Vô Thường

Chương 819: Vũng nước đục



Câu nói sau cùng tự nhiên là nói cho Hà Hương Ngưng nghe.

Cừu Thiên Biến nói:

- Những người kia rốt cuộc muốn làm gì? Tại sao lại chạy tới Đại Tuyết Cung chúng ta giương oai?

Thiết Đồ lắc đầu:

- Đến nay còn chưa nhìn thấy diện mạo thật của bọn chúng, chỉ có thể nhìn vào vết thương trên người những đệ tử bị giết mà phán đoán, thực lực bọn chúng thâm bất khả trắc. Lão Cừu, không phải ngươi cho rằng Đại Tuyết Cung chúng ta là vô địch thiên hạ chứ?

Cừu Thiên Biến cười hắc hắc một tiếng:

- Ta biết rõ trên đời này có rất nhiều cao thủ mà chúng ta chưa từng thấy có thực lực cao hơn chúng ta, không đề cập tới thế lực ngoài Lý Đường, chỉ nói Bạch Đế thành, cũng đã áp Đại Tuyết Cung chúng ta một đầu.

Thiết Đồ gật đầu:

- Nghe nói hiện tại mấy vị thành chủ Bạch Đế đã đạt đến Linh giai, không biết là thật hay giả.

Thu Tuyệt Âm nói:

- Nói đến Linh giai, ta nhớ tới trước đó vài ngày nghe được một ít tin đồn, nói trong Lý Đường đế quốc xuất hiện không ít Linh giai cao thủ...

Nói xong, Thu Tuyệt Âm lại có vẻ sợ hãi cả kinh:

- Lần này những người kia tới Đại Tuyết Cung, sẽ không có Linh giai chứ?

Thiết Đồ ngạc nhiên một lát, lúc này mới nói:

- Có khả năng nhưng khả năng không lớn, Linh giai cao thủ chạy tới Đại Tuyết Cung làm gì? Nếu quả thật ra tay với Đại Tuyết Cung, trực tiếp giết đến tận tông môn chúng ta là được, cần gì cho người quấy phá chứ. Chỉ cần không phải đụng phải Linh giai cao thủ, dùng thực lực bốn người chúng ta, dù liều mạng chiến đấu không lại cũng có thể bỏ chạy.

Âm thanh đám người Thiết Đồ nói chuyện rất nhỏ, hơn nữa tận lực khống chế phạm vi âm thanh, cao thủ bình thường không thể nghe trộm, nhưng Đường Phong nghe rất rõ ràng.

Sau khi nghe xong Đường Phong kinh ngạc một hồi, thanh danh Đại Tuyết Cung trong Lý Đường không thể nói là không lớn, sẽ không có thế lực nào đi trêu chọc, bây giờ có không ít đệ tử Đại Tuyết Cung chết thảm, thậm chí có cả Thiên giai cao thủ. Nói như vậy, những người đánh chết đệ tử Đại Tuyết Cung không phải là người Lý Đường.

Mục đích của chúng là gì?

Đường Phong mới đến, từ tin tức của Thiết Đồ và dân chúng có hạn, không thể suy đoán ra tin tức gì hữu dụng, chỉ có thể tiếp tục nghiêng lỗ tai lắng nghe.

Tuy hắn không phải người Đại Tuyết Cung, nhưng Tiểu Nhã dù sao cũng là cung chủ Đại Tuyết Cung, bây giờ có chuyện phiền toái thì Đường Phong không thể đứng nhìn.

Nhưng làm Đường Phong thất vọng chính là, bọn người Thiết Đồ không nói về chuyện này nữa mà tùy ý nói chuyện với nhau. Ngược lại Hà Hương Ngưng, lơ đãng liếc mắt, thiếu chút nữa nhìn thấy dung mạo Đường Phong, Đường Phong sợ hãi cúi đầu xuống.

Đường Phong dùng mũ rộng vành để che chắn dung mạo nhưng dáng người lại không cải biến. Đối với người quen thuộc mà nói, nhìn hắn sẽ có cảm giác quen mắt.

Hà Hương Ngưng càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc, tròng mắt nhìn chằm chằm vào Đường Phong.

- Hương Ngưng, ngươi đang nhìn cái gì?

Thu Tuyệt Âm lén lút chọc chọc Hà Hương Ngưng.

- Thu tỷ tỷ, ngươi có cảm thấy hắn giống một người hay không?

Hà Hương Ngưng nhìn không rời mắt hỏi, không chỉ như thế, nàng còn đứng lên, nhìn bộ dáng giống như muốn đi về phía Đường Phong.

Không thể lưu lại, lưu lại tuyệt đối sẽ bị lộ, Đường Phong vội vàng biến hóa tiếng nói hô một tiếng:

- Tiểu nhị, tính tiền!

- Tới ngay!

Điếm tiểu nhị hô to một tiếng.

Ánh mắt Hà Hương Ngưng không khỏi ảm đạm xuống một chút, chợt ngồi xuống.

Âm thanh không đúng, người có dáng người tương tự rất nhiều.

Tính tiền xong, Đường Phong nhớ lại chuyện trong đại sảnh, mồ hôi lạnh tuôn ra toàn thân, lén lút buông thần thức ra, khóa chặt đám người Thiết Đồ lại, không nói bây giờ Đại Tuyết Cung gặp phải phiền toái, riêng bốn người Thiết Đồ, Đường Phong không thể để bọn họ gặp bất cứ nguy hiểm gì.

Đợi khoảng nửa canh giờ, bọn người Thiết Đồ cũng không làm ra động tĩnh gì, bốn người ăn uống no đủ, tính tiền rời khỏi khách điếm, liền đi đi lại lại trong thành, xem xét bốn phía.

Bọn họ hiện giờ là đệ tử Đại Tuyết Cung, xem xét người khả nghi là chức trách của bọn họ.

Diện tích Định Khang thành không nhỏ, Đường Phong vẫn như trước, ngồi trong khách điếm nhưng lại khóa chặt hành tung của họ, sau khi lực lượng hồn phách được rèn luyện, thần thức cường đại hơn mấy lần, chỉ cần bọn họ vẫn còn trong Định Khang thành, Đường Phong hoàn toàn có thể khóa chặt bọn họ.

Ban ngày bình an vô sự, bốn người vẫn đi đi lại lại trong thành xem xét. Đường Phong cũng ngồi xuống nghỉ ngơi, mãi cho đến sau nửa đêm, đêm dài yên tĩnh, đột nhiên Đường Phong phát giác bốn người Thiết Đồ tiếp xúc với một người trong thời gian mấy tức, lập tức triển khai thân pháp, cấp tốc bay ra ngoài thành.

Có chuyện sao? Đường Phong nhíu mày, mở của sổ phòng trọ, nhảy ra ngoài, không nhanh không chậm theo sát bọn người Thiết Đồ ra ngoài thành vài dặm.

Xác thực có chuyện, nếu không bọn người Thiết Đồ sẽ không làm cử động này.

Không mất bao lâu Đường Phong đã theo bọn họ ra khỏi Định Khang thành, một đường đi về phía nam bốn mươi dặm, đến Khấp Giáp, mắt Đường Phong nhíu lại, hắn phát giác tại Tha Đế Cao trại cách đó mười dặm có bốn cổ khí tức cường đại. Bốn cổ khí tức này, không một cái nào không phải Linh giai!

Tại sao lại là Linh giai?

Đường Phong nhíu mày, trong thế tục không có khả năng xuất hiện nhiều cao thủ Linh giai như vậy, trừ phi có dị bảo xuất thế, hoặc thế lực như Huyết Vụ thành muốn cướp đoạt Linh Mạch Chi Địa.

Chẳng lẽ những người này là người Huyết Vụ Thành? Cẩn thận điều tra tình huống bốn phía, không có dấu vết dị bảo xuất thế, ngược lại bốn cổ khí tức Linh giai kia đối chọi gay gắt, trong đó một phương chỉ có một người, một phương khác có ba người.

Đây là chuyện gì? Hiện tại Đường Phong cũng bị làm cho mơ hồ, căn bản không rõ phía trước đã phát sinh chuyện gì. Trong nội tâm ngờ vực vô căn cứ, bọn người Thiết Đồ nhanh chóng tiếp cận bốn người kia. Đường Phong lén lút tới gần, dừng lại cách một dặm, Đường Phong phát hiện trong phạm vi phía trước xuất hiện không ít người.

Trong cảm giác của hắn có đến bốn Linh giai cao thủ, mà bên ngoài bốn người này, có vô số đệ tử Đại Tuyết Cung vây quanh.

Tuy đệ tử Đại Tuyết Cung nhiều, nhưng bốn người bị vây quanh lại không để ý, chỉ nhìn chằm chằm vào đối phương, sắc trời quá tối, Đường Phong cách xa một dặm, chỉ thấy bóng người trùng trùng điệp điệp, không thể nhìn rõ diện mạo của bốn người.

Sau khi đám người Thiết Đồ tới đây cũng lách người đi vào trong đám đệ tử Đại Tuyết Cung, không nói một lời.

Tràng diện có chút quỷ dị cùng yên tĩnh. Đường Phong tinh tế đánh giá thế cục trong tràng.

Nghĩ đến bốn Linh giai cao thủ kia thuộc thế lực đối địch, không biết tại sao lại giết đến Đại Tuyết Cung, lúc này mới kinh động người của Đại Tuyết Cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.