Vô Tiên

Chương 676: Thiên Thai (1)



Hai người hứng thú bừng bừng địa vòng qua tảng đá lớn, một bệ đá bằng phẳng mà rộng rãi bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt. Đây cũng là Thiên Thai của Đan Dương phong, phía trên đã đứng đầy người, đang vây quanh ba cái đài cao nhảy nhót không ngớt.

Đài cao kia không biết là loại pháp thuật nào làm, cao hơn mặt đất ba trượng, rộng khoảng năm mươi trượng, hẳn là lôi đài dùng để tỷ thí, phía trên có từng đôi tu sĩ tranh tài, thỉnh thoảng phát sinh động tĩnh như tiếng sấm, dẫn tới bốn phía kinh hô từng trận.

Tu sĩ trong tông môn tề tụ đến cùng một chỗ, tình cảnh long trọng mà náo nhiệt như vậy rất khó gặp. Đi ở trong đám người, trong mắt nhìn thấy đều là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn trở lên, làm cho Lâm Nhất âm thầm líu lưỡi, này sợ là không dưới ngàn người a! Hắn biết Chính Dương tông có bao nhiêu đệ tử, nhưng tận mắt nhìn thấy, lại là một phen cảm thụ khác.

Một ít quy củ của Tiên môn gần giống như môn phái giang hồ, bất quá càng tùy ý hơn một chút. Trang phục tu sĩ của Chính Dương tông không có nhiều quy cách như vậy, ngoại trừ đệ tử Luyện Khí kỳ đa số là hôi bào, thanh bào ra, thì là một ít chấp sự Trúc Cơ kỳ mặc áo tím.

Nếu nhìn thấy người mặc quần áo khác, vậy người này không phải Kim Đan tổ sư, chính là đệ tử nội môn có sư thừa. Kim Đan tổ sư đương nhiên sẽ không dễ dàng xuất đầu lộ diện, mà những đệ tử nội môn thân phận siêu nhiên kia, quần áo cũng không có định chế, từng người theo mình yêu thích mà mặc, lấy cái này đến biểu lộ ra khác với tất cả mọi người.

Đương nhiên, cái này cũng là chỗ hơn người của đệ tử nội môn, có thể bái Trúc Cơ tiền bối làm thầy, mới được cho là có chỗ dựa ở trong tông môn.

Lâm Nhất nhìn bốn phía, ở dưới Mạc Đại nhắc nhở, hai người chen qua bầy người, đến biên giới lôi đài, thấy ba chấp sự của Thiên Ky Các đều có mặt.

Lâm Nhất tiến lên bái kiến Đức Hâm, nói rõ ý đồ đến. Ai biết đối phương chưa mở miệng, Giản Dĩ ở một bên lại nói.

- Theo lệ cũ định ra, Luyện Khí tầng chín có thể theo đội đi tới Huyền Thiên Môn, nhưng đệ tử ngoại môn không ở lệ này! Giản mỗ cho rằng, một đệ tử ngoại môn, dù có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, cũng chưa chắc có thủ đoạn tương xứng, sợ là tiến vào Huyền Thiên Tiên Cảnh, cũng là dữ nhiều lành ít! Không biết Trầm huynh, Ngô huynh nghĩ như thế nào?

Giản Dĩ vuốt râu, dáng dấp giải quyết việc chung, trong khẩu khí còn có chút tức giận mơ hồ.

Mạc Đại rất sớm đã trốn đi tìm Tống Thủ, đệ tử trong Thiên Ky Các cũng thức thời trốn qua một bên, chỉ để lại Lâm Nhất đối mặt ba vị trưởng bối Trúc Cơ kỳ. Hắn thấy Giản Dĩ mở miệng, liền ngờ tới lão đầu si mê luyện khí này sẽ không phun ra lời hay, đúng như dự đoán.

- Giản sư đệ nói phải! Một đệ tử ngoại môn còn cần mài giũa nhiều hơn!

Ngô Thất trầm mặt phụ họa một câu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía lôi đài, không để ý tới Lâm Nhất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Thiên Ky Các Các chủ Cổ Tiễu, suốt ngày chỉ lo bản thân tu hành, lười hỏi đến tục sự. Nên công việc to nhỏ ở trong Thiên Ki Phong, đều do ba chấp sự làm chủ. Mà trong ba người này, lại lấy Đức Hâm tu vi Trúc Cơ hậu kỳ làm chủ. Hắn trầm ngâm một lát, ánh mắt sắc bén nhìn Lâm Nhất, nói mà không có biểu cảm gì:

- Ngươi là một đệ tử ngoại môn mới nhập môn không lâu, có thể tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ đúng là ngẫu nhiên. Tu luyện chi đạo, phải chú ý tiến dần từng bước!

- Đa tạ tiền bối giáo huấn!

Lâm Nhất cúi người nói.

Hành trình Huyền Thiên Tiên Cảnh đối với Lâm Nhất mà nói, là có cũng được mà không có cũng chả sao, chỉ là trên Thiên Thai nhiều đồng môn biểu diễn như vậy, không thể không làm người động lòng.

Hắn chỉ là muốn tham dự đồng môn tỷ thí này, vốn là sự tình rất tốt, bị Giản Dĩ quấy nhiễu, không như mong muốn. Bất đắc dĩ thân phận thấp, mọi việc không thể không nhúng nhường, hơn nữa nghe Đức Hâm phân phó là được.

- Ngươi tu luyện công pháp gì?

Đột nhiên Đức Hâm lạnh giọng hỏi.

Nghe vậy, trong lòng Lâm Nhất ngẩn ra, chưa mở miệng liền cảm thấy khắp cả người phát lạnh, dưới kinh hãi muốn lui ra sau, nhưng tâm tư hắn nhanh quay ngược trở lại, cuối cùng nhịn xuống. Chỉ chớp mắt, hàn ý nhập vào cơ thể kia đã rời đi.

Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thần sắc Lâm Nhất bất biến ngẩng đầu lên nói:

- Đệ tử tu tập là Chính Dương tâm pháp.

Thần thức Đức Hâm bao phủ Lâm Nhất, cũng bởi vì tu vi của đối phương tăng lên quá nhanh mà nổi lên lòng nghi ngờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.