Vô Thường

Chương 821: Thiên đạo hảo luân hồi



Đám đệ tử Đại Tuyết Cung sững sờ, thiếu chút nữa nhịn không được vỗ tay bảo hay, tuy bọn họ không dám ở trước mặt ba Linh giai cao thủ làm càn, nhưng tên Linh giai cao thủ phía đối diện nói chuyện làm cho bọn họ cảm giác rất sướng nhân tâm.

Đường Phong cũng sửng sờ, âm thanh như sấm này, giọng điệu này, chính là của Lôi Tẩu đã lâu không thấy đây mà!

Tự xưng lão Ngưu, dù Đường Phong chưa đi chứng thực, nhưng cũng biết người nói chính là Lôi Tẩu.

Sao lại trùng hợp như vậy? Đường Phong có chút dở khóc dở cười. Tại Định Khang thành gặp phải bọn người Thiết Đồ có thể nói là một điểm trùng hợp, dù sao bọn họ đã gia nhập Đại Tuyết Cung, mà Đại Tuyết Cung lại ở bên ngoài Định Khang thành, gặp phải bọn họ không có gì ngạc nhiên.

Nhưng mà đuổi theo đám người Thiết Đồ, lại gặp Lôi Tẩu, đây là chuyện Đường Phong không hề nghĩ tới.

Từ biệt vị huynh đệ này năm đó, chưa từng gặp lại, thời điểm trở về Thiên Tú, Lại tỷ từng nói cho Đường Phong dẫn Lôi Tẩu về Thiên Tú một chuyến, nhưng hắn bảo chỗ đó nữ nhân quá nhiều, nên không theo Đường Phong, liền rời đi không nghĩ tới lại chạm mặt nhau ở chỗ này.

Lần này Đường Phong muốn mặc kệ cũng không được, ba tên Linh giai kia lại giằng co với hai phe mà hắn có quan hệ, có thể bỏ mặc sao?

Lôi Tẩu gào to, tên vừa nói chuyện đưa mắt nhìn hắn, trường kiếm chỉ hắn:

- Hừ, nghiệt súc, cho rằng chúng ta không làm gì được ngươi sao? Ta giải quyết xong đám ác nhân này, sẽ lấy nội đan của ngươi.

Một câu nói ra, đám người đứng ngoài xem sợ hãi, đến giờ này đám đệ tử Đại Tuyết Cung mới hiểu, nhìn về phía đại hán thân hình vạm vỡ kia, một gia hỏa đeo mộc kiếm trên vai này, lại là linh thú.

Lôi Tẩu giận dữ, thân là linh thú ghét nhất là bị người khác nhìn chằm chằm vào nội đan của mình, lôi quang toàn thân tản ra, Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm trên tay run lên:

- Ác cẩu, lão Ngưu ta không gây với các ngươi, dựa vào cái gì nhìn chằm chằm vào nội đan của ta? Còn đuổi theo ta vài ngàn dặm, ai muốn nội đan lão Ngưu, lão Ngưu muốn mạng của hắn!

Lôi Tẩu triệt để nổi giận, Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm trên tay vung lên, một đạo sấm sét như vạch phá thương khung, bổ thẳng tới vị trí ba người kia.

Dù gì ba người cũng là Linh giai cao thủ, cho nên không bị đánh trúng, thoáng một cái liền tránh được chiêu này.

Hai tay Lôi Tẩu vung lên, Hoa Bất Ngữ liền hô to một tiếng:

- Đi!

Lúc này không đi, đợi lát nữa sẽ không có cơ hội.

Hơn trăm đệ tử Đại Tuyết Cung nghe lệnh, vội vàng tháo chạy ra bốn phía.

Tên Linh giai cao thủ lúc nãy mở miệng liền cười lạnh nói:

- Ai cũng đừng hòng đi, hôm nay chưa diệt trừ đám bại hoại các ngươi, chỉ sợ sau này sẽ còn nhiều người chết thảm trong tay các ngươi.

Ba người phân ra một người kiềm chế Lôi Tẩu, hai người còn lại phân thành hai hướng, đánh về phía đám đệ tử Đại Tuyết Cung đang chạy tứ tán. Tuy trăm người đệ tử Đại Tuyết Cung rất thông minh, biết rõ tách ra chạy trốn, nhưng hai Linh giai cao thủ truy sát, không biết có bao nhiêu người có thể chạy thoát.

Ánh mắt Đường Phong nhìn chằm chằm vào bọn người Thiết Đồ, tốc độ chạy trốn của họ rất nhanh, hơn nữa đám người Thiết Đồ Cừu Thiên Biến đứng ở sau cùng cản hậu, để cho Thu Tuyệt Âm và Hà Hương Ngưng chạy trước.

Thiết Đồ vẫn luôn trượng nghĩa như vậy, Đường Phong thấy vậy tràn đầy vui mừng.

Nhưng chết một lỗi, có một Linh giai cao thủ đang đuổi theo bọn họ.

- Lão Cừu ngươi đi trước, ta ngăn cản hắn một hồi!

Thiết Đồ bởi vì lực lượng cương tâm, nên toàn thân phòng ngự kiên cố, tuy chỉ có thực lực Thiên giai hạ phẩm, luận phòng ngực có thể sánh ngang với Thiên giai thượng phẩm, vừa dứt lời, toàn thân sáng lóng lánh, chợt quát một tiếng, một đôi thiết quyền đánh vào ***g ngực Linh giai cao thủ đang đuổi theo.

- Chút tài mọn, trò hề làm cho người ta chế nhạo!

Bị Thiết Đồ công kích mà người nọ vẫn không tránh không né, trực tiếp đón đỡ, một tiếng nổ lớn vang lên, Thiết Đồ đấm vào ngực người nọ. Thân hình của người nọ chỉ hơi nhoáng một chút, ngược lại Thiết Đồ bị lực đạo bắn ngực về phía sau.

Thân ở giữa không trung, không có chỗ mượn lực, Thiết Đồ vùng vẫy muốn ổn định thân hình, nhưng công kích của đối phương đã đến.

Thiết Đồ chưa bao giờ cùng Linh giai cao thủ giao thủ qua, cho nên làm sao biết đối phương cường đại? Trong lúc kinh hoàng liền ngưng tụ lực lượng cương tâm và cương khí toàn thân đến mức cao nhất, tăng cường khả năng phòng ngự của mình đến mức lớn nhất.

Dù vậy, trong nháy mắt đối phương phóng xuất ra khí kình đã làm cho Thiết Đồ có cảm giác không thế ngăn cản.

- Thiết đại ca!

Một tiếng quát truyền đến, làm cho Hà Hương Ngưng cùng Thu Tuyệt Âm đang chạy phía trước cũng quay người nhìn lại, đồng thời ra tay, Cừu Thiên Biến rút trường kiếm của mình ra, đối mặt với một vị Linh giai cao thủ mặt không đổi sắc, trong nháy mắt này ba người đem toàn bộ thành quả của những năm này bạo phát ra, dùng chiêu thức mạnh nhất để bức vị Linh giai kia trở về để cứu tính mạng Thiết Đồ.

- Đi mau!

Khóe mắt Thiết Đồ run lên, nổi giận gầm lên một tiếng, người còn chưa rơi xuống đất, trên người đã hứng chịu một chưởng của đối phương.

Kim quang chói mắt lại yếu ớt giống như giấy, lập tức ảm đạm, hộ thân cương khí bị phá, ám kình trên bàn tay đối phương phun ra, lao thẳng tới Thiết Đồ.

Đang lúc Thiết Đồ cho rằng mạng mình xong rồi, thời điểm hắn quyết tâm phải chết cũng phải kéo dài một chút thời gian, bên cạnh hắn hiện lên một đạo thân ảnh, một tay nắm quần áo của hắn kéo ra, kéo hắn ra phía sau ném về phía Cừu Thiên Biến.

Vì cái kéo ra này, kéo rất xảo diệu, vừa lúc chưởng kình của đối phương phun ra, chưa kịp đánh vào thân thể Thiết Đồ, làm cho một chưởng của đối phương đánh hụt!

Tất cả mọi người sững sờ, Cừu Thiên Biến phản ứng nhanh nhất, tiếp được Thiết Đồ, khẩn trương hỏi một câu:

- Lão Thiết, ngươi không sao chứ?

Thiết Đồ đứng thẳng người, cao thấp sờ một lần, lòng còn sợ hãi lắc đầu:

- Lông tóc bị ít tổn thương!

Thủ pháp vừa rồi của người cứu mình thật xảo diệu, vừa vặn vào lúc đối phương đánh tan hộ thân cương khí của mình liền cứu ra, nếu chậm thêm một chút thì đã trễ.

Giương mắt nhìn về phía thân ảnh kia, thấy tấm lưng kia có chút quen mắt, chẳng qua do đối phương đội mũ rộng vành, cho nên không ai thấy rõ gương mặt.

- Vị bằng hữu kia...

Thiết Đồ đang muốn mở miệng nói, đối phương không quay đầu lại nói:

- Đi!

Thiết Đồ âm thầm cắn môi, dậm chân nói:

- Tách ra!

Tuy muốn cảm tạ người kia cứu mạng nhưng Thiết Đồ lại nghĩ thầm, tình huống bây giờ không cho phép hắn làm như vậy, nếu trì hoãn tiếp, đợi lát nữa Linh giai cao thủ đại chiến bọn họ muốn thoát thân cũng không được, không thể làm gì khác đành dẫn bọn người Cừu Thiên Biến rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.