Vô Thường

Chương 864: Nếu ta muốn ngươi



Bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, Đường Phong đang định dùng âm hồn cường đại nhất trong cương tâm ra để đánh cược một lần.

Vận dụng âm hồn này, xung phong liều chết thoát ra tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng chỉ sử dụng được trong thời gian một nén hương, nếu giết không hết, chính mình ngu xuẩn bạo lộ át chủ bài ra ngoài, sau này có giao thủ với người của hai thế lực lớn, sẽ không chiếm được chút tiên cơ nào.

Hôm nay mình bạo lộ trước mặt họ, chỉ sợ thời gian sau này sẽ không sống khá giả gì.

Đường Phong tự đánh giá, Lý Thiên Cừu và Tô Luyến Thủy quăng ánh mắt về mật thất phía sau lưng Đường Phong. Rất rõ ràng, gian mật thất này chính là địa phương cất dấu cổ bảo, nhưng hiện giờ thì nó trống rỗng, đừng nói cái gì cổ bảo ngàn năm, ngay cả rắm cũng chẳng có.

Phát giác được điểm này, sắc mặt Lý Thiên Cừu và Tô Luyến Thủy trở nên khó xem, bọn họ liều chết liều sống đi đến nơi đây, lại bị người ta nhanh chân đến trước, điều này với người của hai thế lực lớn mà nói, thật sự là không thể chịu đựng được. Cho dù bị đối phương chiếm tiên cơ, điều này nói rõ nghệ không bằng người, nhưng Đường Phong hiện giờ chỉ là một tiểu tử Thiên giai trung phẩm mà thôi.

Một Thiên giai trung phẩm không lọt được vào mắt của mọi người ở đây.

Lý Thiên Cừu hận không thể tiến lên giết Đường Phong ngay lập tức, sau đó tìm ra cổ bảo ngàn năm, nhưng hắn biết không thể làm vậy, Tô Luyến Thủy và đám cao thủ Thiên Thánh Cung sẽ không cho hắn có cơ hội làm việc này.

Không thể làm gì, cục diện lúc này hình thành thế chân vạc, bên phía Đường Phong là phía nhỏ yếu bất lực nhất.

- Vị bằng hữu kia.

Lý Thiên Cừu đột nhiên cười ha hả, nhìn Đường Phong nói:

- Nếu trí nhớ của lão phu không sai, trước đây chúng ta đã gặp qua nhau một lần phải không?

Lúc này Đường Phong giữ nguyên tắc im lặng là vàng, cái gì cũng không nói, hắn cũng nhìn ra, đội ngũ hai phe đều đang cố kỵ lẫn nhau, đây chính là đường sống duy nhất của mình, tuyệt đối không thể đắc tội bất kỳ phe nào, nếu không thế chân vạc sẽ bị phá vỡ.

- Ha ha, bằng hữu cẩn thận như thế, điều này không đáng trách.

Lý Thiên Cừu thấy Đường Phong không đáp lời, cũng không để ý, vẻ mặt vẫn tươi cười nói:

- Lão phu chỉ muốn hỏi tiểu hữu, đã từng nhìn thấy trong mật thất phía sau có đồ vật gì hay không?

Nghe hắn hỏi như vậy, Tô Luyến Thủy cũng rất chờ mong, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Đường Phong.

- Như bằng hữu đã lấy được đồ vật trong mật thất, xin hãy giao cho lão phu. Lão phu sẽ bảo vệ ngươi bình yên rời khỏi nơi này, hơn nữa sẽ tiến cử gia nhập Huyết Vụ Thành, cho ngươi chức vị ngoại môn chấp sự, thế nào?

Lý Thiên Cừu ân cần dụ dỗ, nói.

- Không nên nghe hắn nói bậy.

Thấy Lý Thiên Cừu dùng chức vị để hấp dẫn Đường Phong, Tô Luyến Thủy lúc này gấp gáp lên, nàng sợ tên Thiên giai trung phẩm này đáp ứng, cục diện hiện giờ, chính là xem ai có thể dụ dỗ được tên Thiên giai trước mặt này, chỉ cần hắn đem bảo bối trong mật thất giao ra, đồng nghĩa với một phương sẽ giành được thắng lợi.

- Từ trước tới nay Huyết Vụ Thành chưa bao giờ giữ lời, nếu ngươi giao đồ vật cho hắn, sau một khắc ngươi sẽ bị giết!

Sắc mặt Lý Thiên Cừu phẫn nộ, nhìn Tô Luyến Thủy nói:

- Tô cô nương, chẳng lẽ Thiên Thánh Cung các ngươi chưa bao giờ làm chuyện tổn hại người khác sao? Ngươi có mặt mũi chửi mắng danh dự của Huyết Vụ Thành ta sao?

- Hừ, bổn hộ pháp ăn ngay nói thật mà thôi.

Lý Thiên Cừu hít sâu một hơi, lại nhìn Đường Phong, chỉ vào Tô Luyến Thủy nói:

- Bằng hữu, nếu ngươi đáp ứng yêu cầu của lão phu, lão phu không chỉ thực hiện lời hứa hẹn, sau khi trở về Huyết Vụ Thành, sẽ tặng cho người mười vị mỹ nữ như mỹ nhân trước mặt này, bảo đảm cả đời ngươi không lo, vinh hoa phú quý.

Bộ ngực Tô Luyến Thủy lúc này phập phồng lên xuống, dù gì nàng cũng là Linh giai trung phẩm, lúc này nghe Lý Thiên Cừu nói thế, hơn nữa là chuyện xấu xa, sao không tức giận chứ.

Tức thì tức, nhưng Tô Luyến Thủy vẫn kiềm chế phẫn nộ trong lòng, nàng biết nếu lúc này ra tay, cục diện sẽ không thể nào vãn hồi được, tất cả vẫn vì bảo bối trong tay của người trẻ tuổi trước mặt quan trọng hơn.

- Người trẻ tuổi, nếu ngươi có thứ gì muốn giao cho lão thất phu này, bổn hộ pháp sẽ không ngăn cản, nhưng ngươi phải suy nghĩ kỹ, thanh danh của Huyết Vụ Thành từ trước đến nay rất tệ hại.

Đường Phong gật đầu thật mạnh.

Tô Luyến Thủy cố nặn ra vẻ tươi cười, rất rõ ràng phản ứng của Đường Phong vừa rồi làm nàng thỏa mãn, tiếp tục mở miệng nói:

- Nếu ngươi có thể đem đồ vật giao cho bổn hộ pháp, ta sẽ tiến cử ngươi gia nhập Thiên Thánh Cung. Nhưng chức vụ thì không thể nào cho ngươi, bởi vì thực lực của ngươi quá thấp, trao chức vụ cho ngươi chỉ sợ kẻ dưới không phục tùng. Nhưng bổn hộ pháp cam đoan, sẽ dùng đại lượng tài nguyên để bồi dưỡng ngươi, giúp ngươi mau chóng phát triển, khi đó ngươi có thể tranh đoạt địa vị trong Thiên Thánh Cung cho mình.

Hai đại Linh giai trung phẩm nói chuyện khác nhau rất lớn, nhưng chỉ cần không phải người hồ đồ đều có thể nhìn ra, Tô Luyến Thủy nói có tám chín phần mười là thật, mà Lý Thiên Cừu chính là người lừa dối.

- Nếu ta muốn mười người đẹp như ngươi thì có hay không?

Vẻ mặt Đường Phong giống như tham lam, mở miệng hỏi.

Vẻ mặt xinh đẹp của Tô Luyến Thủy phát lạnh, thiếu chút nữa nhịn không được trực tiếp đánh chết Đường Phong. Thở gấp một hơi thật sâu mới cắn răng nói:

- Nếu ngươi thật sự muốn, bổn hộ pháp sẽ cho ngươi.

- Hắc hắc...

Đường Phong nhăn nhó không thôi, nhìn Tô Luyến Thủy mặt mũi thẹn thùng nói:

- Nếu ta muốn ngươi thì sao?

Lý Thiên Cừu nghe xong, thiếu chút nhịn không được bật cười.

- Làm càn!

Tô Luyến Thủy đè nén phẫn nộ, đám cao thủ Thiên Thánh Cung ở phía sau nàng phẫn nộ quát lên.

Bùn nhão không thể nặn thành tường! Nhìn biểu hiện của Đường Phong, Tô Luyến Thủy nhịn không được oán thầm trong lòng. Vốn cho rằng một Thiên giai trung phẩm có thể ở trước mặt người của hai thế lực lớn tìm được bảo bối, nhất định là nhân tài, nhưng bây giờ xem ra, hắn hoàn toàn không có bản lãnh gì, tìm được tới nơi này chỉ sợ là do vận khí *** chó mà thôi.

Thần sắc Đường Phong hoảng hốt, vội vàng khoát tay nói:

- Nếu ngươi không muốn, vậy người tìm mười nữ nhân có bộ ngực lớn như ngươi là được rồi.

Sắc mặt Tô Luyến Thủy trắng bệch, vì bảo bối, nàng vẫn nhịn xuống, gật đầu nói:

- Ta đáp ứng ngươi.

Nhưng với điều kiện là ngươi phải còn sống ra ngoài rồi nói sau!

Trong lòng Tô Luyến Thủy hạ quyết định, một khi lấy được bảo bối, song phương hỗn chiến thì mặc kệ tên sắc quỷ này, khi đó người của Huyết Vụ Thành sẽ giết hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.