Vô Thường

Chương 749: Tấn chức linh giai



- Bọn họ đúng là như hình với bóng, ngay cả tấn chức cũng đều cùng nhau

Mạc sư tỷ thản nhiên cười yếu ớt nói.

- Hai lão già này lại đắc ý rồi.

Đường Phong cũng cười một tiếng:

- Gần bốn tháng trước Tiếu thúc và Đoạn thúc đánh cược cùng mấy người thành chủ Bạch Đế Thành, hiện toại thoạt nhìn là bọn hắn thắng.

Đường Phong chưa bao giờ gặp qua người khác tấn chức Linh Giai, tự nhiên trong lòng cũng tràn ngập hiếu kỳ.

Linh khí trong thiên địa càng trở nên cuồng bạo, đồng loạt hướng về hai phương vị di chuyển mạnh mẽ, mà hai phương vị kia, phảng phất xuất hiện hai vòng xoáy vô hình, linh khí đi vào bao nhiêu, dòng xoáy kia liền hấp thu bấy nhiêu, không thiếu chút nào, linh khí nồng nặc trong toàn sơn cốc, chỉ trong thời gian ngắn ngủi một nén hương đột nhiên hạ xuống khoảng ba thành, phạm vi tầm nhìn cũng trở nên trống trải.

Tác dụng hội tụ linh khí cường đại của La Ngọc Thạch Tâm lúc này liền lộ ra không thể nghi ngờ, linh khí trong sơn cốc vừa giảm thiểu, nó liền điên cuồng tụ tập từ bên ngoài lại, chỉ trong chốc lát, linh khí trong sơn cốc đã bù lại số lượng bị hai vòng xoáy vô hình kia hấp thu.

Tấn chức Linh Giai, so với linh thú hóa hình khác nhau hoàn toàn, lúc linh thú hóa hình cần trải qua hóa hình chi kiếp, vượt qua kiếp nạn này mới có khả năng hóa thành hình người. Nhưng nhìn tình huống hiện tại của hai người Đoạn thúc và Tiếu thúc, hình như không có loại kiếp nạn này, chỉ bất quá linh khí hung mãnh dâng trào kia lại điên cuồng lao về phía hai người, nếu hai người không thể tiếp nhận chỉ sợ sẽ bị bạo thể mà chết.

Thế nhưng có giúp đỡ của tinh thần Thiên Nguyên đan, hai người thu được thiên nhân hợp nhất chi cảnh trong thời gian ngắn, chưởng quản được linh khí thiên địa, hơn nữa lấy công lực tinh thuần vài chục năm của hai người, muốn tiếp nhận chỉ sợ cũng không có gì là việc khó.

Theo thời gian trôi qua, Đường Phong cũng không khỏi trở nên khẩn trương. Linh khí hung mãnh quán nhập không hề dừng lại dù chỉ một chút, mà hai người Tiếu thúc Đoạn thúc vẫn không hề động tĩnh như cũ, chỉ là không ngừng tiếp thu linh khí quán nhập vào.

Đường Phong tính toán sơ lược một chút, linh khí nhập vào trong cơ thể của bọn họ qua thời gian dài như vậy đã đạt được một trình độ vô cùng khủng bố, căn bản không phải một Thiên Giai thượng phẩm có thể hấp thụ.

Chẳng lẽ hai lão già này thất bại sao? Trong lòng Đường Phong lo sợ bất an, bởi vì quan tâm sẽ bị loạn, nếu Đường Phong và hai người Tiếu thúc Đoạn thúc không có giao tình gì, đã không thèm quản sự sống chết của bọn họ, nhưng mà giao tình của hai đại sát thần với mình cũng không ít, làm sao Đường Phong không lo lắng.

Loại tình huống này vẫn giằng co đến tận sáng, thậm chí Đường Phong có thể phát hiện linh khí hấp thụ vào trong cơ thể hai đạt sát thần đã đạt đến trình độ bão hòa. Hiện tại bọn họ giống như một thùng thuốc nổ, hơi có một chút sai lầm, sẽ trực tiếp nổ tung.

Các ngươi nhanh lên một chút! Đường Phong rất lo lắng, ăn vào tinh thần Thiên Nguyên đan, chỉ có thể thu được cảnh giới thiên nhân hợp nhất trong một thời gian ngắn, nêu thời gian quá dài, một khi cảnh giới này biến mất, chắc chắn hai người sẽ bị thất bại.

Đang lúc Đường Phong lo lắng, một bàn tay ấm áp bé nhỏ đặt vào tim hắn, quay đầu nhìn lại, thấy vẻ mặt quan tâm của Mạc Lưu Tô, sư tỷ nhẹ giọng nói:

- Hai vị sư thúc không phải là người tùy tiện, sư đệ đừng lo lắng quá, nếu bọn họ tụ tập mà chưa giảm, khẳng định là có đạo lý của họ.

Đường Phong nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Mạc Lưu Tô, hơi gật đầu, hắn tự nhiên rõ ràng đạo lý tích tiểu thành đại, rõ ràng Tiếu thúc và Đoạn thúc đã sớm có thể tấn chức Linh Giai, nhưng vẫn kéo dài bất động, chắc chắn là muốn nhân cơ hội này củng cố tốt cơ sở Linh Giai, để cho mình đạt được kết quả tốt nhất.

Một tia ánh sáng ban mai xé tan màn đêm đen tối, đưa ánh bình minh đến với muôn loài, khi phía đông bừng sáng, lộ ra tia ánh sáng màu bạc, bỗng dưng một tiếng nổ mạnh truyền đến từ địa phương tu luyện của Tiếu thúc:

- Lão Đoạn, đã đến lúc rồi!

Từ chỗ Đoạn thúc tu luyện truyền đến tiếng cười dài của hắn.

- Nghe rồi!

Vừa dứt lời, hai cổ khí thế kinh khủng từ nơi ở của hai người phát ra ngoài, như gió thu cuốn lá rụng, cuốn theo toàn bộ sơn cốc. Sau một khắc, cổ khí thế này đột nhiên đạt tới đỉnh núi, cùng lúc đó, Đường Phong nhận thấy áp lực cực điểm trong bầu không khí biến mất rồi, phảng phất giống như một tầng cửa sổ giấy che trước mặt mình bị đâm ra, làm cho toàn thân trở nên buông lỏng.

Khí thế của hai đại sát thần vừa thu lại, linh khí khắp bầu trời chen chúc tiến về phía họ, nhưng lúc này bọn họ dễ dàng có thể hấp thu, đột phá Thiên Giai thượng phẩm, tấn chức Linh Giai, sức chứa của bản thân cũng lớn vô số lần, linh khí lúc trước vốn là gánh nặng cho bọn họ, lúc này lại thành nguồn suối bổ sung thực lực cho bọn họ.

Tê, tê..

Một tiếng xé gió như rắn độc rít gào từ phía Đoạn thúc vọt ra, bay thẳng về phía Tiếu thúc.

Đường Phong đưa mắt nhìn lại, mặc dù dùng hết thị lực, cũng cẳn bản không thấy bất luận cái gì, nhưng trng cảm giác, lại phát hiện một đao khí cực kỳ sắc bén nhưng khó phát hiện bay ra, đao khí này phá vỡ không gian, trong nháy mắt nhào tới chính giữa sơn cốc.

Tiên thiên đao khí! Ánh mắt Đường Phong ngưng lại, so ánh với đao khí vô hình mà trước đây Đoạn thúc tu luyện, tiên thiên đao khí hiện tại có thêm lực sát thương và tính bí mật, uy lực tăng lên không chỉ một bậc.

Một bàn tay to như u lam trống rỗng xuất hiện, che ở trước mặt tiên thiên đao khí, chỉ là hư không nắm chặt, Đường Phong liền cảm giác toàn bộ sơn cốc phảng phất như bị nắm chặt trong lòng bàn tay, da thịt toàn thân càng tê rần.

Oanh!

Tiên thiên đao khí và bàn tay u làm đồng thời biến mất.

Hai đại sát thần đồng thời xuất quan, phi thân đứng lên, bay về phía đối phương, rốt cuộc chạm mặt tại vị trí trung ương, liếc mắt quan sát nhau, vươn hai tay nắm chặt cùng một chỗ, lệ nóng đầy tròng mắt:

- Hảo huynh đệ!

Đường Phong mang theo Mạc Lưu Tô và ngốc nữu Tiểu Thiên cùng nhau đi tới trước mặt hai người, đánh giá hai đại sát thần từ trên xuống dưới, hiện tại hai lão già này tấn chức trở thành Linh Giai khí thế trở nên nội liễm rất nhiều.

Trước đây Đường Phong liếc mắt liền có thể thấy được sâu cạn của hai người, hiện tại lại cần vận dụng cảnh giới thiên nhân hợp nhất mới có thể nhìn ra được. Trừ việc đó ra, không thấy có biến hóa gì khác.

Hai người nhận thấy được Đường Phong đến, đồng thời quay đầu, tiếu thúc cười nói ngạo nghễ;

- Phong thiếu, hai huynh đệ chúng ta không phụ hy vọng, rốt cuộc tấn chức Linh Giai rồi.

- Làm thật tốt, không có để cho Đường Môn ta mất mặt!

Đường Phong ra vẻ người lớn vỗ vỗ bả vai Tiếu thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.