Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 215: Tìm tìm tìm bạn\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 215: Tìm tìm tìm bạn
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Sắc trời đã tối, rời khỏi La Đinh Cát Lan cũng là lúc đèn đường bật sáng. Đi vào cửa hàng, Lý Bán Trang vẫn kéo tay anh trai như trước.
- Em gái của Victoria?
Một cái áp phích người mẫu mặc nội y màu vàng kim hấp dẫn ánh mắt của Lý Lộ Từ.
- Thế nào, anh thích dáng người của người nước ngoài?
Người mẫu mặc một bộ nội y thiếu vải, hai đùi thon dài, bộ ngực đầy đặn, lại thêm ánh trên phía sau áp phích chiếu vào, càng hiện rõ da thịt trắng nõn cùng dáng người, Lý Bán Trang nhìn thoáng qua, khẩn trương tỏ vẻ ghen tị.
- Không phải, anh chỉ biết mỗi một loại nội y là Victoria’s Secret, em gái của Victoria là cái gì chứ?
Đây là một trong số ít những thương hiệu nội y mà Lý Lộ Từ biết được, chỉ vì trên mạng có một cái clip về nội y của Victoria’s Secret rất nổi tiếng.
- Hiếm có mới lạ mắt, đây là thương hiệu nhỏ của người ta.
Lý Bán Trang chỉ vào bên cạnh nói.
- Cái này rất thích hợp với em.
Lý Lộ Từ nói.
- Khẳng định rất đắt, không mua.
Lý Bán Trang mới không thích mua những thứ mà giá thương hiệu còn đắt hơn giá sản phẩm thực như thế này.
Lý Lộ Từ cũng không cho nhiều ý kiến, không có ông anh nào lại quản cả chuyện em gái mình mua nội y.
Đi vào cửa hàng, mới biết được thương hiệu này hóa ra vừa mới có, cử hành một buổi biểu diễn đặc biệt, hơn nữa giảm giá rất nhiều, cũng không đắt mấy.
Trung Hải cũng khá là cởi mở, mấy người mẫu nữ chỉ mặc nội y, cũng không đeo mặt nạ che mặt, trên khán đài biểu diễn.

Dù sao cũng là thương hiệu có tiếng, tố chất của người mẫu cũng không kém, cho dù gương mặt chỉ tính là khá, nhưng vóc dáng khá cao, đùi dài cũng là hiếm thấy, huống chi lại hoàn toàn lõa lồ ra, lập tức hấp dẫn ánh mắt của đám đông.
Đương nhiên, nam nhân nhiều hơn nữ nhân, các đôi các cặp dừng lại xem cũng nhiều, nhưng có nhiều đôi vợ chồng lớn tuổi chính là vợ kéo chồng đi.
- Có muốn xem không?
Lý Bán Trang kéo tay Lý Lộ Từ, híp mắt hỏi hắn.
- Nhìn vài cái được rồi.
Lý Lộ Từ cảm thấy các cô ấy có thể đứng trước mặt công chúng như thế, thì hắn đương nhiên càng có thể quang minh chính đại mà xem.
- Được, hình như chiết khấu cũng không đắt. Anh xem hộ em, cái mẫu kia cũng khá đẹp.
Lý Bán Trang thoải mái nói.
- Tự em xem đi.
Lý Lộ Từ nóng mặt, không dám nói với em gái mặc nội y bộ nào đẹp bộ nào không.
- Thì anh cũng phải thích…
Lý Bán Trang nhỏ giọng nói.
- Anh thích làm gì?
Lý Lộ Từ dường như con nhím bị gặp nguy hiểm bắt đầu căng thẳng.
- Nói đùa với anh thôi.
Lý Bán Trang mặt đỏ.
- Dám cho là thật.
- Ai… ai cho là thật rồi?
Lý Lộ Từ không nhịn được nữa, buông tay cô ra:
- Em tự xem đi, anh phải đi xem có cái thớt gỗ nào tốt tốt không, cái thớt trong nhà bị An Nam Tú chặt hỏng rồi, cô ấy làm cơm rang trứng mà không biết dùng tới thớt gỗ làm gì.
Ở đây cũng có cửa hàng bán vật phẩm thường dùng, Lý Bán Trang nhìn thấy Lý Lộ Từ muốn chạy, giữ chặt hắn lại.
- Anh… Em ở đây một mình, ngại không dám xem…
- Em là con gái, ngại cái gì?
Lý Lộ Từ dừng bước.
- Đương nhiên là ngại.
Khác biệt giữa một thiếu nữ chưa trải việc đời và một cô gái thành thục luôn ở những chi tiết nhỏ như thế nào thể hiện ra.
Lý Lộ Từ đành phải dừng bước, Lý Bán Trang kiễng mũi chân nói thầm bên tai hắn:
- Không dám nhìn em mặc ra dạng gì, thì tưởng tượng ra lớp trưởng của anh đi, mua một bộ tặng cho chị ấy có được không?
- Anh cảnh cáo em, anh đã cũng em nói rõ rồi, có rất nhiều người đối với những thứ dán nhãn nghệ thuật coi thường, đó là vì một số người cứ cố kéo thấp giá trị của xã hội, làm cho người khác dần dần tiếp thu, trở nên không quan tâm, thành thói quen… Em cứ thích nói đùa mấy chuyện không đâu, cẩn thận anh phải giáo huấn cho em một trận mới nhớ lâu được.
Lý Lộ Từ không chú ý tới đề nghị mua nội y tặng An Tri Thủy của cô, mấy câu lúc nãy thật là không ra làm sao cả.
- Hôm nay là sinh nhật em, anh còn dám mắng em!
Lý Bán Trang chu miệng, ánh mắt đều ướt rồi.
- Rồi, rồi… Anh chính là muốn nhắc nhở em, không phải mắng em, không mắng em.
Lý Lộ Từ vội vàng an ủi.
Lý Bán Trang lại rất dễ dàng vui vẻ trở lại, cô cũng sẽ không thuận tay vung cái gậy lên tiếp lên trên, biết tiến thoái mới là một cô gái đáng yêu.
Lý Lộ Từ đau đầu, biết là cô căn bản không nghe vào, em gái càng lớn càng có cá tính, thật là rất khó quản giáo.
Xem một lúc, chung quy lại Lý Lộ Từ cũng thấy ngượng, nhìn mấy cô người mẫu chỉ che đi những chỗ cần che, trong đầu đột nhiên nhớ tới cặp chân dài của An Tri Thủy hôm ở suối nước nóng, còn có cảnh tượng kinh người phía dưới khăn tắm, thậm chí còn nhớ tới cả thân hình mảnh khảnh non nớt của An Nam Tú, còn có mùi hoa mê người của Lý Tử đang phát ra từ bên cạnh người, trên tay còn có cảm giác bộ ngực mềm mại của cô truyền tới, Lý Lộ Từ vội cúi đầu nhìn chằm chằm sàn nhà hỏi Lý Bán Trang:
- Còn muốn xem tới bao giờ?
- Không xem nữa, anh hai cũng khó chịu rồi, nam nhân là loại động vật sẽ bị dụ hoặc mà mất đi lý trí, em phải mau mau mang anh đi, miễn cho buổi tới anh với An Nam Tú làm loạn.
Lý Bán Trang lôi kéo hắn.

- Em cho anh là biến thái sao? Cai tốt không học, chuyên học An Nam Tú nói gở.
Lý Lộ Từ rốt cục rời khởi chỗ đó, thở phào nhẹ nhõm.
Lý Bán Trang ấn Lý Lộ Từ ngồi vào một cái ghế.
- Anh ngồi đây chờ em, em đi mua đã.
Lý Bán Trang và Lý Lộ Từ hay nói đùa, tuy nhiên cũng là do ỷ vào đây là người cô thích cũng như quen thuộc nhất thôi, nếu thật sự bắt hắn đi chọn nội y, làm cái loại việc mà chỉ có người yêu mới làm, Lý Bán Trang còn không có cái lá gan này, không phải là không nghĩ đến, chỉ có điều cảm thấy ánh mắt người bán hàng nhìn hai anh em, cái kiểu xem hai người thành một đôi tình nhân chuyện xấu nào cũng làm, hai má Lý Bán Trang sẽ nóng đến lợi hại.
Lý Lộ Từ ngồi ngay đó quay đầu, mới nhìn thấy có một nam nhân đang nhìn chằm chằm bóng Lý Tử, nhìn thấy Lý Lộ Từ nhìn hắn, nam nhân mới xấu hổ cười cười:
- Khó trách không xem biểu diễn, dáng người tướng mạo của bạn gái cậu, mấy người mẫu kia không thể so sánh được.
- Không phải, là em gái tôi.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
- Em gái…
Nam nhân cười đầy thâm ý.
- Cậu không xem biểu diễn, xem ra bạn gái cũng cậu cũng không kém.
Lý Lộ Từ chỉ chăm chăm giải thích em gái không phải bạn gái, bây giờ mới phát hiện ra người này thoại lý hữu thoại, bên trong có chút ý tứ tự biên tự diễn.
Hình dạng người này cũng không tệ, mặc cũng không tệ, đương nhiên là không thể không có bạn gái.
Nam nhân chỉ vào một nữ nhân đang ở chỗ quầy hóa trang chọn chọn lựa lựa, nhìn cũng phải đến bảy tám mươi cân, ánh mắt u buồn nói:
- Tôi không xem, vì không muốn nhìn vào sự thật, càng xem người mẫu, càng thấy tàn nhẫn.
- Tướng mạo vóc dáng cũng không tính là gì cả, mấu chốt là hai người thích hợp chung sống, có thể sinh hoạt vui vẻ.
Lý Lộ Từ nhịn cười rất vất vả, xem ra vị này rất bất mãn, tùy tiện gặp người lạ cũng có thể tố khổ.
- Cậu nói rất đúng.
Nam nhân lại nhìn thấy phía Lý Bán Trang đã từng đi qua, còn có thể thấy được một chút bóng hình, đứng lên đi đến bên người bạn gái hắn.
Lý Lộ Từ rất đắc ý, mặc dù Lý Tử không phải là bạn gái, nhưng hắn cũng phát hiện, vì sao nam nhân thích tìm mỹ nữ? Không ngừng tự mình luyện mắt, quan trọng chính là cùng một người bạn gái xinh đẹp ra phố, tâm hư vinh cùng mặt mũi của nam nhân có thể được thỏa mãn rồi.
Không thể không nói, con người chính là một loại sinh vật cố tình đả kích người khác để thỏa mãn mình, tâm hư vinh ai chẳng có, thì phải xem làm thế nào để thỏa mãn rồi.
- Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ phục hồi lại tinh thần, bất ngờ nhìn cô gái đang ngồi cạnh hắn.
- Sao cậu lại ở đây? Không phải là hôm nay phải đi cổ vũ cho buổi diễn thuyết chủ đề của khoa sao?
Lý Lộ Từ ngoài ý muốn nhìn An Tri Thủy.
An Tri Thủy hơi đỏ mặt.
- Tớ… Tớ cảm thấy không muốn đi, về trước, thuận tiện đi mua chút đồ.
- Nhà cậu với bên này ngược đường mà?
Lý Lộ Từ kì quái hỏi.
AN Tri Thủy nắm chặt ngón tay, Lý Lộ Từ ngu ngốc, sao cứ hay hỏi mấy chuyện này, An Tri Thủy nghe nói Lý Lộ Từ cùng Lý Bán Trang đến đây dạo phố, không ngồi ở nhà được nữa, ma xui quỷ khiến chạy đến đây, nói không chừng sẽ gặp được… Thật không ngờ gặp được rồi.
- Phải rồi, tớ đề nghị cậu tải một cái ứng dụng về đi.
An Tri Thủy khẩn trương nói sang chuyện khác.
- Ứng dụng gì?
Lý Lộ Từ không ngờ có thể gặp được An Tri Thủy ở đây, lại không ngờ vừa gặp cô thì cô liền đề cử cho hắn cái này.
- Chính là phần mềm định vị, cậu cài vào máy rồi, dùng tài khoản di dộng đăng kí, sau đó thêm tớ, tớ cũng thêm cậu.
An Tri Thủy bảo Lý Lộ Từ mở bluetooth.
- Cho cậu đấy.
Lý Lộ Từ cài đặt, đăng kí xong nhận được tin nhắn.
- Người liên hệ với điện thoại của bạn Thủy Thủy đề nghị đồng ý gia nhập…
Lý Lộ Từ ấn đồng ý.

- Sau khi thông qua, đối phương có thể tra được vị trí của bạn bất cứ lúc nào, ví dụ như bạn đang ở trên xe bus, đối phương có thể tra ra điểm đầu và điểm cuối của xe bus… Bạn xác định muốn cho Thủy Thủy thông qua?
- Ghê gớm đến thế cơ à?
Lý Lộ Từ ngạc nhiên thán phục.
- Nghịch nghịch cũng vui lắm.
An Tri Thủy có chút lo lắng Lý Lộ Từ sẽ không cho thông qua.
Lý Lộ Từ cười.
- Tớ thêm cậu vào như thế nào?
- Tớ dạy cho cậu.
An Tri Thủy lập tức an tâm, hai má ửng đỏ vì hưng phấn, cô sợ nhất bị Lý Lộ Từ từ chối, bởi vì cô lo lắng Lý Lộ Từ sẽ cho rằng cô muốn theo dõi hắn, cô đương nhiên không có loại ý nghĩ đó, chỉ có điều cảm thấy hai người lúc nào cũng biết được vị trí của đối phương, sẽ rất hay.
Hai bên thông qua nghiệm chứng, mở di động, trên màn hình, có hai cái hình nam nữ nhỏ nhỏ đứng ngay cạnh nhau, trên màn hình hiện ra:
- Bạn bè của bạn Thủy Thủy (Lý Lộ Từ) ở cùng một điểm với bạn kìa, có cần bật nhạc để chào cô ấy (anh ấy) không?
Hai người đều ấn vào “Tặng”
- Tìm tìm tìm bạn bè, tìm một người bạn tốt, cúi đầu một cái bắt tay nào, mỉm cười lại gật đầu, bạn là bạn tốt của tôi!
Tiếng trẻ con hát cùng lúc vang lên, Lý Lộ Từ cùng An Tri Thủy nhìn nhau, khóe miệng đều toát ra ý cười nhợt nhạt.
- Hay không?
An Tri Thủy lúc lắc đầu, đặc biệt vùa đắc ý vừa cao hứng.
- Hay, về sau tớ tìm cậu, thì sẽ dùng cái này.
- Lúc đi học thì không được!
An Tri Thủy vội cảnh cáo hắn.
- Biết rồi, An đại lớp trưởng.
- Cái… cái kia… chỉ có hai chúng ta dùng…
An Tri Thủy cúi đầu, nhìn hai cái nhân vật đang ở trạng thái dắt tay nhau, ấp úng đỏ mặt.
- Cậu với những cô khác không được dùng cái này.
- Không thành vấn đề.
Lý Lộ Từ đáp ứng rất lưu loát, ngoại trừ An Tri Thủy, đại khái cũng không có mấy người thích nghịch cái này, nhất là những cô gái có mối quan hệ rộng.
- Bởi vì là tớ nói cho cậu chơi, cho nên cảm thấy chỉ có hai chúng ta chơi là được. Tớ cũng không phải là muốn quản chuyện của cậu với những cô khác đâu.
An Tri Thủy lập tức bổ sung lý do cho mình, sợ Lý Lộ Từ hồ tư loạn tưởng, tuy rằng chính cô đều cảm thấy lý do này quá là gượng ép.
Lý Lộ Từ cười, nhìn hai má An Tri Thủy nhiễm vẻ ửng đỏ.
- Thủy Thủy, đừng lo lắng. Cho dù là cậu muốn quản, tớ cũng chỉ sẽ rất cao hứng.
- Ai muốn quản cậu?
An Tri Thủy hốt hoảng cất di động đi, trong lòng lại nhảy lên ngọt ngào, làm cho cả người đều có chút khẩn trương, khẩn trương tới mức nói sáng chuyện khác:
- Lý Tử đâu?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.