Vô Tiên

Chương 869: Thần Uyên trần duyên (2)



Thần sắc bình tĩnh bỗng nhiên loạn một cái, Đông Phương Yến cúi mặt ngượng ngùng, nói:

- Lâm công tử quá khen!

Nữ tử xấu hổ như họa mi ngậm sương, dáng vẻ trông rất đẹp mắt!

Lâm Nhất cười một tiếng, nói muốn nói riêng với Đông Phương Sóc vài câu. Đông Phương tiên sinh dẫn theo tôn nữ cáo từ, đôi mắt người sau lóe lên, đánh giá trong phòng, lúc này mới vội vã rời đi.

- Ha ha! Sư phụ có việc xin cứ việc phân phó!

Một mình ở lại, Đông Phương Sóc rất phấn chấn, tiến tới trước giường, trên mặt đều là nụ cười. Chẳng bao lâu trước, Dịch Lục Dịch đại tiên có phong quang cỡ nào chứ! Không ngờ tới lại là một người ác độc! Nếu gã không may mắn gặp được vị tiên nhân chân chính, duỗi tay liền bóp chết gã rồi! Nhiều năm qua tầm tiên phóng đạo vẫn không có kết quả, ông trời nhìn thấy, tiên nhân tới nhà, đang ở trước mặt, đây là chuyện may mắn bậc nào chứ!

Đã đi cùng khá lâu, Lâm Nhất tất nhiên là không khó đoán ra tâm tư của đối phương. Hắn lắc đầu, nói:

- Sư phụ há có thể bái loạn như vậy? Việc này tạm thời không đề cập tới, ta có mấy câu muốn nói cho ngươi nghe.

Đông Phương Sóc vội vàng gật đầu không ngừng, Lâm Nhất nói tiếp:

- Một, ngươi kết giao rất rộng, giúp ta lưu ý tới những tin đồn trong tiên môn. Không cần cố tình tìm hiểu, chỉ cần lưu tâm là được. Thứ hai, tiết lộ bí mật này ra sẽ gặp họa mất đầu, ngươi ăn nói cho cẩn thận, tuyệt đối không thể nhắc tới chuyện cũ trong nhà cho người khác nữa, càng không được tiết lộ hành tung của ta ở đây. Việc này liên quan đến sống còn, ngươi phải ghi nhớ cho kỹ.

Giọng nói trở nên lạnh, sắc mặt Lâm Nhất cũng trầm xuống, sợ đến mức Đông Phương Sóc giật mình một cái. Nhất thời nhớ lại tất cả chuyện phát sinh trong đêm mưa cùng ở phòng khách nhà mình, gã tự biết chuyện này quan trọng, vội vàng nghiêm mặt nói:

- Tại hạ ghi nhớ trong tâm khảm, không dám quên!

Nhìn thoáng qua Bình Nguyên chân nhân trước người, Lâm Nhất bất đắc dĩ lắc đầu, ý bảo gã có thể rời đi rồi. Đối phương chần chờ một chút, hỏi:

- ... Khi nào truyền cho ta tiên pháp?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Trước khi ta rời đi, sau khi ngươi thành gia...

Lâm Nhất nói một câu rồi hai mắt hơi khép lại, không nhắc lại nữa. Đông Phương Sóc yên lòng, âm thầm khẽ cắn môi, xoay người đi ra ngoài.

Thở ra một hơi, Lâm Nhất chậm rãi mở mắt, mặt hiện lên sầu khổ. Truyền công pháp cho Đông Phương Sóc không khó, “Chính Dương tâm pháp” trong tay mình có thể nói là nhất mạch tương thừa. Sau khi gã lấy vợ sinh con, nếu như cố ý tu luyện, trở về nói một tiếng với Đông Phương Thánh, huyền tôn của ngươi đang tu luyện tại gia, nhanh tới tặng chút linh thạch đi! Đừng để gã phải đạp lên con đường cũ của ngươi! Bình Nguyên chân nhân này nếu tu luyện bất thành thì thôi, nếu như có thành tựu, đợi sau khi tử tôn khôn lớn, đại khái không còn dính dáng gì nữa, thủ gia tu luyện cũng không vấn đề, sẽ không gây ra rắc rối gì.

Những chuyện này đều là nói sau, lúc này nói những chuyện này hơi sớm. Khiến Lâm Nhất buồn khổ chính là đã rời khỏi Huyền Thiên tiên cảnh hơn một tháng, tình hình các tiên môn thế nào, hắn không thể nào biết được. Đi tới gần gia tộc hoặc tiểu tiên môn để thăm dò lời đồn đãi một phen? Dựa vào tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của mình còn chưa chịu được sóng gió quá lớn, chỉ sợ sơ sẩy một cái chính là đại họa ngập đầu!

Một bộ công pháp Luyện Khí tầm thường có thể làm cho Đông Phương Sóc thay đổi triệt để, một bộ “Động Chân kinh” đủ để khiến Đại Hạ hoàn toàn điên cuồng. Nếu như trận cuồng phong sóng lớn kia khó mà tránh khỏi, chỉ hy vọng nó tới chậm một chút! Trừ chuyện đó ra, Lâm Nhất hắn có thể làm được gì? Cố nhiên, mặc dù trốn trong hậu trạch của Đông Phương gia, hắn vẫn phải cẩn thận từng li từng tí. Còn bảo Đông Phương Sóc đi thám thính động tĩnh của tiên môn, đối với một phàm nhân xác thực là phải cố làm, lại thêm chút bất đắc dĩ. Nhưng nghe được tin đồn vẫn tốt hơn là hai tai không nghe thấy gì.

Lúc này cần cố gắng hết sức làm bản thân trở nên mạnh mẽ hơn! Chí ít, việc chạy trốn phải nhanh hơn chút!

Khóe môi nhếch lên nụ cười khổ sở, trên người Lâm Nhất tỏa ra ánh sáng màu vàng. Lập tức, hắn chậm rãi chìm vào trong mặt đất, đi xuống, sâu trong trăm trượng mới ngưng người lại.

Gọi Lang Nha kiếm ra, chợt nhẹ xẹt qua bốn phía, Lâm Nhất lại lấy ra một cái túi càn khôn trống. Sau khi động tâm niệm, bùn đất bốn phía bị hút vào trong túi, một cái mật thất lớn khoảng hơn một trượng xuất hiện trước mặt.

Khẽ gật đầu một cái, Lâm Nhất gọi Tứ Tượng kỳ ra ngăn trên dưới trái phải lại, lúc này mới lấy linh thạch ra bày một cái Tụ Linh pháp trận. Hắn đi tới trong trận khoanh chân ngồi xuống, hai tay kết ấn, nhắm mắt, tồn thần, thủ nhất...

...

Huyền Thiên môn, chính nam của Thông Thiên Phong, nhìn từ xa có một ngọn núi chỉ cao khoảng trăm trượng nhưng khắp núi xanh ngắt, linh khí bốn phía, chính là nơi tĩnh tu của các tiền bối trong môn, tên là Thúy Vi phong.

Đang chính thu, tháng chín, Thúy Vi phong nằm ở Linh sơn, tất sẽ có khí tượng tiên gia, ngay giữa sườn núi có một cái vách núi vươn ra, bên trên nó là Huyền Quang các, ba mặt lăng không, mây khói dày đặc, khí thế bất phàm.

Chỉ có điều, trên thạch đài trước Huyền Quang các lúc này lại là một cảnh tượng khác...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.