Vợ Tôi Là Bác Sĩ

Chương 1: 1: Tìm Con Dâu




Hà Bội Sam là 1 cô bác sĩ gương mẫu, cô xinh đẹp, năng động và luôn có trách nhiệm với nghề, cô luôn phấn đấu và nổ lực để cứu giúp những người gặp nạn1
Một phu nhân sang trọng đang đi trên đường, có vẻ bà ta rất gấp gáp để đến nơi nào đó, Hà Bội Sam đang trong giờ nghĩ trưa nên tiện đường đi lại hỏi thăm
“Phu nhân có cần tôi giúp đỡ gì không?”
“À không cần đâu, tôi đang chuẩn bị đến tập đoàn của con trai tôi?”1
“Tại tôi thấy bà ôm khư khư cái túi nên nghĩ bà đang đến nơi nào đó quan trọng vì vậy mới hỏi thăm, nếu không có gì thì tôi xin phép đi trước”
Hà Bội Sam vừa quay đầu đi thì 1 tên cướp đã lau đến dựt lấy túi sách của bà rồi chạy
“Cướp, cướp, bố người ta có cướp” vị phu nhân hoảng loạn la toáng lên
“Để tôi.

Tên kia đứng lại” Hà Bội Sam vội vàng đuổi theo

Tên cướp đấy chạy rất nhanh, hắn ta nhanh chóng lẫn trốn vào công viên gần đấy, cứ tưởng đã thoát khỏi sự truy đuổi, nào ngờ Hà Bội Sam từ hướng khác đuối đến, hắn ta hoảng loạn tiếp tục tăng tốc chạy
Hà Bội Sam nhanh trí lấy từ trong túi đeo ra 1 chai nước lọc, cô nhắm chuẩn ném thẳng về phía tên cướp, chai nước trúng vào lưng tên cướp khiến hắn ta ngã xuống đất, cô chạy đến muốn lấy lại túi sách thì tên cướp đó bất ngờ cầm dao xông đến tấn công cô
Với sự nhanh nhẹn của bản thân, Hà Bội Sam dễ dàng né được những đòn tấn công của hắn ta, vị phu nhân đó cuối cùng cũng đuổi kịp, nhìn thấy cái túi đang nằm dưới đất, bà đi đến nhặt cái túi lên, tên cướp thấy thế thì vung dao lên định đâm bà
Mũi dao chỉ vừa chạm vào bã vai thì dừng lại, Hà Bội Sam đã dùng tay không cầm chặt lưỡi dao, sau đó cô vung nắm đấm, đấm bất ngờ vào mặt hắn ta, đợi hắn lùi xa 1 khoảng cách nhất định thì cô đạp vào bụng khiến hắn ta ngã nhàu xuống đất, thành công bắt giữ được hắn
! ! !.

Ở đồn cảnh sát, sau khi đã khai báo xong hết mọi việc thì cô chuẩn bị rời khỏi đấy
“Khoan đã cô gì đó ơi” Vị Phu nhân vội gọi cô lại
“Có chuyện gì sao?”
“À thật sự tôi rất cảm kích lòng tốt của cô nên!.


“Nếu bà định tặng quà hay gì đó thì không cần đâu”
“Tôi! tôi hỏi tên cô được không?”
“À tôi là Hà Bội Sam”
“Còn tôi là Kim Khanh, cô có thể gọi tôi là bà Lục”
“Dạ, à tôi còn có việc xin phép phu nhân tôi đi trước”
“Ờ cô đi đi”
Vị phu nhân họ Lục ấy cứ đứng nhìn theo bóng lưng cô mãi, bà nở 1 nụ cười mãn nguyện

“Cuối cùng cũng tìm được người con dâu tương lai rồi”
! ! !.

Lục Phu Nhân đi đến tập đoàn Lục Gia, 1 tập đoàn lớn có tiếng ở Trung Quốc, chủ tịch của tập đoàn là con trai bà Lục Tư Phàm
“Ủa mẹ? Sao mẹ đến đây” Lục Tư Phàm ngạc nhiên hỏi
“Mẹ đến thăm con không được à?”
“Tất nhiên là con không có ý đó rồi”
Lục Tư Phàm nhìn cái túi bà đang mang liền hoài nghi hỏi
“Khoan đã, mẹ đừng có nói là trong túi đó có hình ảnh và sơ yếu lý lịch của những cô gái độc thân đấy nha?”
“Đúng vậy đấy”
“Mẹ à, con nói là con chưa muốn lập gia đình rồi mà”
“Cái thằng này mẹ có nói sẽ làm mai cho con sao?”
“Vậy chứ sao mẹ lại mang cái thứ đó đến đây?”
“Cái này không quan trong nữa, mẹ muốn con tìm 1 người”

“Tìm 1 người? Để làm gì?”
“Để tặng quà cho người đó, mới hồi nãy nè, mẹ bị cướp, cũng may nhờ cô ấy ra tay nghĩa hiệp nên mới cứu được mẹ đấy”
“Mẹ bị cướp sao? Mẹ có bị làm sao không?”
“Nếu mẹ bị làm sao thì còn ngồi ở đây nói chuyện à? Bỏ chuyện đó qua 1 bên đi, mẹ muốn nhờ con tìm cô gái ấy để tặng quà giúp mẹ”
“Không biết tên biết tuổi thì sao mà tìm?”
“Cô ấy là Hà Bội Sam, có ngoại hình xinh đẹp, trẻ trung, chắc tầm 20 hay 21tuổi gì đó”
“Trời ạ, mẹ nói như vậy sao con biết”
“Mẹ không cần biết, mẹ cho con 1 tuần con phải tìm thông tin của cô ấy rồi tặng quà giúp cho mẹ”
Lục Tư Phàm rất bất mãn nhưng cũng chẳng thể đứng lên cãi lại lời mẹ, trên đời này người mà anh yêu thương nhất chính là mẹ của mình, tuy bên ngoài anh có là 1 người lạnh lùng cao ngạo đến mấy, thì khi ở cạnh mẹ anh cũng chỉ là 1đứa con trai ngoan



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.