Vô Thường

Chương 713: Đột phá thiên giai trung phẩm



Xem ra, Độc Vương Thương Bất Khải cũng không lừa gạt mình, mà là mình đa tâm.

Tốc độ di chuyển của độc tố rất chậm, ít nhất không cách nào đánh đồng với tốc độ cương khí của mình bị hút đi, thế nhưng Đường Phong đã rất thỏa mãn, từ chỗ đan điền bị dẫn dắt đến kinh mạch, lại từng chút một di động, thần thức Đường Phong cứ tập trung vào tia độc tố này, không dám có chút thư giãn.

Dưới sự quan sát của Đường Phong, tia độc tố bị hấp lực truyền đến trong lục bảo thạch lôi kéo, cuối cùng dần dần rời khỏi vị trí đan điền mà nó đã chiếm giữ mấy tháng, tiến vào trong kinh mạch của mình, lại từng chút một di động ra bên ngoài.

Đồng thời bị lôi kéo phảng phất còn có ba hồn bảy vía của mình, Đường Phong chỉ cảm thấy chóng mặt hóa mắt, toàn bộ thế giới đều đang lay động.

Cương khí bản thân hiện tại không còn chút nào, vất vả lắm mới vận công hấp thụ một chút cương khí từ ngoại giới nhập vào cơ thể, nhưng lập tức lại trôi mất ra ngoài. Cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không được, kinh nghiệm đối với loại chuyện này, trong kinh mạch không có cương khí nguy hại rất lớn đến bản thân mình. Lúc này phải nghĩ cách hấp thụ nhiều linh khí thiên địa hơn mới được.

Nghĩ vậy, Đường Phong vội vàng lấy La Ngọc Thạch Tâm ra. Khối ngọc thạch tựa hồ đã thông linh này lần này cũng không khiến Đường Phong khó xử, vừa xuất hiện liền thể hiện tác dụng cường đại của mình.

Linh khí trong phạm vi hơn mười dặm nháy mắt lao về hướng La Ngọc Thạch Tâm. Từng luồng cuồng phong từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn nổi lên, không bao lâu sao, ở vị trí của Chu gia linh khí ngút trời, khiến đám người Chu Khê Hà nhìn thấy mà trợn mắt há mồm.

Vô Thường Quyết của Đường Phong điên cuồng vận chuyển, đem linh khí thiên địa La Ngọc Thạch Tâm tụ lại tiến vào trong cơ thể lắng đọng thành cương khí. Lúc này, hiệu suất vận công của Đường Phong nhanh đến mức khiến người ta căm phẫn.

Vô Thường Quyết chủ động vận chuyển, cảnh giới thiên nhân hợp nhất cũng đã mở ra, đồng thời Bất Phôi Giáp cũng có tác dụng tụ tập linh khí thiên địa, hơn nữa La Ngọc Thạch Tâm, nhiều yếu tố phụ trợ như vậy, có thể nói hiện tại hiệu suất vận công của Đường Phong nhanh gấp sáu bảy lần bình thường. Dù vậy, cương khí lắng đọng tiến vào trong kinh mạch cũng chỉ có thể khó khăn bình ổn tốc độ xói mòn.

Đường Phong bất chấp tia độc tố kia có thể thôn phệ cương khí lớn mạnh của bản thân, vội vàng thúc dục cương khí điên cuồng va đập vào độc tố đang chậm chạp di động, khiến nó nhanh chóng lăn ra khỏi kinh mạch của mình.

Từng chút một, tốc độ di chuyển của độc tố dần chậm lại khiến Đường Phong lo lắng, chậm đến mức khiến người ta nổi giận, nhưng ít nhất đã thấy được một tia hy vọng. Trong quá trình di động độc tố giống như Đường Phong đã suy đoán, cắn nuốt cương khí của mình chậm rãi lớn mạnh.

Mặc dù tố chất thân thể cường hãn như Đường Phong, lúc này cũng rõ ràng cảm nhận được uy hiếp đến từ độc tố. Nó giống như có một loại năng lực ăn mòn đặc biệt đang không ngừng ăn mòn kinh mạch của mình, nếu không phải kinh mạch bản thân cứng cỏi, chỉ sợ sớm đã bị vỡ nát.

Cũng không biết qua bao lâu, khi tia độc tố bị ép ra vị trí lòng bàn tay, nó đã lớn mạnh gấp bội so với ban đầu. Hấp lực truyền đến từ Lục bảo thạch trên lòng bàn tay vẫn không hề giảm bớt, cuối cùng độc tố cũng được xem là bị hút ra bên ngoài cơ thể, khi Đường Phong mở to mắt chỉ thấy trong lòng bàn tay toát ra một luồng khí tức màu xanh lá, lập tức bị Lục bảo thạch thu nạp sạch sẽ.

Bảo thạch vốn dạt dào màu xanh càng phát càng xanh tươi, giống như mầm non mùa xuân mới đâm chồi.

Đường Phong không khỏi thở nhẹ một hơi, độc của Độc Vương Thương Bất Khải, cuối cùng đã được giải trừ, mặc dù hiện tại cơ thể trống rỗng khiến người cảm thấy khó chịu, kinh mạch cũng đau buốt vô cùng, toàn thân mồ hôi nhỏ giọt, nhưng tất cả chuyện này đều đáng giá.

Lại nhìn kỹ Lục bảo thạch trên tay mình, Đường Phong không khỏi líu lưỡi.

Khối bảo thạch này lúc đầu chỉ phát ra sóng động linh khí cực kỳ yếu ớt, nhưng hấp thu cương khí của bản thân, cường độ ba động của nó cũng dần dần gia tăng, cho tới bây giờ, ba động linh khí của nó không thua kém một khối linh thạch đỉnh cấp, đều là loại ba động không dễ dàng phát giác, nhưng dùng tâm cảm thụ lại là rung động tương đối bành trướng.

Có thể nói, khối Lục bảo thạch này ngoại trừ đầu hơi nhỏ, màu sắc đặc thù, thì nó không khác gì một khối linh thạch đỉnh cấp.

Nhưng Đường Phong biết rõ, món đồ chơi này căn bản không phải linh thạch đỉnh cấp, chẳng qua là vì hấp thu cương khí của mình quá nhiều, có một số biểu hiện giả dối mà thôi. Nhưng biểu hiện này lại rất thật, ngay cả mình cũng không phân biệt được. Hơn nữa, độc tố trong bảo thạch trúng cũng là mầm tai họa. Nếu ai sử dụng khối lục bảo thạch này như linh thạch đỉnh cấp tuyệt đối là tự tìm đường chết.

Độc tố của Độc Vương Thương Bất Khả ngoại trừ cao thủ Linh giai thượng phẩm có thể ngăn cản, những người khác căn bản không cách nào hóa giải.

Đường Phong cho tới bây giờ cũng không biết khối lục bảo thạch này rốt cuộc là cái gì, cũng không có thời gian nghiên cứu tỉ mỉ, chỉ có thể ném nó vào không gian Mị Ảnh trước, đợi sau này rảnh rỗi thì tính sau.

Hiện tại chuyện Đường Phong muốn làm nhất chính là vận công ngồi xuống.

Kinh mạch và đan điền vốn vô cùng tràn đầy, hiện tại trở nên trống rỗng, loại cảm giác này thật khiến người ta khó chịu.

La Ngọc Thạch Tâm vẫn còn tụ tập thiên địa linh khí, Đường Phong hít sâu một hơi, thu liễm tâm thần, vận chuyển Vô Thường Quyết, mượn tác dụng của La Ngọc Thạch Tâm, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí, hóa thành sở hữu của bản thân.

Đan điền hư không dần dần tràn đầy, kinh mạch khô cạn cũng chầm chậm chảy xuôi theo cương khí, từng bước lớn mạnh. Linh khí dồi dào, tốc độ tu luyện mau lẹ, Đường Phong trong lúc nhất thời như cá gặp nước, tâm tình cực kỳ sung sướng, điều này khiến hắn nhớ lại tràng cảnh tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng tại Băng Hỏa Đảo.

Khi ở trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, cũng có thiên địa linh khí dồi dào có thể hoang phí như vậy.

Nếu coi linh khí trong thế tục thành nhà bình thường, thì linh khí của linh mạch chi địa chính là nhà thường thường bậc trung, còn linh khí bên cạnh Đường Phong lúc này là thương nhân trăm vạn, muốn tiêu xài như thế nào thì tiêu xài.

Trọn vẹn tiêu tốn hơn hai canh giờ, Đường Phong mới hoàn tất bổ sung cương khí trong cơ thể, quay lại trạng thái đỉnh phong.

Khi đang chuẩn bị chấm dứt vận công, cương tâm tiểu khô lâu trong cơ thể lại mạnh mẽ run rẩy, ngay sau đó, toàn bộ cương khí trong đan điền cũng bắt đầu xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, vận tốc quay ban đầu rất chậm, nhưng theo thời gian dần dần nhanh hơn, vận chuyển cương khí trong đan điền khiến phần bụng Đường Phong tạo thành một vòng xoáy lúc có lúc không, vòng xoáy này lôi kéo linh khí xung quanh cơ thể, không bị khống chế mà dũng mãnh tiến vào cơ thể.

Đường Phong nhíu mày, không khỏi mừng rỡ như điên.

Dấu hiệu này rõ ràng là dấu hiệu sắp đột phá. Trải qua nhiều lần đột phá, Đường Phong đã trở nên rất quen thuộc với dấu hiệu này.

Khí cơ đã phát động, đột phá Thiên Giai hạ phẩm, tấn chức Thiên Giai trung phẩm hiển nhiên là chuyện bình thường.

Khi ở Bạch Đế bí cảnh, Đường Phong đã xâm nhập kiếp lôi tẩu hóa hình, thu nạp quá nhiều thiên địa linh khí, từ khi đột phá Địa giai thượng phẩm đến tấn thăng Thiên giai xuống phẩm, cách hiện tại đã hơn nửa năm rồi.

Dựa theo tính toán tốc độ tu luyện của mình, lẽ ra sớm đã đột phá đến Thiên Giai trung phẩm mới đúng.

Nhưng trước đó thân trúng kỳ độc, đại khái là độc tố ảnh hưởng tới tấn chức, đè nén cơ hội tấn chức, hiện tại độc tố vừa mới thanh trừ, dấu hiệu tấn chức liền xuất hiện.

Cho dù Đường Phong sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi săp sửa đột phá vẫn cảm thấy vô cùng vui mừng. Ai cũng hy vọng bản thân mình cường đại hơn.

Chỉ có điều thời gian trôi qua, tốc độ xoay tròn của cương khí trong đan điền lại nhanh hơn vài phần, cương khí chảy xuôi trong kinh mạch thậm chí mơ hồ truyền đến tiếng nước chảy vô cùng khoái trá.

Một tia linh khí ngoại giới tràn vào, đối lập với cảm giác trống rỗng trước đó, hiện tại Đường Phong có cảm giác như sắp vỡ bụng.

Khi tốc độ xoay tròn của cương khí trong đan điền nhanh đến cực hạn, Đường Phong chỉ nghe thấy sâu thẳm trong hồn phách truyền đến một tiếng nổ bạo liệt, ngay sau đó rầm rầm một hồi, thân thể bỗng nhiên nhẹ bỗng, cảm giác trướng bạo trước đó biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là cảm giác khoan khoái dễ chịu của tứ chi bách hài, khắp nơi trên cơ thể đều giống như có một bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ nhõm vô cùng.

Giờ khắc này, đám người Chu gia tập trung trước phòng Đường Phong chỉ thấy một vòng sóng gợn do linh khí hình thành đột nhiên từ trong phòng Đường Phong khuếch tán ra.

Thế đi của vòng sóng gợn này rất hung mãnh, trùng kích lên cơ thể đám người Chu gia có thực lực không cao, nháy mắt khiến bọn họ ngã ngửa, chỉ có Chu Khê Hà và Chu Bính là hai Thiên Giai hạ phẩm ổn định được bước chân, cho dù như vậy, cũng lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

Lão gia tử Chu Khê Hà trầm ổn như thạch đá ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào phòng Đường Phong, cũng không nhịn được mắng một câu:

- Tiên sư bà ngoại nhà nó!

Lão gia tử đương nhiên biết rõ ý nghĩa của dấu hiệu sóng gợn trước mắt, chỉ có người thực lực cường đại đột phá cảnh giới trước mắt mới có thể sinh ra dị trạng rõ ràng như vậy.

Vẻ mặt lão gia tử đầy ghen ghét và bi phẫn, bản thân mình già bảy tám mươi tuổi mới tu luyện tới cảnh giới Thiên Giai hạ phẩm mà thôi, nhưng nhìn Đường Phong còn chưa quá hai mươi lại đã đạt được Thiên Giai trung phẩm. Hơn nữa hắn lại còn đột phá trước mắt mình! Dấu hiệu đột phá rõ ràng như vậy, thanh thế to lớn như vậy!

Năm đó khi mình từ Địa Giai thượng phẩm tấn chức Thiên Giai mặc dù cũng có một số dấu hiệu, nhưng hoàn toàn chỉ là mua vui mà thôi, người khác thậm chí còn không phát giác ra.

Người so với người quả thực tức chết người! Lẽ nào đầu thai tốt có thể tiết kiệm được mấy chục năm phấn đấu sao?

- Phụ thân, chuyện này là sao vậy?

Trên mặt Chu Bính hiện lên vẻ hoảng sợ, sau khi ổn định thân hình vội vàng hỏi Chu Khê Hà.

Chu Khê Hà tức giận nhìn hắn, lại nhìn những đệ tử không ra gì trong gia tộc của mình, tức giận nói:

- Làm sao vậy? Còn có thể làm sao? Thằng nhãi đó đột phá đến Thiên Giai trung phẩm rồi!

- Cái gì?

Chu Bính thiếu chút nữa trợn lòi tròng mắt. Đột phá Thiên Giai trung phẩm chỉ đơn giản như vậy sao? Bản thân mình tấn chức Thiên Giai hạ phẩm cho tới bây giờ đã qua mười năm vẫn chưa thấy đột phá? Thế này là thế nào?

- Mệt nhọc hơn mười người Chu gia ta hộ pháp cho hắn cả một buổi tối, chờ hắn đi ra nhất định phải lừa bịp tống tiền một phen, hừ hừ hừ!

Chu Khê Hà cười âm hiểm, trong lòng đang tính toán làm thế nào giữ Đường Phong ở lại làm con rể Chu gia.

Trong phòng, Đường Phong chậm rãi nhổ ra một ngụm trọc khí, cất La Ngọc Thạch Tâm vào không gian Mị Ảnh, không còn La Ngọc Thạch Tâm, linh khí trong phạm vi hơn mười dặm tụ lại lại một lần nữa bay ngược trở về, mang theo một luồng cuồng phong ở Khổ Thủy thành.

Thiên Giai trung phẩm, mặc dù không cẩn thận xem xét, nhưng Đường Phong cảm thấy bản thân bây giờ rất khác so với lúc trước. Nhìn vào trong cơ thể, trong đan điền có một dòng suối nhỏ đang chậm rãi lưu động men theo chiều kim đồng hồ, trong lúc chảy thậm chí còn truyền ra tiếng nước chạm vào nhau.

Khi tấn chức Thiên Giai hạ phẩm, cương khí trong đan điền hoá lỏng, chỉ có điều xuất hiện vài giọt chất lỏng mà thôi. Nhưng bây giờ đã biến thành một dòng suối, cho dù kích thước không lớn, nhưng chất chứa năng lượng khổng lồ hơn trước đến mười lần.

Cương khí gia tăng hơn mười lần, tuy nhiên sẽ không tăng trưởng thực lực bản thân hơn mười lần, nhưng điều này cũng có ý nghĩa trong chiến đấu sau này của mình sê có năng lực đối kháng tốt hơn, không đến mức đánh nửa buổi mà đan điền đã khô kiệt.

Nếu trước khi giải độc đan điền của mình có thể có nhiều cương dịch thì cũng không đến mức khổ cực như vừa rồi.

Tuy nhiên nói đi nói lại, có cảnh giới thiên nhân hợp nhất này, Vô Thường Quyết của Đường Phong lúc nào cũng tự chủ vận chuyển, bất kể là đang vận công tu luyện gì, lúc rảnh rỗi cũng không khiến đan điền khô kiệt, nếu phát sinh loại tình huống này chỉ có thể nói rõ Đường Phong gặp phải chuyện rất nguy hiểm.

Ngoại trừ cương dịch trong đan điền gia tăng, cơ bắp và kinh mạch của mình cũng không có nhiều biến hóa, dù sao rèn luyện qua nhiều lần, đều đã đạt đến cực hạn, muốn tiến thêm một bước thật sự khó như lên trời.

Ngược lại cương khí trong kinh mạch lại xảy ra một số biến hóa, trở nên càng thêm nồng đặc, mặc dù không tới trình độ như cương dịch, nhưng cũng không phải trước đây có thể so sánh được.

Tổng thể mà nói, lúc này tấn chức Thiên Giai trung phẩm xem như Đường Phong đã thoả mãn.

Điều khiến thoả mãn nhất chính là, Vô Thường Quyết cũng tấn chức theo.

Sau khi tới thế giới này, Đường Phong chỉ biết một môn Vô Thường Quyết, cũng chính vì môn công pháp quỷ dị này mới đạt được thành tựu ngày hôm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.