Haizzz.Thật là quá đau đầu.Ở giới giải trí tiền đề rất quan trọng nhưng để có được tiền thì càng quan trọng hơn.Cắt bỏ những diễn viên này vừa hụt vốn vừa mang tai tiếng rất nặng,tổn thất không nhỏ.Thật là rắc rối,cái thằng anh óc heo này của cô không biết làm sai cái quái gì lại bị ông nội bắt đi châu phi đào đất tìm nước làm cô đang sống yên phận ở Úc phải về nước đi giải quyết mấy cái rắc rối đau đầu này.
Mười phút sau.
Cốc cốc!.
Là thư kí Sở mang đồ ăn qua.Thanh Tiêu như con nhỏ thấy mẹ hai chân hoạt động linh hoạt bước nhanh dần về phía cửa không còn hình dáng vẻ nhức nhỏi một bước cũng chẳng nổi làm bộ làm tịch cúi chào thư kí Sở như nô tì thời xưa chào mẫu nương:"mời ngài vào!"
Thư ký Sở mắt giật giật xách túi to túi nhỏ bước vào mùi thơm thức ăn nhanh chóng xâm chiếm không gian trong phòng,không chút giữ hình tượng một vị chủ tịch đứng đầu một chuỗi công ty giải trí,xoắn tay áo vào việc liền. Thanh Tiêu lẹ tay mở từng hộp xem từng món một không hổ là thư kí Sở.Toàn món đặc sản và món ở Tô Châu cô yêu thích.
"ây da toàn món em yêu thích!"
"Thích không!?" Sở Nhược nhẹ nhàng lấy đũa đưa cho Thanh Tiêu.
Tiêu Tiêu dám khẳng định nếu cô và thư kí Sở sống chung nhà ngày nào cũng ba bữa có nhau cô chắc chắn sẽ thành một con lợn bụng bự,chân to như cột nhà lết cũng không nổi.Thật may thư kí Sở cũng chỉ lo buổi trưa cho cô.Sáng và tối cô tự mình xoay sở.
"Thích,tách nhiên là vô vô cùng thích,em dám chắc nếu ở với chị ngày ba bữa em sẽ thành một con heo bụng bự trong một tháng!"
"Hahaha không cần một tháng nửa tháng là em sẽ thành con voi con luôn rồi cần gì heo bụng bự!?"
" đúng đúng " vừa gật gù đồng ý Thanh Tiêu tay nhanh hơn não gặp đồ ăn nhét vào miệng chui xuống bụng nhỏ lia lịa. Chuẩn bị bỏ thêm miếng tai heo ngâm sả ớt,kim chi Thanh Tiêu cảm thấy có cái gì đó sai sai ở đây!?
" CHỊ SỞ TỊCH!"
"Hử" so với sự nhảy cẫng của Thanh Tiêu,thư kí Sở thư thái gặp thức ăn như không có chuyện gì xảy ra.
"Không có gì!" Biết chắc mình đuối lý Tiêu Tiêu bật chế độ ăn uống không quan tâm trời đất thiên hạ có chuyện gì.
" Ợ " Chén sạch tất cả cô thỏa mãn ôm bụng dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi sau cuộc chiến ác liệt.
" Tinh Tinh...Tính tinh..."Là điện thoại của Thanh Tiêu.
Là mẹ Hạ.
Sở Tịch cũng không nán lại lâu, Thanh Tiêu có người gọi cô cũng tranh thủ dọn dẹp một chút rồi rời đi.
Truyện Dị Giới "Mẹ!"Cô nũng nĩu cất tiếng.
" Con ăn chưa?!" Thái Thái Nhã Kỳ* nhẹ nhàng hỏi thăm cục nấm nhỏ của mình bà chưa bao giờ hết lo lắng.
"Thưa mami đã tròn béo!"Thanh Tiêu chớp chớp mắt làm bộ ngoan ngoãn nghe lời.
"Cha con một giờ chiều cũng vừa đi Quảng Thanh! âi nha ở nhà một mình chán chết đi được!"Hạ phu nhân buồn bã than vãn.
" Dì Phương đâu?!" Tiêu Tiêu có chút không tin tuần này dì Phương tới Giang Chiết chơi mà mami của cô phải than vãn buồn.
" Ây nha,bà ấy đi chơi với con dâu tương lai bỏ mẹ ngồi một góc ụ ụ một mình ở nhà!"Hạ phu nhân được hỏi lí do tại sao biết con yêu đã bị dính bẫy liền nhanh chóng vào vấn đề chính của cuộc gọi yêu thương này.
" Ây nha vậy mẹ kiếm gì chơi đi nhé,con phải làm việc rồi! bai bai Hạ phu nhân nhé!"Tiêu Tiêu nhanh miệng từ chối lời thỉnh an của Phụ mẫu,lẹ tay nhấn nút kết thúc cuộc gọi trước sự ngỡ ngàng chưa loát được những gì cục nấm nhỏ thân yêu của bà nói.
Lúc Hạ phu nhân hết hoang mang,sốc với tốc độ từ chối nhận người thân của Thanh Tiêu,thì cô đã ăn được mấy quả táo.
"Cái con bé này,mình còn chưa nói hết!" Hạ phu nhân bực bội đi vòng vòng phòng khách.
Vẫn không chịu buông tha cho Thanh Tiêu một lát sau,Hạ phu nhân vẫn kiên nhẫn nhắn tin làm bà mai cho con gái.
Thanh Tiêu nghỉ ngơi một chút liềm bắt đầu làm việc.Cô tranh thủ xử lý một vài văn bản hợp đồng cần gấp để ngày mốt thư kí Sở qua Mỹ bàn bạc kí hợp đồng, hợp tác lâu dài với Tập đoàn Tam Á.
[ Tinh]
Wechat thông báo mới.
Một tay gõ bàn phím, một tay cầm điện thoại lên mở cuộc hội thoại vừa được thông báo để kiểm tra.Là mẹ.Lại là Bá Mẫu chuyên gia tư vấn tình cảm miễn phí.Bà hoàng kết duyên.
[Nấm nhỏ,con trai của Giang phu nhân vừa đi du học Anh về cao ráo,tài hoa cái gì cũng có! Tiện hơn là thằng nhóc bây giờ cũng đang ở Tô Châu tham gia dự án con tham gia.]
[ Liền trước mẹ cùng bà ấy đi dạo phố.]
[ Giang phu nhân bảo bà ấy rất yêu thích con,con xem nhớ để ý người ta một chút nhé! Không phải nhớ mà là bắt buộc phải để ý nghe chưa.]
[ không được làm ta mất mặt.]
Mẹ Hạ thật là không cho cô con đường sống.Ngoài quản lý một chuỗi Siêu thị Quần Áo thì bà ấy vô củng rảnh rỗi vì tất cả đã có thư kí Lưu lo thỉnh thoảng mẹ cô mới đếm xỉa một chút nhưng mà lúc bà ấy quan tâm cũng không tốt khá lên chút nào.
Mà khi con người ta rảnh quá cũng không tốt cho lắm.Mỗi ngày đều tìm người mai mối cho hai đưa con thơ tội nghiệp đang tuổi ăn tuổi chơi miệng chưa vắt mùi sữa.Thằng anh mất dạy của cô tháng về nhà mỗi hai ba lần rất rất may mắn không đụng chạm thái thái bén duyên còn cô xui xẻo thỉnh thoảng mới đi công tác xa vài ba ngày, nhiều nhất là hai tuần.Ngày ngày lượn qua lượn lại chạm mặt nhau lúc nào cũng bị người phụ nữ quyền lực nhất trong nhà ngày nói hơn một trăm lầm giục cô tìm đối tượng.Lúc trước bà chỉ nhắc nhở tìm đối tượng còn sau này không thèm hỏi cô mà tự mình chốt đơn thẳng