Vô Tiên

Chương 882: Không bằng đi xa (1)



Sau đó, bốp một tiếng, vò rượu vỡ thành từng mảnh. Cảm giác say từ trong mắt lóe lên, thần sắc của Lâm Nhất vẫn như cũ, lại thở dài một tiếng.

Hành động của Hắc Sơn tông cũng không khiến người ta bất ngờ, rắp tâm gây rối khi Mao Gia lĩnh bị hủy đã từ từ xuất hiện. Nhưng không ai ngờ được, tất cả lại bùng nổ vào hai năm sau, còn ngang nhiên lấy danh nghĩa của Lâm Nhất hắn!

Mà không có cái cớ là Lâm Nhất hắn, Công Dã Kiền còn có thể dùng cớ khác để tới tìm Chính Dương tông gây chuyện. Chỉ có điều, khi tội danh khiến cho Đan Dương sơn bị hủy bị gán lên người hắn, một loại cảm thụ bị người ta tùy ý lăng nhục chính là mãnh liệt như vậy!

Về cá nhân, Hắc Sơn tông và Huyền Thiên môn có thể tùy ý bêu xấu Lâm Nhất hắn. Thêu dệt một tội danh đối với bọn họ mà nói là rất dễ dàng, căn bản không cần quan tâm tới người khác, thậm chí chất vấn bản thân Lâm Nhất hắn. Đại danh đỉnh đỉnh? Cao thủ Trúc Cơ Hai mươi tuổi? Chỉ là trò cười mà thôi. Đúng như lời Xuất Vân Tử đã nói, dạo chơi ngắm cảnh đối với hắn mà nói là một hy vọng xa vời. Mỗi ngày lo lắng sợ hãi, cắp đuôi chạy trối chết mới là kết cục chân chính của hắn.

Còn nữa, Lâm Nhất tự cho là không có tình cảm gì với Chính Dương tông, những trưởng bối đó cũng chưa bao giờ để hắn vào mắt. Mà lần này Đan Dương sơn bị hủy, tông môn gặp phải thiệt hại nặng như vậy, vẫn không trục xuất hắn ra khỏi cửa. Chính Dương tông lại thể hiện ra là sư môn ân trọng, khiến người ta động dung. Có điều, hành động này cũng chỉ là để cho người trong thiên hạ thấy, có phải là cho Lâm Nhất hắn thấy đâu.

- Thôi, những gì cần nói ta đã nói rồi. Cũng tới lúc cáo từ. Hay là cáo từ nhé! Nói chuyện với ngươi giống như là với kẻ trộm vậy. Thật sự khiến cho người ta không chịu nổi.

Xuất Vân Tử rõ ràng là không muốn ở đây thêm nữa, vốn định nói một câu khách sáo, lại sợ đối phương mượn cơ hội quấn lấy hắn, dứt khoát bỏ lại một câu oán giận. Lại bỗng nhiên mang theo thần sắc nghi hoặc nhìn Lâm Nhất hỏi:

- Ngươi không phải là thật sự có được gì đó trong Huyền Thiên điện chứ? Hay là chia xẻ một phen đi, nói không chừng ta có thể vạch ra một con đường sáng cho ngươi.

- Chính Dương tông gặp phải đại kiếp nạn này, những gia tộc dựa vào nó có thể có biến cố gì không?

Lâm Nhất lại hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Thấy đối phương nói ra không phải là yêu cầu, Xuất Vân Tử hừ một tiếng đứng dậy, hai tay vỗ trước sau, bộ dạng như rất yêu quý bộ đạo bào này, thuận miệng oán giận nói:

- Tu vi của ngươi yếu như vậy sao có thể...làm chậm trễ thời gian. Việc nhỏ này ta làm sao mà biết được, gia tộc chỉ là cỏ đầu tường, việc gì phải hỏi tới!

...

Xuất Vân Tử đi rồi, đi rất thoải mái. Lâm Nhất không ngăn cản, cũng không truy hỏi hắn nguyên do hắn đến đây, để mặc bóng hình mập mạp đó đi xa.

Khẽ lắc đầu, ánh mắt Lâm Nhất rơi xuống tay mình. Đây chính là Ký Hồn thuật hắn dùng giá cao để đổi lấy, là Phân thân thuật ở trong miệng Xuất Vân Tử.

Dùng tinh huyết làm cốt, lấy thần thức làm mạch, linh khí làm hình, có thể mô phỏng ra ba phần hồn phách, giả hình mượn vật tạo thành Ký Hồn thuật. Đây chính là nói, dùng tinh huyết, thần thức và linh lực của bản thân kết thành một phân thân hư ảo, lại có thể mượn dùng vật khác luyện chế ra thực thể. Mà phân thân này và bản thân hỗ trợ lẫn nhau, giống như một thể, gọi là Phân Thân thuật cũng đúng.

Chỉ có điều, mặt sau pháp quyết cũng nói rồi, tu thành phân thân rất không dễ dàng. Mà khi tu luyện Phân Thân thuật tới cao nhất. Pháp lực ngưng kết ra phân thân, chia tu vi của bản thân thành ba phần.

Ba phần tu vi? Nếu bản thân có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, vậy thì tu thành phân thân Trúc Cơ sơ kỳ à?

Nghĩ tới uy lực cùng với lợi ích của Phân Thân thuật này, Lâm Nhất không khỏi thở dài một tiếng. Xuất Vân Tử, pháp thuật hiếm thấy này chính là đến từ động phủ đó sao? Có điều, với tính nết của ngươi, Phân Thân thuật này e là trong nhất thời bán hội không tu luyện được, mà dùng tinh huyết phân ra từ thuật này để lừa gạt huyết thệ của Hắc Sơn tông, quả thật là kỳ tư diệu tưởng, không thể không khiến người ta bội phục.

Đại Hạ Lâm Nhất mới đến Đại Hạ, đối mặt với huyết thệ của Mộc gia liền cảm thấy bất lực. Về sau ở trong Huyền Thiên tiên cảnh, Hắc Sơn tông cũng là dùng thủ đoạn này để bắt ép tu sĩ. Có thể thấy được huyết thệ này rất khó hóa giải, vô cùng ác độc. Rồi sau đó gặp được Xuất Vân Tử, vốn muốn xuất thủ cứu giúp, ai ngờ hắn lại rất an nhàn, có túm cũng không đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.