Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 142: Xin lỗi ai?.\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 142: Xin lỗi ai?.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Những câu hỏi của Lý Bán Trang làm cho đầu óc của An Tri Thủy cảm thấy rất mơ hồ. Rõ ràng là bản thân chỉ cùng Lý Lộ Từ kết thành bạn bè, trước sau không thể nói chuyện yêu đương.
Đúng rồi, không nói đến chuyện yêu đương, bây giờ không muốn nghĩ tới việc này nữa, bằng không về sau khi nhìn thấy Lý Lộ Từ mình sẽ đỏ mặt.
An Tri Thủy đang nắn ngực của mình. Lúc đó đầu óc không thể minh mẫn được. Nâng ngực của mình lên rồi vuốt ve nhẹ nhàng, tinh thần tương đối tập trung.
-Vậy người con trai em thích là người như thế nào?
Hỏi thăm lẫn nhau là chuyện bình thường mà, An Tri Thủy đương nhiên muốn hỏi thăm Lý Bán Trang rồi.
Câu hỏi này thực sự rất khó để trả lời, đầu Lý Bán Trang nghiêng qua nghiêng lại, muốn từ chối trả lời câu hỏi này.
-Nói mau đi.
An Tri Thủy thúc giục
-Vậy em nói, chị đừng có nổi máu ghen nha.

Dáng vẻ nửa thật nửa giả của Lý Bán Trang rất giống như đang đùa giỡn. Đương nhiên chỉ có thể làm cho An Tri Thủy thấy buồn cười. Nếu như cô ấy cho rằng đây là sự thật, có lẽ sẽ không có cách nào chấp nhận một cô em gái mà lại đi thích anh trai của mình, e là sau này không thể suy nghĩ cho anh trai của mình rồi, suy cho cùng đã là người ngoài, thì chắc chắn không có cách nào hiểu được tình cảm anh em, chỉ có thể cảm thấy rằng thứ tình cảm mà em gái dành cho anh trai rất kì lạ.
-Chị ghen cái gì cơ chứ, đừng có ám chỉ chị.
An Tri thủy vội vàng xua tay, cách Lý Bán Trang ra một chút. Hành động này chứng tỏ cho dù cô ấy biết được Lý Bán Trang nói chính là Lý Lộ Từ thì cũng chẳng liên quan gì tới cô ấy cả.
Lý Bán trang cười khúc khích, không nói gì, chỉ là nhìn An Tri Thủy cười.
Hoặc là nhìn cô ấy hoặc là không nói, An Tri Thủy cũng không hỏi gì. Chắc chắn sẽ trút chuyện này lên người Lý Lộ Từ, thôi bỏ đi, không hỏi nữa. Vấn đề này hay là giữ lại để đưa cho Lý Lộ Từ tự hỏi lương tâm đi.
Lúc này gian phòng suối nước nóng có tiếng cửa đập vang, khóa cửa ngoài thì lại không có.
-Là anh sao?
Lý Bán trang hỏi
-Phải.
Lý Lộ Từ vừa nói vừa thở hổn hển, vẫn chưa hồi phục lại được, bị An Nam Tú… nói chính xác là bị cô ấy gây sức ép.
- Chúng em ở trong này ngâm, anh đổi chỗ nhé.
Không có quần áo mặc, cho dù là anh trai đi chăng nữa cũng không thể mở cửa được đâu.
-Vậy hai người đừng ngâm lâu, da sẽ có nhiều nếp nhăn đấy.
Lý Lộ Từ biết chính xác là các cô không thể ra ngoài, nên đã tháo cái khăn tắm bị ướt cả mảng lớn đằng trước xuống, thay bằng một cái khác.
Nghĩ một chút, rồi xếp những cái khăn tắm đó thành một chồng, miễn là các cô đi ra đi vào đều nhìn thấy. Mặc dù hai cô gái quả quyết là chưa hề nhìn qua cái đồ vật này, cũng chưa từng ngửi qua mùi hương này, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, cũng không phải chỉ có mình An Nam Tú hiếu kì đâu, nếu như các cô nhìn thấy cũng sẽ nghiên cứu một chút đấy
Lý Lộ Từ đến trước mặt, dự định là làm cho bầy sóc kia nhanh chóng rời đi, mặc dù An Nam Tú có thể dễ dàng đuổi chúng đi, nhưng tạm thời Lý Lộ Từ không muốn đối mặt với An Nam Tú, nói không chừng cô ấy vẫn sẽ yêu cầu Lý Lộ Từ tự mình làm chuyện biến thái để cô ấy xem .
Lý Lộ Từ đổi lại hai chiếc khăn tắm ướt sũng cho hai cô gái, che vũ khí của mình liền chạy vọt vào gian phòng sóc kia.
- Giết!
Lý Lộ Từ hô to rồi đi vọt vào trong.
Những con sóc không xông lên, đều ngồi xổm ở chỗ đó, hai chân giơ lên, chớp chớp đôi mắt nâu hạt dẻ nhìn Lý Lộ Từ.
Đối mặt với đàn nhỏ vô phúc này, Lý Lộ Từ không hạ thủ, xua tay đuổi.
- Đi đi, đi đi!
Những con sóc run rẩy cả người lên, làm cho nước văng tứ tung sạch sẽ. Sau đó một con sóc mở lỗ thông hơi nhiệt, những con sóc này cứ đứng thành từng hàng ở lỗ thông hơi nhiệt, đợi cho lông được gió thổi khô.
Lý Lộ Từ ở đó giương mắt lên nhìn, thứ trong mắt An Nam Tú được cho là thông minh nhất trên Trái đất này thực sự đã làm cho Lý Lộ Từ hết sức kinh hãi.
Gió đã thổi khô lông của những con sóc, từng con từng con một nối tiếp nhau từ cửa sổ nhảy ra ngoài.
Lý Lộ Từ chạy đến bên cạnh cửa sổ nhìn, những con sóc này nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt, trốn trong một cái cây.
Lý Lộ Từ thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần An Nam Tú ra lệnh một tiếng, chúng nó sẽ lập tức xuất hiện bất cứ lúc nào.
Suối nước nóng mà những con sóc đã từng ngâm qua, Lý Lộ Từ sẽ không ngâm. lúc An Nam Tú nói những con sóc này là những con sóc thông minh nhất trên trái đất, nhưng chưa chắc chúng nó đã biết giảng đạo lý vệ sinh nơi công cộng đâu, không chừng còn thả đủ thứ vào trong nước nữa.

Lý Lộ Từ sắp xếp lại những thứ bị lũ sóc làm lộn xộn lên, phục hồi lại dáng vẻ ban đầu. Còn suối nước nóng hay là để lại cho những người làm thuê dọn sạch đi thôi, trước kia đây là nơi An Tri Thủy chuyên dùng, không chừng sau này cô không thể dùng được rồi.
Nghĩ tới việc đây là suối nước nóng mà trước kia An Tri Thủy đã từng ngâm , Lý Lộ Từ lại có một chút ý nghĩ ngốc nghếch trong đầu, vội vàng chạy ra ngoài, nhìn thấy giỏ của hai cô gái đặt ở trên bàn, quần lót mà An Tri Thủy thay rất dễ thấy để ở đó .
Lý Lộ Từ nhanh chóng nhắm mắt quay đầu, rời khỏi phòng, hít một hơi thật sâu , rồi lại hít một hơi thật sâu nữa, để mình bình tĩnh trở lại.
Lý Lộ Từ đang có một chút gì đó xót xa ân hận, tại sao mình lại như thế này? Tại sao lại dễ kích động như vậy? Quan trọng nhất là, hình như mình cũng có một chút gì đó quá nhanh rồi….. Lần đầu tiên bị ngón tay của An Nam Tú đẩy đẩy, lần thứ hai còn nhanh hơn….. Phải làm sao bây giờ? Là một thằng đàn ông, cho dù là không có kinh nghiệm, cũng sẽ đặc biệt lo lắng chuyện này.
Đó chính là do sự thiếu kinh nghiệm, chưa hề qua thực hành, Lý Lộ Từ càng thêm u sầu. Nếu như trong tương lai mình cùng vợ làm chuyện ấy, đêm động phòng hoa trú, vẫn chưa có màn dạo đầu mà đã kết thúc? Làm thế nào bây giờ?
Lên mạng để tìm, Lý Lộ Từ làm sao còn tâm trí ngâm suối nước nóng, một lát đã đổi quần áo, cầm đồ của mình chào hỏi Lý Bán Trang và An Tri Thủy, trước hết chạy về phía căn nhà tứ hợp viện.
(*Nhà tứ hợp viện: Kiểu nhà 4 gian quây thành hình vuông, để hở phần giữa làm giếng trời, kiểu nhà thông dụng ngày xưa của Trung Quốc)
Mấy trò chơi của Lý Lộ Từ sớm đã hoàn tất việc tải về rồi, lên mạng tìm kiếm, thấy rằng mình và rất nhiều bạn cùng tuổi mình đang tìm hiểu vấn đề này. Nhìn ra ngoài một hồi, Lý Lộ Từ đã cảm thấy mình có một chút gì đó quá căng thẳng. Việc này chầm chậm một chút là sẽ tốt thôi mà. Lần đầu tiên có thể cái cảm giác uy phong chạy Ma-ra-tông chưa chắc đã không có, nhưng phần lớn đều là nhân vật nam chính trong các cuốn tiểu thuyết khiêu dâm, bản thân không cần để ý đến.
Xem xét hết những thứ này, Lý Lộ Từ vô tình tìm thấy “duyên chi không” trò chơi và ảnh động phiên bản Trung Quốc, cũng dứt khoát tải xuống một chút, lại tìm thấy một ít tài nguyên cao thanh, phiên bản tiêu chuẩn của NX90 chỉ có 640GB, vẫn may là cái ổ cứng này 2TB, ngay cả như vậy , tốc độ mạng cực cao, 2TB cũng không coi là gì, muốn lấp đầy nó cũng không phải là khó khăn.
Tìm xong nguồn tài nguyên, lên VS chơi hai trận bản đồ Hải lâm, chợt nghe thấy tiếng của Lý Bán Trang và An Tri Thủy, vừa đi ra thì liền thấy An Nam Tú cũng cùng bọn họ trở về rồi.
Lý Bán Trang nhìn thấy anh trai liền chớp chớp mắt, An Tri thủy có chút đỏ mặt, trong suối nước nóng nói chuyện với Lý Bán Trang, một từ cũng không thể nói cho Lý Lộ Từ, nhưng nhìn thấy hắn đứng ở cửa An Tri Thủy hình như có một chút hoảng loạn không dám đối mặt với hắn.
An Nam Tú thần sắc cũng đã trở lại như thường, chẳng biết tại sao lại cười nhạt một tiếng, sau đó trở về phòng.
-Ngâm có một chút muốn đi ngủ, đến giờ lại cùng nhau ăn bữa tối nhé.
Lý Bán Trang vươn vai một cái, sau khi ngâm ở suối nước nóng luôn cảm thấy khắp người uể oải, suýt chút nữa đã ngủ quên ở suối nước nóng.
-Được.
Lý Lộ Từ vẫy tay với An Tri Thủy, cũng mới nghĩ ra trước khi mình trở về không có tắm vòi sen, trong suối nước nóng có quá nhiều hàm lượng chất khoáng, sau khi khô liền bám ở trên người.
Sau khi màn đêm buông xuống, người làm bê đến một cái bếp lò dùng để nướng, dụng cụ và đồ ăn, mọi người ngồi trong căn nhà tứ hợp viện tự mìn¬h nướng và ăn.
Dưới chân là dòng nước chảy và cá bơi lượn,phía trước là bếp lò, cảm giác thật kỳ diệu , nhưng càng hấp dẫn Lý Lộ Từ hơn chính là thức ăn, màu đỏ tươi non mềm của thịt bò, mỡ của cá, đây là hai món mà nhà bếp đã chuẩn bị, Lý Lộ Từ đoán là rất đắt, còn có rất nhiều thứ lại do An Tri Thủy mua ở siêu thị về, là những món rất phổ thông, cá mực, sò điệp …
- Ngày trước đều là mình ngồi, sau đó đầu bếp ngồi bên cạnh nướng xong rồi đưa lại cho mình , ăn kiểu đó thật nhàm chán, hôm nay là lần đầu tiên tự mình nướng , cho nên hôm qua mình đã đặc biệt vào trong thành phố mua mấy thứ này về, còn mang theo cả cái tủ lạnh đi mua nữa, cũng giống thức ăn trong hoạt động lớp học tổ chức năm ngoái.
Học kì một, buổi tiệc nướng do lớp học tổ chức , An Tri Thủy vì ốm mà vắng mặt, cứ tiếc mãi, mặc dù hôm nay người không náo nhiệt nhiều như vậy, nhưng An Tri Thủy lại cảm thấy thoải mái hơn, bởi vì nếu như là hoạt động của lớp, An Tri Thủy vẫn phải duy trì trật tự, hơn nữa cô ấy không biết nướng, chắc chắn sẽ không có ai nướng cho cô ấy ăn, chỉ có thể tự mình ăn, tự mình nướng cho cháy đen, vậy sẽ buồn đến chết mất.
- Lần này vẫn để mình nướng, mọi người ăn nhé.
Lý Lộ Từ cũng không muốn An Tri Thủy lãng phí thức ăn, tiết kiệm quen rồi, Lý Lộ Từ đến cả thức ăn còn chưa từng để thừa lại chứ đừng nói là lãng phí đồ .
-Không cần, mình muốn tự mình thử, mọi người cũng đến đây đi, cùng thi, xem ai nướng ngon nào.
An Tri Thủy cao hứng , muốn tự mình làm.
- Nhất định em sẽ đứng vị trí thứ nhất rồi.
Lý Bán Trang tràn đầy tự tin, bản thân cũng rất để tâm tới việc học nấu ăn, không kém anh trai. Mặc dù chưa từng làm qua đồ nướng, nhưng cũng có cùng anh trai đứng trước sạp nướng ăn, nhìn các đầu bếp có kinh nghiệm nướng, Lý Bán Trang vẫn còn nhớ rất rõ hai người sẽ xiên hai chuỗi thịt bò nhỏ rồi ăn chuỗi đó.
Cuộc sống càng ngày càng tốt hơn, cái lúc mà hai anh em chỉ mong chờ những xâu thịt bò tươi mới , cũng chưa bao nghĩ tới cuộc sống hện tại lại hạnh phúc như thế này, tất cả đều nhờ vào những cố gắng của anh trai.
- Cô không thử sao?

An Nam Tú không hề có ý nghĩ động tay vào, Lý Lộ Từ cũng không lấy gì làm lạ, đối với việc nấu ăn hay bất kể công việc nhà nào An Nam Tú cũng không dám có hứng thú, cho dù là việc đốt nướng này xem ra đối với cô cũng là việc mà tôi tớ và người hầu nên làm.
- Anh không nướng cho tôi ăn sao?
An Nam Tú hỏi một cách rất kì lạ.
Quả nhiên là há mồm đợi ăn, Lý Lộ Từ lắc đầu, cũng không giải thích với cô ấy, thực ra rất nhiều người ăn đồ do tự mình nướng cũng đều vì vui vẻ mà làm thôi. An Nam Tú một chút cũng không hề thấy vui vẻ, vẫn không nên để cô ấy vào làm lãng phí thức ăn.
-Mình nướng cho cậu ăn!
An Tri Thủy xung phong nhận việc này.
Thế là cầm miếng thịt bò định làm, Lý Lộ Từ vội vàng ngăn cản.
- Đầu tiên làm nóng chân ruột, cái này tương đối đơn giản….
- Ồ, càng là thứ đơn giản nướng ra càng ngon, thế mới có thể thấy được trình độ.
Lý Bán Trang nói như là một người rất hiểu biết.
Lý Lộ Từ đau lòng nhất khi cứ phải nhìn miếng thịt bò bịAn Tri Thủy lãng phí rồi, Lý Lộ Từ nhận ra, loại thịt bò này bất kể là ở các nhà hàng phương Tây hay là các nhà hàng Nhật Bản đều là loại thực phẩm cao cấp nhất…. thấy trên ti vi thì thịt bò thượng hạng cũng như thế này.
An Tri Thủy nướng bốn cái, Lý bán Trang chỉ nướng một cái.
Rất nhanh, xâu của Lý Bán Trang liền vàng óng ánh, còn An Tri Thủy thì bôi các loại gia vị lên hết một lượt, có vẻ hơi kì lạ, hơn nữa khăng khăng các đầu bếp sẽ làm như thế này.
Lý Bán Trang cắt chân ruột của mình ra thành bốn phần để mọi người thưởng thức, còn của An Tri Thuỷ thì đại gia hơn cho mọi người mỗi người một cái.
Của Lý Bán Trang khá tốt, cũng ngon, nhưng của An Tri Thủy thì lại hơi bị cháy đen .
-Đây là đồ người ăn đó sao?
An Nam Tú vừa cầm vừa nhìn, tiện tay vứt rồi.
Làm rất nghiêm túc, rất vất vả, cả trán đã ướt đẫm mồ hôi… An Tri Thủy rất uất ức, An Nam Tú không biết trân trọng thành quả lao động của người khác, sau đó cô quay đầu nhìn Lý Bán Trang.
-Cái này…cái này… rất đặc sắc đó.
Lý Bán Trang cắn một miếng, tinh thần rất không linh hoạt, sau đó lặng lẽ cầm con dao nhỏ, cạo tầng bên ngoài có màu sắc là lạ đi, ăn bên trong không bị An Tri Thủy ô nhiễm .
An Tri Thủy lại nhìn Lý Lộ Từ.
Nhìn ánh mắt đáng thương của cô ấy, Lý Lộ Từ có đôi chút khó xử, không ăn thì thực có lỗi với An Tri Thủy, ăn,vậy chắc chắn phải xin lỗi bản thân.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.