Vô Thường

Chương 312: Nói thẳng ra



- Nếu tỉnh thì trở về đi, người còn có việc phải làm.

Mang chấp sự ngồi bên cạnh mở miệng nói.

Phi Tiểu Nhã không nói lời nào, đứng lên nhìn vị trí băng hỏa ba mươi sáu phòng, lẳng lặng nhìn nửa ngày, lúc này mới đột nhiên xoay người, chậm rãi bước về phía chân núi.

Mang chấp sự nhướng mày, theo sát đằng sau.

Hắn có thể cảm giác được, nữ nhân này hiện tại lạnh lẽo tới đáng sợ, so với chính mình còn lạnh lẽo hơn.

Bước vào con thuyền nhỏ, Mang chấp sự vẫn như cũ đứng trên đầu thuyền, vận dụng cương khí thôi động con thuyền chạy về phía trước, hai người đều không nói lời nào, vẫn luôn duy trì trạng thái hoàn toàn trầm lặng. Tuy rằng không quay đầu lại, thế nhưng Mang chấp sự biết, hai mắt Phi Tiểu Nhã lúc này nhất định còn đang nhìn Băng Hỏa Đảo.

Nơi này có tồn tại khiến nàng lưu luyến.

- Tên của Đường Môn vốn không phải là Đường Môn, hắn tên là Đường Phong, là một thành viên của Thiên Tú Tông cách nghìn dặm.

Mang chấp sự đột nhiên mở miệng nói.

Phía sau truyền tới một tia âm hưởng rất nhỏ, Mang chấp sự mỉm cười, hắn biết những lời này sẽ khiến Phi Tiểu Nhã chú ý, không đợi nàng mở miệng hỏi, Mang chấp sự tiếp tục nói:

- Nam nhân này rất có điểm màu sắc truyền kỳ. Hắn từ nhỏ tới lớn luôn luôn sinh hoạt trong Thiên Tú Tông, đại khái do tiếp xúc với nữ nhân quá nhiều, vì vậy bản thân cũng có chút ẻo lả, hơn nữa chưa bao giờ tu luyện qua, chỉ là một người bình thường của bình thường mà thôi. Thế nhưng chỉ một năm trước, thực lực của nam nhân này đột nhiên tăng mạnh. Lúc đó một môn phái tên là Cự Kiếm Môn liên hợp với các thế lực cách nghìn dặm xung quanh, hội tụ ba nghìn nhân mã ý đồ tiến đánh Thiên Tú Tông, cỗ thế lực này đối với Thiên Tú mà nói hầu như mang tính hủy diệt. Hầu như tất cả mọi người đều không cho rằng Thiên Tú có thể thắng lợi, thế nhưng kết cục cuối cùng lại khiến mọi người hoàn toàn kinh hãi, nhân mã ba nghìn người phía Cự Kiếm Môn bị diệt toàn quân, một người không sót lại, không người chạy trốn được, mà Thiên Tú lại không hề tổn hao dù một người, khiến tất cả đám người tới xâm phạm tông môn máu chảy thành sông, thi cốt khắp nơi, có thể nói là thắng lớn.

- Sao có khả năng?

Phi Tiểu Nhã rốt cuộc nhịn không được mở miệng hỏi một câu.

- Tất cả công lao đều tập trung lên người Đường Phong này. Hắn lúc đó mới chỉ có tiêu chuẩn Luyện Cương kỳ mà thôi, thế nhưng dưới sự bảo vệ của một vị cao thủ Thiên giai, một mình chống đối sự tấn công của hai nghìn năm trăm người, đồng thời lấy thực lực bản thân chém giết hai nghìn năm trăm người kia hầu như không còn, đặt cơ sở chiến thắng vững chắc cho Thiên Tú.

- Một Luyện Cương kỳ chém giết hai nghìn năm trăm người?

Thanh âm của Phi Tiểu Nhã run rẩy.

- Không ai biết rốt cuộc hắn đã làm như thế nào, nghe đồn hắn tinh thông bí pháp âm công vô thượng, dùng bộ âm công này giết địch, bất quá tin đồn này khẳng định là giả, ta đoán hắn khẳng định là một hảo thủ dùng độc. Hắn không hề tu luyện từ bé tới lớn, hẳn là vì nghiên cứu độc dược, chỉ có độc dược mới có thể giúp một người tiêu diệt sạch sẽ hai nghìn năm trăm người.

- Sau đó hắn tiến sâu vào trong Khúc Đình Sơn phía sau Thiên Tú Tông tu luyện, thế nhưng không biết xảy ra chuyện gì đột nhiên dẫn phát thú triều. Thú vương Thiên Sát Khiếu Thiên Lang của Khúc Đình Sơn suất lĩnh mấy nghìn linh thú từ trong núi giết ra ngoài, tới gần Thiên Tú Tông. Hắn lại lẻ loi một mình, kinh sợ thối lui Khiếu Thiên Lang và mấy nghìn linh thú kia, cũng không người nào biết hắn làm cách nào, khi đó hắn bất quá là một Huyền giai nho nhỏ.

- Tiếp tục sau đó, Đường Phong nghìn dặm một ngựa xông vào địa bàn Cự Kiếm Môn, đại náo bốn đại tông môn Lưu Vân Tông, Vô Ảnh Mông, Cúc Hoa Đường và Vạn Thú Môn. Độc thân một mình một người diệt trừ phân đường thiết lập bên ngoài ba tông môn, trong vòng hai tháng, số lượng cao thủ chết trong tay hắn lên tới bốn năm nghìn người. Tứ đại tông môn đặt cho hắn cái tên Huyết Ma, nơi Huyết Ma đi qua, không có một phiến cây ngọn cỏ, gạch ngói không để lại, người tứ tông nghe tin đã sợ vỡ mật.

- Đây là một thiếu niên truyền kỳ, trong thời gian quật khởi cấp tốc không tới một năm, hoàn thành được chuyện hầu như không người nào trên đời có thể làm được. Cho dù là ta đối với hắn cũng vô cùng kính phục, cho nên mới chiếu cố hắn tương đối nhiều.

Trên mặt Phi Tiểu Nhã một mảnh cuồng nhiệt, lẳng lặng nghe được chiến tích vĩ đại của Đường Phong. Nguyên lai… Nguyên lai tiểu tặc kia không chỉ là lớn lên không tồi, ngay cả thực lực cũng cao tới như vậy.

Không chỉ có những chuyện này, lúc hắn tới Ô Long Bảo, còn tiến vào biển rộng, trước mặt một đầu linh thú cực kỳ khổng lồ cứu được tính mệnh mười mấy người trở về, đồng thời từ hơn ba mươi dặm một mình một người bơi trở về.

Đây là chuyện người bình thường có thể làm được sao? Hơn nữa không tới một năm trước hắn vẫn chỉ là người bình thường. Thế nhưng chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, hắn cư nhiên đã là Huyền giai rồi. Phần tư chất như thế này, khắp thiên hạ sợ là không ai có.

- Lúc Đường Phong đại náo tứ đại tông môn, nghe đồn hắn bị môn chủ đời trước của Vạn Thú Môn một quyền đánh chết, không nghĩ tới trốn vào trong Ô Long Bảo.

Mang chấp sự nhướng mày nói:

- Không tới nửa tháng sau, Vạn Thú Môn đã bị người diệt môn rồi, tông chủ cũng bị một mồi lửa thiêu cháy sạch sẽ. Mặt khác ba tông môn liên lụy tới chuyện này cũng không có may mắn tránh khỏi. Nguyệt Cô Minh tại tổng đường Cúc Hoa Đường bị người khác dùng một chiêu đánh gục, Tư Không Thúy của Lưu Vân Tông bị người hủy bỏ công lực toàn thân, Lôi Kinh Thanh của Vô Ảnh Môn bị người khác một chiêu đánh gục. Những người này ngoại trừ Nguyệt Cô Minh là Thiên giai hạ phẩm ra, những người khác đều là cao thủ Thiên giai trung phẩm, cho dù là ta cũng không thể trong một chiêu làm được trình độ như thế này, càng không nói tới chuyện hủy diệt hẳn một tông môn. Bởi vậy có thể suy đoán được, phía sau Đường Phong nhất định có một người vô cùng lợi hại. Người này cho dù Đại Tuyết Cung cũng không thể chọc được, vì trong tay người kia chính là Khấp Huyết Thần Thương bài danh đệ nhị trên Thần Binh Phổ.

Nghe đến đây, Phi Tiểu Nhã không nhịn được run thân thể mềm mại:

- Khấp Huyết Thần Thương?

- Uhm, một thanh thương bá đạo duy nhất trên Thần Binh Phổ, không nghĩ tới sẽ hiện ra tại Lý Đường Quốc này, Lý Đường Quốc hiện tại đã có ba thanh thần binh rồi. Ta nói với với người những chuyện này chỉ là muốn cho người biết thân phận đích thực của hắn, dù sao một người ngay cả thân phận cũng không rõ ràng thực quá mức buồn cười, mặt khác hắn cũng có tư cách được người yêu thích.

Mang chấp sự nhàn nhạt nói.

Hiện tại nói những chuyện này thì có ích lợi gì đây? Phi Tiểu Nhã cười khổ, một người xuất sắc như vậy đã biến mất rồi.

- Mặt khác, lấy một người xuất sắc như Đường Phong, không có khả năng chết đơn giản như vậy được!

Mang chấp sự mở miệng nói:

- Ta chung quy vẫn nghĩ hắn chưa chết!

-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.