Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên Lang

Chương 38: [ h ]



Lạy Tuyết: " Tử... em... " Yên Tử quỳ gối giữa hai chân Lạy Tuyết, nhìn chằm chằm vào cái khuôn viên thần bí đang bị hơi nước bao phủ kia. Không để ý đến người dưới thân ngượng ngùng đến chết đi sống lại, một hồi miệng khô lưỡi khô, nuốt nuốt nước bọt mấy cái, ánh mắt khát khao nhìn mật dịch sóng sánh trong suốt đang từ từ chảy ra từ nơi sơn tuyền khe núi.
Cái cảm xúc tha thiết lần nữa tích tụ dần dần mãnh liệt và to lớn hơn. Ngẩng mặt lên nhìn cái con người đang thẹn thùng đến đỏ mặt tía tai kia, ý nghĩ muốn thưởng thức cái tư vị mỹ diệu trước mắt liền sạp đến.
Nghiêng người xuống, dùng mũi nhẹ ngửi ngửi như là muốn tìm nơi đầu nguồn phát ra dịch mật. Một cổ nhiệt khí phả lấp vào miệng hang, thân thể Lạy Tuyết lập tức dẫn đếnmột cái rung rẫy cùng tiếng ngâm nhẹ. Lạy Tuyết có nằm mơ cũng không nghĩ đến chỗ tư mật của mình lại mở rộng trước mắt người khác, mặc người trêu đùa. Huống chi Yên Tử vừa là học trò của mình, vừa là.... ách..., người yêu a.
Muốn dùng tay che lại, nhưng đối mặt với cái cảnh tượng hết sức sắc tình ở trước mắt, Lạy Tuyết dém chút nữa là ngất đi. Nhìn Yên Tử đang chăm chú hướng tới cái địa phương bí ẩn đang hé mở, nàng thật muốn liều mạng đem Yên Tử đá văng, nhất là khi cảm thấy hơi thở ấm nóng sạp vào. Cảm giác dục vọng mãnh liệt làm cơ thể bỗng chốc trở nên trống rỗng để nàng nôn nóng đến khó chịu. Vừa nghĩ tới cái chờ mong đó, nàng thầm mắng mình quá mức dâm đãng đi.....
Lạy Tuyết : " Tử...... ahhh.....em....em... hỗn....hỗn đãng... aahhh... " xiếc chặt lấy cái drap giường trắng noãn, thân thể không tự giác căn cứng lại, Yên Tử thỏa sức vui đùa phía dưới làm cho Lạy Tuyết phập phồng thổi mái. Nàng không biết Yên Tử ngày thường dễ thương như vậy nhưng khi đến lúc ' lăn sàn đan ' thì lại có thể xấu xa như thế. Hận không thể giết cho hả giận được! Chỉ có thể hết lần này đến lần khác thân thể bị chế trụ để cho người kia mặc sức mà bày bố.
Yên Tử làm như mắt điếc tai ngơ, tiếp tục chui tại động cốc kia mà tác quái, cái lưỡi mềm mại không ngừng hôn liếm lấy vành cốc nhưng là không chịu bước vào. Ngẫu nhiên đầu lưỡi không ngừng ở đóa hoa ướt át qua lại, một tay đặt trên đùi mơn trớn tùy ý vuốt ve, tay kia không chịu yên, liên tục dùng ngón cái đè ép đầu nhụy đang vươn lên ở trước ngực Lạy Tuyết. Cái hành vi xấu xa này cư nhiên lại làm cho người ta sụp đổ, chỉ có thể để dục vọng lôi đi, tùy ý buông thả, ngưỡng cổ lên " Ưm.... ~~ đừng...a...ân.....ahh ". Một tiếng kiêu làm cho Yên Tử không nhịn được cúi đầu nhìn lại, chỉ một ánh mắt..... ân..... vạn kiếp bất phục.
Nơi sơn cốc không cần nói cũng biết đã ướt đẫm mật dịch, mà đối với Yên Tử _ cái con người đang thèm khác thì không thể nghi ngờ chính là nguồn kích thích tốt nhất, khóe miệng hơi co rút, nhiệt lưu lần nữa trào ra, ý loạn tình mê, nguyên bản.... lưỡi đang lượn lờ xung quanh lại bắt đầu di chuyển đến giữa hoa tâm, một cảm giác ấm nóng nhanh chóng xâm lượt vào đến nơi nguồn suối. Nóng ẩm khí tức phun lên cánh hoa làm cho nơi đó càng thêm run rẩy. Theo khe nhỏ lần xuống, dùng lưỡi gảy nhẹ lên đài hoa no đủ, Lạy Tuyết kinh hô, Yên Tử liền nhanh chóng ngậm lấy, dùng cánh môi mà hôn lên..
Lạy Tuyết: " Ân.... Tử a ~~~~..... thật khó....khó chịu nha.... aa "
Chịu không được khoái cảm liền biến thành ngâm kêu thành tiếng, cao thấp uyển chuyển, không cách nào bỏ lơ được cái trêu chọc trên bẹn đùi cùng với cảm giác khó xử cực nóng kia. Cái lưỡi tán loạn chọc phá lại để cho Lạy Tuyết muốn tiến không được muốn lùi cũng không xong. Chỉ có thể chịu ôm nhẹ đầu của Yên Tử, làm cho nàng bị một trận thủy triều cuốn trôi đi.
Ngẩng đầu nhìn ánh mắt mê luyến của Lạy Tuyết, bộ dáng thất thần đã nói rõ nàng rất sung sướng đi.
Yên Tử: " Tuyết nhi...... chị! Rất ngọt a ~~~..... "
Lại lần nữa đưa lưỡi ra liếm lấy làm cho Lạy Tuyết không kịp đề phòng, rên nhẹ một tiếng, thân thể run rẩy lên, dục cự hoàn nghênh. Yên Tử chậm rãi cho một ngón tay tiến vào khám phá vùng đất hoang vu kia. Khó có thể hoàn mỹ như thế được, cái con đường chặt chẽ thâm sâu này, khó khăn rời ra rồi nghênh hợp lại, xoay xoay, nhẹ nhàng chuyển động. Ngón tay bị buộc chặc càng tiếp sức cho Yên Tử tiến lên một lần một bước.
Thân thể mỗi nơi điều bị kích thích làm cho Lạy Tuyết đem bình tĩnh của mình vứt hết sau đầu, theo từng động tác mà trở thành ' dâm đãng phụ ', thỏa sức ngâm nga....
Lạy Tuyết: " Ahhhh.....ư...Tử... nhanh ~~ ân....nhanh một chút....ahhhh "
Đang lúc cả hai đang thiên hôn ám địa thì một sự cố hết sức bất ngờ xảy ra...
Cốc... cốc... cốc...
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên làm cho hai người đang tích cực lăn sàn đan bất chợt ' đình chỉ hành động '
- " Tiểu Tuyết? Con bị sao a? "
Tiếng của Lạy mẹ vang lên, nếu như so với bình thường thì thật không có gì, còn ở trong cái tình trạng abcxyz thì..... nguy hiểm a ~~
__________________________
Au : các chú, các bác, các thím a..... ~~~.....
Mị vừa mới xuất viện liền " quăng chap mới " cho mọi người đây.
Suỵt...!!! Mọi người phải giữ bí mật với tỷ tỷ của mị nha. Nàng mà biết mị lén thức đêm viết chap là liền cắt lương mị a...... 😭


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.