh của chính mình bị nguy hiểm thì sợ rằng cũng sẽ thỏa hiệp.