Vợ Tôi Là Bác Sĩ

Chương 55: 55: Âm Mưu




Niệm Chân vẫn còn đang chưa hiểu chuyện gì xẩy ra thì Alice gọi cho anh, nhận được cuộc gọi từ cô, anh hạnh phúc nói
[Alo anh nghe nè, em đang làm gì đấy? Có muốn đi ăn trưa cùng anh không?]
[À em đang không được khỏe, em qua nhà anh ở vài ngày nha]
[Sao vậy? Em bị bệnh à? Đã đến bệnh viện khám chưa? Có cần anh qua đó thăm không? Hay anh qua với em liền nha]
[Không cần đâu, em đang ở nhà anh, hôm nay anh đừng về nhà nha]
[Thật sự là em không cần anh đến à?]
[Anh nói nhiều quá, em nói là em không sao mà, anh chỉ cần đừng về nhà đêm nay thôi]
[Vậy cũng được, em ráng giữ sức khỏe nha, có gì thì gọi cho anh liền]
Alice không chờ Niệm Chân nói xong thì tắt máy ngang, Niệm Chân nghe cô bệnh thì lòng đầy lo lắng, đứng ngồi không yên
……………….

Alice đã lên sẵn hết mọi kết hoạch, cô nhìn vào album trong điện thoại, khuôn mặt có chút chần chừ nhưng rồi lại hạ quyết định xóa toàn bộ ảnh, ánh mắt cô kiên định, cô nhắn cho Lục Tư Phàm
• Chuyện lần trước tôi thật sự rất xin lỗi, nên hôm nay anh có thể đến nhà của Niệm Chân để học nha, phiền anh
Lục Tư Phàm nhận tin nhắn, anh có chút nghi hoặc 1 chút

“Đến nhà của tên ngốc đó sao? Mà cũng được, tuy cái tên đó hay nói nhiều nhưng chắc sẽ không tiếc lộ bí mật của mình cho Sam Sam đâu”
Alice thấy anh nhắn “Ok” thì cô liền nhắn lại
• Lần trước tôi có để 1 số dụng cụ ở nhà anh, tôi có thể đến đó lấy trong chiều nay được không?
Lục Tư Phàm không nghĩ ngợi nhiều, anh cho cô ta mật khẩu nhà để cô ta qua lấy cho tiện, cứ nghĩ là cô đã biết suy nghĩ nên chuyện hôm đó anh cũng bỏ qua
Anh muốn học nấu ăn thật sớm để có thể nấu cho Hà Bội Sam ăn, cứ nghĩ đến chuyện sau này cô ấy ốm nghén, không nấu nướng được cũng không ăn uống được là anh lại lo
! ! ! ! ! !
Hôm nay Hà Bội Sam đi làm về sớm, cô được 1 người quen tặng cho 2 vé xem phim, ngồi trên ghế nhìn 2 tấm vé, cô cứ nghĩ đêm nay sẽ là 1 đêm thật hạnh phúc và lãng mạng của 2 người, cô muốn lấy điện thoại gọi đến cho anh thì nhìn thấy Alice bước vào nhà mình
Cô ngạc nhiên hỏi
“Sao cô vào được nhà tôi?”
“Sao tôi vào được ă? Um!.

cô gọi hỏi chồng cô thì sẽ rõ hơn”
Nghe Alice nói như vậy làm Hà Bội Sam bỗng thoáng qua suy nghĩ không hay về Lục Tư Phàm
“Cô nói vậy là ý gì hả?”

“Không có gì, tôi đến đây để lấy 1 số thứ thôi”
“Cô muốn lấy thứ gì chứ?”
Alice vẫn là bộ dạng đắt ý, cô nhìn thấy Hà Bội Sam đang cầm 2 tấm vé xem phim, liền đắt ý nói
“Tôi nghĩ tối nay anh ấy không rảnh để đi xem phim với cô đâu”
“Chuyện của vợ chồng tôi thì liên quan gì đến cô?”
“Tôi chỉ muốn nói cho cô biết để cô khỏi ôm hy vọng thôi”
“Rốt cuộc mối quan hệ giữa cô với anh ấy là gì hả?”
“Cô có biết thất bại của 1 người phụ nữ là gì không?”
Hà Bội Sam nghe cô ta nói, trong lòng cô có chút bấn loạn, sự hoang mang thể hiện lên khuôn mặt cô, Alice lại vênh váo nói
“Sự thất bại lớn nhất của 1 người phụ nữ là không thể biết được chồng mình đang muốn làm gì, lúc nào cũng phải hỏi người khác”
“Cô!.


“Tôi nói sai sao?”
Alice nói xong thì rời đi, cô hiên ngang bước trong nhà của Lục Tư Phàm như chính cô mới là chủ nhân của nó
Hà Bội Sam nhìn bộ dạng của Alice, trái tim cô có chút vụng vỡ, cô không tin Lục Tư Phàm phản bội mình nhưng cũng không thể không nghĩ ngợi, tâm trí cô chất chứa nhiều nổi niềm bên trong.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.