Vô Tình Gả Cho Giấm Tinh

Chương 2



Editor & Beta: Lan Phương.

Giọng nói trầm thấp giàu từ tính, không có giọng điệu phập phồng cảm xúc, âm lượng không nhẹ không nặng, nhưng lại lộ ra hàn ý thấu xương.

Hàn Y Nặc bị anh nói cắt đứt suy nghĩ, cũng nhận ra vừa rồi thất thố, thế nhưng nhìn chằm chằm anh thất thần.

Mặc dù không biết làm thế nào anh có thể đột nhiên đến lễ tốt nghiệp của mình.

Nhưng mắt không mù, đều có thể nhìn ra, anh chán ghét mình, là mắt thường có thể thấy được!

Nhưng nghĩ rằng, bởi vì kết hôn với anh, công ty có thể thành công để vượt qua cuộc khủng hoảng.

Cho dù là bị anhh chán ghét, không muốn gặp, vậy cũng không sao, bởi vì mình quả thật vì tiền, mới dưới tình huống anh không biết, gả cho hắn, bị chán ghét cũng là bình thường!

Dưới ánh mắt lạnh lùng không chút thay đổi của anh, anh thật sự nặn ra một nụ cười lấy lòng, chủ động hỏi.

“Nếu không, tôi dẫn anh đi dạo khắp nơi?”

Bộ dáng cô lấy lòng, rơi vào trong mắt Hạ Cảnh Viêm, liền biến thành nịnh nọt, điều này làm cho anh càng thêm chán ghét người phụ nữ trước mắt này, vì tiền gả cho người phụ nữ của mình, mím chặt khóe môi mỏng mà có hình, cũng không có phản ứng nhìn cô.

Lúc này Hạ lão phu nhân một thân châu quang bảo khí, bước chân tao nhã đi tới, trong tay còn cầm một bó hoa tươi.

“Chúc mừng Nặc Nặc, thuận lợi tốt nghiệp.”

Sau khi nhìn thấy Hạ lão phu nhân được bảo dưỡng tốt cũng tới, con ngươi nhỏ dài xinh đẹp của Hàn Y Nặc hiện lên một tia kinh ngạc, đi lên tiếp nhận hoa.

“Cảm ơn mẹ.”

Hai mẹ con họ đột nhiên xuất hiện, quả thực Hàn Y Nặc có chút thụ sủng nhược kinh.

Gả đến nhà bọn họ nửa năm, ngày đó từ nhà cũ bị đưa ra ngoài.

Không còn liên lạc qua, nhất thời không rõ ràng trước mắt, là tình huống gì!

Hạ phu nhân ánh mắt mỉm cười nhìn Hàn Y Nặc trước mắt, bộ dạng không chỉ xinh đẹp, còn phi thường lấy lòng, quan trọng nhất là, cô thật sự vượng con trai mình.

Không có quá nhiều hàn huyên, trực tiếp nói ra mục đích này.

“Nặc Nặc, hiện tại cũng tốt nghiệp rồi, hôm nay bắt đầu, liền chuyển qua cùng Cảnh Viêm ở cùng đi!”

Ngày cưới, để cô chuyển về nhà cũ, con trai đột nhiên vào phòng cấp cứu, vì vậy ngày hôm đó, cô đã chuyển ra khỏi nhà cũ, nhưng phía sau, thông qua phòng chăm sóc đặc biệt, lắp đặt giám sát phát hiện ra rằng có người cố ý làm điều đó.

Tuy rằng Cảnh Viêm tựa hồ đã sớm biết là ai làm chuyện này, nói hắn sẽ nhìn xử lý, cũng tin tưởng thủ đoạn xử lý sự tình của con trai mình.

Nhưng chuyện này, không qua được cái khó khăn trong lòng mình.

Có người muốn mạng của con trai bà, bà quyết không thể cứ như vậy mà thôi!

Nhìn thân thể con trai, kỳ tích mỗi ngày chuyển biến tốt đẹp, liền đem chuyện tìm cho anh một phu nhân nói một chút.

Không nghĩ tới anh cực kỳ phản cảm, thấy cũng không muốn gặp một chút, trực tiếp nói muốn làm thủ tục ly hôn, anh không muốn thừa nhận đoạn hôn nhân này.

Nhưng từ Nặc Nặc gả vào, thân thể Cảnh Viêm quả thật, mỗi ngày chuyển biến tốt đẹp, càng thêm tin tưởng lời Trương đại sư nói, đối với việc này tin tưởng không nghi ngờ, tin tưởng chính là Nặc Nặc vượng Cảnh Viêm!

Những ngày này, để làm công tác tư tưởng của con trai mình, những ngày này đã làm việc chăm chỉ.

Rõ ràng con mình ăn mềm hay không ăn cứng, mình giả bệnh đã hơn một tháng, mắt thấy một bộ dáng anh không đáp ứng, liền chết cho anh xem tư thế, lúc này mới cuối cùng cũng làm cho anh buông lỏng.

Bệnh tim lớn nhất trước mắt chỉ còn lại chuyện đó! Vì giấu diếm Cảnh Viêm, để cho bác sĩ nhằm vào chuyện kia, ba lần nói chuyện, chỉ hy vọng hắn cùng Nặc Nặc hai người ở cùng một chỗ, mau chóng bồi dưỡng quan hệ tốt, để Nặc Nặc có thể trong năm nay, mang thai đứa nhỏ Cảnh Viêm.

Nhưng mà, Hàn Y Nặc nghe được Hạ lão phu nhân, để cho mình chuyển qua, cùng người chồng trên danh nghĩa này ở lại, ánh mắt theo bản năng nhìn thoáng qua sắc mặt người đàn ông bên cạnh.

Thấy anh trầm mặt, không nói lời nào, giống như là ngầm đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.