Vô Thường

Chương 730: Ủy thác trước khi lâm chung



- Cái gì?

Đường Phong thất kinh, tin tức nghe được hôm nay chấn động hơn bất cứ tin tức nào khác.

- Tin tức chuẩn xác chứ?

- Ha ha, Âu Dương đích thân do thám.

Âu Dương Vũ gật đầu:

- Lần trước Âu Dương tới chỗ Linh Mạch Chi Địa đó, cũng chỉ làm tiên phong, tìm hiểu một chút tình huống nơi đó mà thôi. Nhưng khi Âu Dương quay về nói dối thực lực ở đó, không ngờ bị người ta vạch trần, cho nên mới có đãi ngộ như bây giờ.

- Huyết Vụ Thành không sợ tổn thất sao?

Đường Phong trầm giọng hỏi.

- Nơi đó cùng lắm chỉ có hai Linh Giai trung phẩm, thế nhưng Huyết Vụ Thành đã có sáu vị Linh Giai trung phẩm, Đường công tử nghĩ nếu Huyết Vụ Thành muốn nắm được Linh Mạch Chi Địa đó sẽ có nhiều tổn thất hay sao? Còn không nói Thành chủ còn có cảnh giới Linh Giai thượng phẩm, nếu Thành chủ tự mình xuất động, hầu như có thể không cần tốn nhiều sức lực đã có thể nhét Linh Mạch vào trong túi mình.

- Chỉ có thời gian nửa năm hòa hoãn sao?

Đường Phong trong nháy mắt cũng bị công kích nặng nề, trước đây hắn luôn cảm giác tình huống trong Lý Đường đế quốc có chút không thích hợp, không duyên cớ gì lại toát ra nhiều cao thủ như vậy, hiện tại cuối cùng đã chứng thực được suy đoán của mình.

- Đúng, hiện tại nhân mã của Huyết Vụ Thành đang tranh đoạt quyền sở hữu một Linh Mạch Chi Địa khác với Thiên Thánh Cung. Quá trình này đại khái duy trì không được bao lâu.

- Đa tạ Âu Dương tiên sinh đã cho biết, ta sẽ lập tức tìm người truyền tin cho Đường Gia Bảo.

Đường Phong nhíu mày suy tư chốc lát, chợt nhướng mày, dậm chân nói:

- Con bà nó, suýt chút nữa thì quên mất.

- Đường công tử nói chuyện gì?

Âu Dương Vũ nhìn Đường Phong nghi hoặc hỏi thăm.

Đường Phong chậm rãi đi tới bên cạnh Âu Dương Vũ, bắt mạch trên cổ tay hắn, tỉ mỉ do thám thương thế của hắn, đôi lông mày nhíu chặt dần dần dãn ra.

Tâm mạch của Âu Dương Vũ xác thực đã bị chặt đứt, hơn nữa trong tình huống bị trọng thương lại động thủ với mình lâu như vậy, thương thế lại càng nghiêm trọng, nhưng nghiêm trọng nhất cũng chỉ có như vậy, thương thế tạo ra khi mình chiến đấu với hắn căn bản không cần suy nghĩ, mặc dù thoạt nhìn có vẻ thê thảm, nhưng với năng lực khôi phục của Cao thủ Linh Giai, những vết thương này chỉ có thể xem là vết thương ngoài da.

Đường Phong nói:

- Âu Dương tiên sinh, nếu ta nói ngươi không chết được, ngươi có hối hận vì đã nói những lời vừa rồi không?

- Công tử nói cái gì?

Âu Dương Vũ hỏi.

- Để Tinh hồn của nha đầu này lại cho ta?

Đường Phong chỉ nửa đoạn Tàng Phong Kiếm.

Âu Dương Vũ cười khổ nói:

- Ta thật ra muốn đổi ý, nhưng hiện giờ Tàng Phong Kiếm đã đứt, tinh hồn của nha đầu này đã mất chỗ cư trú, làm sao ta có thể giữ nàng lại bên mình? Nhưng… Đường công tử cũng đừng nói đùa với Âu Dương, tâm mạch đã đứt, Âu Dương biết tình huống của mình.

- Lẽ nào ngươi không biết trên đời còn có một loại thiên tài địa bảo có thể tu bổ tâm mạch sao?

Sau khi Đường Phong nhận được đáp án chắc chắn của Âu Dương Vũ, trong lòng càng quyết tâm, lấy từ trong Mị Ảnh Không Gian ra một cái bình, lắc lắc một viên đan dược bên trong bình..

Âu Dương Vũ biến sắc, nhìn chằm chằm vào cái bình nói:

- Đường công tử có thể cho biết, đan dược tên là gì?

- Bất Tử Kim Đan!

Đường Phong trả lời, đây là lễ vật ban tặng của Đường Ngạo cho hắn trong đại lễ nhận tổ ở Đường Gia Bảo, chỉ cần sinh cơ chưa tuyệt, thì có thể khiến người sắp chết hồi sinh. Trước kia Đường Phong vẫn chưa gặp phải tình huống nào quá nguy hiểm, cũng không cần cứu người, cho nên chưa bao giờ nhớ ra mình còn có bảo bối như vậy.

Mặc dù Âu Dương Vũ là địch nhân của mình, nhưng chỉ cần hắn đưa hai tinh hồn của Linh Khiếp Nhan cho mình, cũng đủ để mình cứu hắn một mạng. Hơn nữa Đường Phong còn có dự định khác.

Nhìn Bất Tử Kim Đan trong bình, nhãn thần vốn bình thản của Âu Dương Vũ cũng trở nên nóng rực. Không ai hy vọng mình chết sớm, mặc dù Âu Dương Vũ cũng đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng, nhưng một khi cơ hội sống sót đặt trước mặt mình, người trầm ổn như hắn cũng không khỏi động tâm.

Cơ hội sống sót xuất hiện, Âu Dương Vũ thoáng lo lắng hơn thua được mất, bởi vì hắn phát hiện nhãn thần Đường Phong nhìn mình giống như sắc lang đang nhìn một mỹ nữ khỏa thân.

- Đường công tử có yêu cầu gì?

Âu Dương Vũ hỏi luôn vào điểm quan trọng, nếu Đường Phong bất kể hồi báo để cứu hắn, thì cứ trực tiếp nhét đan dược vào miệng hắn là được, hà tất phải dông dài như vậy?

Đường Phong cười nói:

- Âu Dương tiên sinh nói vậy, bản thiếu gia thực sự có chút xấu hổ. Nhưng Âu Dương tiên sinh cũng biết thứ này quý giá thế nào, nếu không có chút lợi ích làm sao ta có thể không luyến tiếc đưa cho ngươi được.

Âu Dương Vũ cười khổ nói:

- Đường công tử, đền đáp công ơn là đạo lý từ trước đến nay, vô sỉ cũng là cá tính. Được rồi, Âu Dương hiện tại đột nhiên không muốn chết, nói ra điều kiện của công tử đi, nếu có thể, Âu Dương sẽ đáp ứng công tử.

Đường Phong nghiêm mặt nói:

- Nói tóm lại, sau khi cứu ngươi, ngươi chính là người của ta, sau này kêu ngươi làm gì ngươi phải làm.

Âu Dương Vũ cười nói:

- Nếu như vậy, vậy Đường công tử đâm ta một kiếm còn sảng khoái hơn.

Dứt lời, hắn vươn đầu về phía Đường Phong.

- Được rồi được rồi, ta biết yêu cầu này có chút ép buộc. Như vậy đi, bản thiếu ngày gần đây có thành lập một tông môn, chiêu mộ Âu Dương tiên sinh ngươi tới làm trưởng lão tông môn thì thế nào? Đãi ngộ rất lớn!

Âu Dương Vũ dở khóc dở cười:

- Đường công tử hành sự luôn luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người, hiện tại lại muốn khai tông lập phái. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lần này Âu Dương chạy ra khỏi Huyết Vụ Thành, sau này cũng không còn chỗ nào có thể an thân, chỉ cần Đường công tử không sợ rước họa vào người, Âu Dương cũng không ngại làm trưởng lão!

Thành công rồi! Đường Phong vô cùng vui mừng, Đường Môn hiện tại sở hữu đội hình có năm người. Nói cái gì là rước họa vào người, nếu Huyết Vụ Thành có ý định nhắm vào Linh Mạch Chi Địa chỗ Đường Gia Bảo, Đường Phong nhất định sẽ giao thủ với bọn họ, tả hữu đều là địch nhân, chuyện này có là gì.

Hắn vừa cười, vừa đưa Bất Tử Kim Đan cho Âu Dương Vũ ăn, căn dặn:

- Nhanh chóng vận công hóa giải, ngàn vạn lần đừng chết, nếu như ngươi chết, thiếu gia ta sợ là phải quật xác.

Một viên đan dược, mặc dù rất quý trọng, nhưng lại đổi lấy hai tinh hồn của Linh Khiếp Nhan, và một thủ hạ Linh Giai, lần giao dịch này tính thế nào hắn cũng có lãi.

Sau khi Âu Dương Vũ ăn đan dược liền ngồi xuống vận công hóa giải dược hiệu ngay tại chỗ, Đường Phong cầm Tàng Phong Kiếm đã bị đứt thành hai đoạn lên, tiếc nuối không thôi. Thần binh Tàng Phong Kiếm bị hủy như vậy thật khiến người ta đau lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.