Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 219: Đập máy bay trực thăng\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 219: Đập máy bay trực thăng
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
An Tri Thủy bị bại lộ, lái xe đã đi tới, lấy xa tiêu xuống, Maybach xa tiêu tiêu chuẩn phối trí là chế tác bằng bạc trắng, khi chế tạo xa tiêu của chiếc xe siêu xa hoa này khách hàng có thể chọn loại kim loại quý hiếm khác, một chiếc 62S này dùng là bạch kim, giá trị hơn mười vạn.
Lái xe yên lặng nhìn thoáng qua xa tiêu xiêu xiêu vẹo vẹo gồ ghề, xa tiêu Maybach bị trộm là chuyện thường, bị đập thành như vậy vẫn là lần đầu tiên, An tiểu thư... Lái xe thật sự không có lời gì chống đỡ, nữ sinh hướng ngoại, ông chủ đáng thương, gia nghiệp lớn như vậy, thật sự là may áo cho kẻ khác.
Ngoại trừ người biết sự việc, ai cũng thật không ngờ An Tri Thủy đập chính là xe của cô ta.
Hai bảo an trợn mắt há hốc mồm nhìn An Tri Thủy, nhìn cô dần dần mặt đỏ, sau đó đầu óc khó có thể bình thường vận chuyển tự hỏi, chẳng lẽ đây là sự khác nhau giữa kẻ có tiền và người thường sao?
Về phần Lý Lộ Từ, hai bảo an lặng yên rời xa nam nhân tuổi trẻ này, hy vọng hắn không cần nhớ rõ vừa rồi hai người chuẩn bị động thủ với hắn, ai biết người đi xe điện này có phải cũng là cái người bệnh thần kinh lại có tiền hay không.
Hay đây là âm mưu giữa thiên kim đại tiểu thư và chàng trai nghèo khó thô tục sao? Thô tục thì thô tục, lại khiến người ta đố kỵ đến nhỏ máu trong tim.
Lý Bán Trang thở phào nhẹ nhõm một hơi, vẫn may, việc An Tri Thủy tìm Lý Lộ Từ gây phiền toái tuyệt đối sẽ không phát sinh, Lý Bán Trang cảm thấy cho dù anh trai không cẩn thận dùng chiếc xe điện này đụng vào xe cô vỡ thành sắt vụn, An Tri Thủy cũng sẽ chỉ lo lắng xem anh có hay không gặp chuyện không may.
Đối với một số cô gái mà nói, có lẽ một chiếc túi hàng hiệu có thể bán đứng tình yêu của chính mình, nhưng đối với An Tri Thủy mà nói, tình yêu của cô vĩnh viễn cao nhất.

Điều này liên quan đến suy nghĩ của một người, điều quan trọng nhất là trái tim trong veo của An Tri Thủy, vì không phải vị thiên kim nhà giàu nào cũng có thể để ý đến tình cảm của bạ mình như vậy.
Lý Bán Trang thở dài một hơi, có lẽ bản thân căn bản không cần lo lắng, mặc dù An Tri Thủy không phải là chị dâu hoàn mỹ nhất trong lòng mình, nhưng cho dù là anh trai tốt nhất trong lòng mình, muốn đến với cô gái tốt hơn An Tri Thủy, Lý Bán Trang cũng không có bao nhiêu tin tưởng.
- An tiểu thư, cô xem việc này?
Phụ nữ trung niên vừa mới nhíu mày còn chưa kịp thả lỏng, nhưng giọng điệu đã hạ xuống cực thấp.
Lý Lộ Từ cũng từ xe điện xuống dưới, xoay người nhìn An Tri Thủy khiếp nhược trốn phía sau hắn.
An Tri Thủy nhìn hai bảo an, nhìn phụ nữ trung niên, nhìn Lý Bán Trang, lại cảm giác được các loại ánh mắt kỳ lạ xung quanh, chính là không dám nhìn Lý Lộ Từ, hai má đỏ bừng, tâm hoảng ý loạn thầm nghĩ tìm một chỗ trốn đi, may là Lý Lộ Từ ngay đằng trước người, An Tri Thủy hơi hơi nghiêng người đã nằm trong lòng Lý Lộ Từ, vùi đầu trong ngực hắn, nhắm chặt mắt lại, chỉ còn lại lông mi thật dài nhẹ nhàng rung động.
Lý Lộ Từ ngẩn người, nhìn vượt qua thân xe Maybach 62S kia và người biển số xe màu vàng, nhớ tới rất nhiều lúc nhìn thấy nó, cúi đầu xem An Tri Thủy đang trốn đi, đôi mắt dần dần tràn đầy vẻ dịu dàng.
Hắn đã biết cô vì sao hoài nghi hắn thuê phòng là vì ở chung, bởi vì khi hắn và An Nam Tú ở trên xe buýt cộng nhìn thấy chiếc Maybach này, An Tri Thủy ngay tại trong xe, nhìn xuyên thấu qua cửa kính một chiều thấy hắn và An Nam Tú.
Lý Lộ Từ nhớ rõ ràng hơn chính là sau khi tham gia cuộc mít-tinh COSPLAY trò chơi trực tuyến của công ty Khuyết Điểm Mỹ, hắn và An Tri Thủy cùng đi chợ trời (bán đồ cũ), đó là một ngày mùa hè oi nóng, mồ hôi trên trán thành hạt lớn như bọt nước, hắn nhìn thấy chiếc Maybach này đi theo xe buýt phía sau, mà hắn và An Tri Thủy ngay tại trên xe buýt đứng chật chội trong đám người.
Hắn nhớ rõ, lúc nhìn thấy chiếc Maybach này An Tri Thủy đang đứng ngay cạnh hắn, ngẫu nhiên nhìn hắn, đương nhiên… mỗi lần cô có việc đi đâu, mỗi lần cô ngồi xe buýt hoặc taxi tới, khi cô và Lý Lộ Từ rời khỏi, chiếc Maybach kia cũng sẽ yên lặng rời khỏi.
Có lẽ theo An Tri Thủy, đây cũng là cách biểu hiện tình bạn này này, nhưng Lý Lộ Từ biết, An Tri Thủy ở cùng một chỗ với hắn nhất định rất vui vẻ, chỉ cần là với hắn, cô có thể lặng lẽ buông bỏ vẻ mặt của một cô gái kiêu ngạo.
Nhưng bất kể trong lòng cô đã lặng yên xuống nước trước, nhưng dù sao cũng là con gái, cô vẫn sẽ duy trì kiêu ngạo của mình trước mặt Lý Lộ Từ, khi phần kiêu ngạo này rơi xuống, trái tim yếu mềm của cô sẽ hoảng loạn, khẩn trương, ngượng ngùng như không được bảo vệ, cô chỉ biết làm như chim đà điểu trốn trong ngực Lý Lộ Từ.
An Tri Thủy như vậy, Lý Lộ Từ sao có khả năng không thích, không quý trọng, không trân trọng cô? Hắn ôm chặt An Tri Thủy, nói với người phụ nữ trung niên kia:
- Không có việc gì , chúng tôi tự mình xử lý.
Đương nhiên các người tự mình xử lý, thằng ngốc mới đi lộn vào , ai biết đôi tình nhân các ngươi làm cái quỷ gì? Phụ nữ trung niên khẩn trương rời khỏi.
- Rất xin lỗi, mong được tha thứ.
Chu Vân Phàm và Chu Vân Hải lắp ba lắp bắp nói, nhớ tới lúc vừa rồi tỏ vẻ khinh miệt và vô lễ đối với ba người này.
- Đi thôi.
Lý Bán Trang nhìn thấy anh mình và An Tri Thủy ôm nhauthấy ê ẩm, không nhìn tới bên kia, còn muốn đuổi bảo an đang lên tiếng huyên náo vài câu đi .
- Để cô ấy lên xe đi.
Lý Lộ Từ nói với lái xe, quần chúng xung quanh vây xem còn chưa có rời đi, bọn họ không nhìn tới An Tri Thủy, đã dời ánh mắt ghen tị và hâm mộ lên người Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ nhớ rõ vừa rồi bọn họ rõ ràng càng là vui sướng khi người gặp họa.
Lái xe mở cửa sau xe ra, Lý Lộ Từ ôm An Tri Thủy cho cô ngồi vào trong xe, hắn đóng cửa xe lại, cửa kính xe mới hạ xuống, An Tri Thủy ngồi ở chỗ kia hai tay đang ôm mặt, không cho Lý Lộ Từ nhìn đến cô.
- Về nhà trước đi, lát nữa mình sẽ gọi điện cho cậu.

Lý Lộ Từ buông tay An Tri Thủy ra, cho cô cảm giác được nhiệt độ nóng nóng trong lòng bàn tay hắn, để cô xem thấy ánh mắt cũng ấm áp.
Tóc An Tri Thủy che khuất hai má, nhẹ nhàng gật gật đầu.
- Bạn học Lý, tạm biệt.
Lái xe không biết xưng hô Lý Lộ Từ như thế nào.
- Tạm biệt.
Lý Lộ Từ đánh giá người lái xe một chút, khuôn mặt cương nghị, hợp với bộ âu phục bó sát người, ba bốn mươi tuổi, chính là tầm vóc, kinh nghiệm và tổng hợp tố chất nam nhân vào thời kì đỉnh cao cân bằng nhất, phỏng chừng canh ta cũng chỉ là vệ sĩ nghiệp dư.
Lý Lộ Từ nhìn chiếc xe Maybach rời khỏi, nhìn vài người lưu lại xem náo nhiệt, hờ hững cưỡi lên chiếc xe điện, để Lý Bán Trang ngồi lên, đi về nhà .
- Anh, chị Tri Thủy thật đáng yêu.
Lý Bán Trang nói.
Lý Lộ Từ gật gật đầu.
- So với An Nam Tú đáng yêu hơn.
Lý Lộ Từ do dự một chút, không gật đầu, cũng không lắc đầu, điều này thực không tốt để so sánh.
- Có phảirất kích động hay không?
- Kích động cái gì?
Lý Lộ Từ không hiểu ra sao cả.
- Chị Tri Thủy vì anh đập một chiếc Maybach đấy, loại chuyện xưa này bình thường là chàng trai vì cô gái làm... Anh, anh phải cố gắng a, lần sau đập máy bay trực thăng cho chị Tri Thủy xem.
- A,thật là khó a, chiếc Maybach kia phải hơn mười triệu, một chiếc máy bay trực thăng dân dụng tiện nghi cũng mấy chục vạn, một trăm vạn, kém nhiều lắm đi.
Lý Lộ Từ cười nói.
- Chờ anh có tiền, mua mười cái Viên Hổ Sơn, lần lượt đập cho chị ấy xem. Cam đoan chị ấy có thể đáp ứng lời cầu hôn của anh.
Lý Bán Trang có ý nghĩ kỳ lạ.
- Mười chiếc máy bay trực thăng cầu hôn ỷ vào quá lớn đi, em cho là “Vườn sao băng” à.
Hẳn là bộ phim “Vườn sao băng”, phim truyền hình cổ lỗ sĩ, mở đầu cái gì mà lễ tốt nghiệp có đến mấy chiếc trực thăng đáp xuống.
- Tuy nhiên cầu hôn thì hơi xa, tranh thủ sớm một chút xác định rõ quan hệ luyến ái (yêu đương) đi, nhìn hai người em đều cảm thấy không được tự nhiên... Có bằng hữu như vậy sao? Chị Tri Thủy sao không rõ chứ, làm gì có bằng hữu bình thường lại như vậy?
Lý Bán Trang tuy rằng trong lòng khá mâu thuẫn, cũng không hy vọng anh trai và An Tri Thủy xác lập quan hệ yêu đương sớm như vậy, chỉ có điều nhìn thấy hai người thế kia đều khó chịu.

- Gia đình của cô ấy hoàn cảnh khá đặc biệt, cha cô ấy có phương thức giáo dục cũng không phải phương thức của người bình thường, hơn nữa cô ấy từ nhỏ đã dưỡng thành tính cách này, gặp được anh mới trở thành người bạn đầu tiên của cô ấy. Cô ấy trước nay đều không kết giao bằng hữu cùng bạn khác phái ... Cô ấy làm sao hiểu được? Xác lập quan hệ giống như không quá có khả năng đi, cô ấy cho rằng sinh viên tuyệt đối không thể nói chuyện yêu đương, muống thay đổi cái nhìn của cô ấy làm sao có dễ dàng như vậy? Em không có nhìn thấy cô ấy đối với hiện tượng giáo viên Mãn nói chuyện yêu đương đều làm như không thấy sao, cô ấy rất trong sáng, người như vậy thường thường còn có cái tật xấu, chính là ương bướng.
Lý Lộ Từ thở dài.
- Anh, anh đủ xấu đi, dụ dỗ một cô gái đơn thuần như vậy.
Lý Bán Trang kỳ thật cảm thấy An Tri Thủy hẳn là may mắn, anh trai không phải loại nam nhân rất giỏi về mặt giấu kín dã tâm và tham vọng phía sau mặt nạ, An Tri Thủy là đơn thuần, tình yêu của anh trai, quan niệm về hôn nhân và cảm tình lại vô cùng mộc mạc.
- Không phải cố ý, kỳ thật cảm thấy là bạn đã rất tốt, tuy rằng có lẽ không thể chấp nhận việc cô ấy trở thành bạn gái của người khác, nhưng chỉ cần cô ấy vẫn là bạn của anh, cho dù chỉ là bạn, anh cũng rất vui vẻ.
Lý Lộ Từ buông ra, tay bắt tay Lý Bán Trang đặt tại thắt lưng của hắn.
- Kỳ thật hiện tại rất tốt, có một người bạn tốt, có một người em tốt, trong nhà còn có một tiểu Công chúa nữa.
- Lái xe cẩn thận đi, tiểu Công chúa của anh khẳng định chờ đến nóng nảy rồi.
Lý Bán Trang khóe miệng lộ ra ý cười.
Lý Lộ Từ khẩn trương tăng tốc, xe điện chở anh trai và em gái, còn có thức ăn của tiểu Công chúa, trên đường xe cộ qua lại không ngớt, kéo theo chính là vùng đất hạnh phúc mà Lý Lộ Từ muốn.
Về đến nhà, An Nam Tú cũng không ở nhà.
Lý Lộ Từ nhìn khắp nơi, không ngẩn người ở trên ban công, khi lên lầu cũng không cóxem con kiến trong tiểu khu. Càng không có ở trong phòng tắm, nhưng thật ra con kiến đại bá Vương Long của cô lại không thấy.
Lại tìm cho kỹ, con cua Tú Tú cũng không ở trong chậu nước, Lý Lộ Từ yên lòng, An Nam Tú khẳng định là không kiên nhẫn được, nắm Tú Tú đi tản bộ rồi.
- Cô ấy trở lại thì đưa thức ăn cho cô ấy, anh đi ra ngoài một chút trước.
Lý Lộ Từ dặn dò Lý Bán Trang.
- Đã biết rồi.
Lý Lộ Từ đi ra, ở dưới lầu tìm một vòng, không có nhìn thấy An Nam Tú, ở xung quanh cũng không có thấy cô, phỏng chừng chạy khá xa, cũng không tiện tìm cô, An Nam Tú buổi tối ngẫu nhiên sẽ tới chỗ chạy, Lý Lộ Từ cho dù có chút lo lắng, lại cũng không có cách nào.
Ngẫm nghĩ một chút, Lý Lộ Từ vẫn cưỡi xe điện chạy vây quanh tiểu khu xung quanh dạo qua một vòng, ở phụ cận nhìn, thật sự tìm không thấy cô, lúc này mới rẽ phải tại ngã tư phái trước.
Toái Càn Khôn



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.