Vô Thường

Chương 890: Hộ cung thánh thú



Đường Phong không hề nghĩ ngợi, trực tiếp quay người chạy ra khỏi Thiên Thánh Cung. Tuy vừa rồi sai lầm, nhưng ai cũng có thể nhìn ra hồng sam nữ tử đã động sát cơ, thời điểm này không chạy thì cũng đừng mong chạy nữa.

- Lưu lại cho lão nương!

Sau lưng truyền tiếng quát phẫn nộ, thân thể Đường Phong run lên, trong lòng run sợ, khóe mắt liếc qua đã thấy đôi bàn tay trăng như phấn của hồng sam nữ tử đang dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém ra.

Hồng sam nữ tử phẫn nộ, thiên địa Hỏa linh khí giống như bị thiêu đốt, dù Đường Phong đã vận dụng Băng hệ cương tâm, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng nóng bức.

Một quyền lăng lệ ác liệt xé gió đánh tới, giống như Ưng gáy, đánh vào vai Đường Phong.

Thật nhanh! Đồng tử Đường Phong co rút lại, hắn không hề nghĩ tới tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy, nhanh đến mức mình không có biện pháp né tránh.

Hai tay giao thoa, đỡ ở trước ngực, quay người lại, Đường Phong quay mặt về phía chính diện với hồng sam nữ tử.

Oanh!

Liệt diễm bắn ra bốn phía, đôi bàn tay trắng như phấn của hồng sam nữ tử nện vào hai tay Đường Phong, linh khí trong phạm vi mười trượng như bị đốt cháy, tuy chỉ diễn ra trong chớp mắt, nhưng mỗi người ở đây đều nhìn thấy hỏa diễm lóe lên.

Đau! Vô cùng đau đớn, hai tay Đường Phong như bị cắt đứt, vừa rồi hai tay va chạm với nhau, lực đạo chất chứa trong đó làm cho người ta run sợ.

Nếu không phải thân thể của mình đã được rèn luyện đến cực hạn, một quyền vừa rồi đã phé bỏ hai tay của mình.

Không cho Đường Phong chút thời gian phản ứng nào, hồng sam nữ tử đột ngột vọt tới trước mặt Đường Phong, thân thể trùn xuống, hai nắm đấm không hề gián đoạn nhắm đánh vào ngực của Đường Phong.

Nhất thời không cẩn thận, Đường Phong trúng hơn mười quyền, khóe miệng tràn máu tươi, cương khí toàn thân hỗn loạn, hộ thân cương khí yếu ớt như giấy, không cách nào ngăn được một đấm của đối phương. Mỗi một quyền, thân thể Đường Phong lui về phía sau mười trượng, hơn mười quyền đánh trúng, Đường Phong đã lui về phía sau hơn trăm trượng.

Răng rắc, xương sườn gãy bốn năm cây, toàn thân đau đớn, ngay cả thân thể của mình cũng không thể nào chịu đựng nổi lực đạo như vậy, nếu không có Bất Phôi Giáp triệt tiêu cương khí của đối phương, chỉ sợ bản thân đã bị trọng thương.

Đây mới là toàn bộ thực lực của nàng? Đường Phong kinh hoàng.

Từ đầu đến tận bây giờ, nàng vẫn chưa xuất ra toàn bộ thực lực, nhưng vì bản thân mình phạm sai lầm, làm cho nàng triệt để nổi giận. Linh giai thượng phẩm và Linh giai thượng phẩm, chênh lệch trong đó cũng rất lớn!

Nghiêm khắc mà nói, Đường Phong vận dụng Tá Thi Hoàn Hồn đạt đến Linh giai Thượng phẩm, nhưng không được xem là bản lãnh chân chính, không thể nào bằng những người đau khổ tu luyện tấn chức Linh giai thượng phẩm, chênh lệch trong đó rất lớn.

Điểm này trong lòng hắn biết rõ, nhưng không ngờ chênh lệch lại lớn đến như vậy.

Nếu tiếp tục chiến đấu với nữ nhân này, chỉ sợ bản thân mình phải hồn du địa phủ.

Chiến trường của hai người đã đánh ra khỏi phạm vi Thiên Thánh Cung, dù cách nhau thật xa, nhưng đám người Thiên Thánh Cung vẫn thấy được rõ ràng. Mắt thấy Đường Phong thê thảm như vậy, mấy tên hộ pháp vừa ăn thiệt thòi trong tay hắn vừa mừng vừa sợ.

Mừng là có người thay mình báo thù, sợ chính là hồng sam nữ tử này đáng sợ quá mức.

- Đại hộ pháp...

Tiêu Tham Trữ cũng nhịn không được, hắn muốn biết nữ tử này có thân phận gì, vì sao trong Thánh cung lại có nhân vật đáng sợ như vậy, thế mà mình lại không biết.

- Vị tiền bối này là người nào?

- Nàng là người nào?

Khóe miệng Đại hộ pháp hiện ra nụ cười khổ.

- Nàng không phải là người, nàng chính là Thánh cung hộ cung thánh thú!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ngây người.

Mấy hộ pháp bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, trong điển tich của Thánh cung đã từng ghi lại, thời điểm một vị cung chủ đi ra ngoài du lịch đã cứu mạng của một con thượng cổ linh thú, mà bản thể của con thượng cổ linh thú kia chính là...

- Vô Cấp Kinh Mang Kiếm!

Một âm thanh như mộng như ảo từ phía chiến truyền truyền tới, kiếm ý kinh thiên làm cho mọi người run sợ phát ra, một đạo kiếm quang hiện ra, tất cả mọi người nhìn thấy động tác của Đường Phong đang chiến đấu với hồng sam nữ tử, liền lui nhanh về phía sau trăm trượng.

Phốc một tiếng, sau đó là một tiếng Phượng gáy vang vọng cửu thiên.

Thời điểm kiếm quang biến mất, tất cả mọi người của Thiên Thánh Cung giật mình nhìn lên không trung, nhìn thấy một thân ảnh dài vài chục trượng, xinh đẹp không gì sánh được, quái vật khổng lồ toàn thân đỏ choét, đang vũ động đôi cánh, ngửa đầu hót vang.

- Hỏa Phượng Hoàng!

Mấy hộ pháp nhìn thấy con thượng cổ linh thú kia đột nhiên xuất hiện kia liền thốt ra.

Đúng vậy, chính là Hỏa Phượng Hoàng, là tồn tại chỉ có trong truyền thuyết, là một trong những thượng cổ linh thú cường đại nhất mà người bình thường vô duyên nhìn thấy! Nghe đồn, Hỏa Phượng Hoàng là linh thú khó chơi nhất, bởi vì đánh nó không chết, dù chết cũng chỉ là tạm thời, nó có thể dục hỏa trùng sinh, Hỏa Phượng chi huyết, có hiệu quả niết bàn.

Đây là thuốc tiên quý giá nhất trên đời và cũng là thú khó có được nhất, dù cho thương thế có nặng thế nào, chỉ cần còn một hơi thở, một giọt Hỏa Phượng chi huyết cũng làm cho người đó khởi tử hồi sinh.

Mà loại thượng cổ linh thú trong truyền thuyết này, lại xuất hiện ở ngay trước mắt mình, trong nhất thời, mọi người trong Thiên Thánh Cung vẫn không tin vào mắt mình.

Thậm chí bọn họ cũng hiểu được vì sao Thánh cung lại che dấu tin tức về hộ cung thánh thú gắt gao như vậy , tuy Hỏa Phượng Hoàng cường đại, nhưng máu của nàng lại làm cho nhiều người mơ tưởng, nếu tin tức này truyền ra ngoài, rất khó tưởng tượng Huyết Vụ Thành sẽ làm ra đại động tác gì.

Chỉ sợ Huyết Thiên Hà cũng sẽ từ bỏ cả Huyết Vụ Thành, cũng muốn chém giết Hỏa Phượng, lấy máu tươi của nàng.

Thời điểm mọi người nhìn thấy Hỏa Phượng, lại hoảng sợ phát hiện phần bụng Hỏa Phượng, chỗ đó có một vết thương, miệng vết thương không lớn, nhưng lại có hia giọt máu tươi màu vàng kim óng ánh từ miệng vết thương rơi xuống.

Kinh ngạc nhìn hai giọt máu tươi, hô hấp của tất cả mọi người đều nóng bỏng, một giọt máu tươi có thể khởi tử hồi sinh, có có được cả hai, chẳng khác nào có thêm hai cái mạng a!

Nhưng dưới uy nghiêm của Hỏa Phượng, không người dám tiến lên cướp đoạt.

Hai giọt máu tươi rơi xuống mặt đất, hai luồng hỏa diễm cực lớn cháy lên hừng hực.

Lửa giận của Hỏa Phượng trùng thiên, nàng không hề nghĩ Đường Phong lại có một kiếm chiêu như vậy, nếu không phải nàng phản ứng nhanh hiện ra chân thân, chỉ sợ đã bị thương không nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.