Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 331: Sinh con gái.\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 331: Sinh con gái.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Nói đến ghen, An Tri Thủy không bằng An Nam Tú, còn kém rất xa.
An Nam Tú làm việc gì cũng rất lợi hại, đến ghen cũng ghê gớm nhất, nhưng Lý Lộ Từ thường không để ý đến cô, bởi vì tâm tính trẻ con của An Nam Tú, đồ chơi của mình ai cũng không được đụng vào, tính độc chiếm quá mạnh, có lúc tốt nhất trong thế giới của Lý Lộ Từ chỉ có con trai mới có thể, càn quấy mù quáng thuần túy.
Nhưng An Tri Thủy sẽ không càn quấy mù quáng, người con gái thích một người con trai, không phải người con trai đó có một vị trí đặc biệt quan trọng trong lòng người con gái sao? Ai Kiều Niệm Nô cũng thấy ghét, chỉ không thấy ghét Lý Lộ Từ, vậy còn chưa đủ nói rõ Lý Lộ Từ rất đặc biệt với Kiều Niệm Nô sao?
Giống như Lý Lộ Từ rất đặc biệt với An Tri Thủy vậy. An Tri Thủy vốn có bản năng kháng cự khi tiếp xúc với người khác giới. Trước đây An Tri Thủy căn bản không tưởng tượng được mình có thể nắm tay một người con trai đi trên đường, còn có thể được hắn ôm, cho dù chỉ với cái cớ là bạn bè... Lý Lộ Từ có thể, nhưng chỉ Lý Lộ Từ có thể, dù cho là vũ hội sinh nhật An Tri Thủy, cô cũng không do dự từ chối lời mời của bất cứ ai.
- Thứ mà cô Kiều muốn chính là kết quả này.
Lý Lộ Từ không sốt ruột giải thích quan hệ giữa mình và Kiều Niệm Nô, vào lúc này khai thông tư tưởng một cô gái rất quan trọng, tại sao ư? Sự hiếu kỳ như vậy sẽ phá tan những suy nghĩ đang rối tung trong đầu An Tri Thủy về quan hệ giữa Lý Lộ Từ và Kiều Niệm Nô.
- Cái gì?

An Tri Thủy có chút không hiểu, là ý gì vậy?
- Còn nhớ lúc thi cấp sáu anh và em đứng cùng nhau, cô Kiều Niệm Nô đi qua đã nói những gì không?
- Cô ấy đến tìm em... Nói muốn mượn anh…... Mượn anh một chút…...
An Tri Thủy đương nhiên nhớ, chuyện ở cùng Lý Lộ Từ cô đều nhớ rất rõ, càng huống hồ lúc đó lại rất căng thẳng.
- Nhưng em nói anh không phải thuộc về em, vậy là cô Kiều nói: “Hóa ra hai người không phải đang yêu nhau, vậy là tốt quá rồi, sau này không cần phải lo gây ra hiểu lầm nữa”, cô ấy còn thường xuyên đến tìm anh nữa…... Lúc đó tâm trạng của em thế nào?
- Không thế nào cả.
An Tri Thủy nhỏ giọng than thở, lặng lẽ nhìn thoáng qua Lý Lộ Từ, thực ra cô vô cùng khó chịu.
- Thật sao?
Lý Lộ Từ không tin.
- Thật.
An Tri Thủy đỏ mặt, một khi đã nói dối liền đỏ mặt.
- Tóm lại, mục đích Kiều Niệm Nô làm như vậy cũng giống như ngày hôm đó, chính là muốn chọc tức em.
Lý Lộ Từ cười, hắn khâm phục An Tri Thủy nhất là ở chỗ cô rất khó thay đổi vì ảnh hưởng của ngoại cảnh, quen nhau đã lâu, cô vẫn hay đỏ mặt như vậy, đổi lại là người khác sớm đã quen rồi.
- À, cô ấy tại sao lại phải làm như vậy?
An Tri Thủy phẫn nộ, hai nắm tay để trước ngực, giống như hai tay trong quyền anh vậy, tựa hồ như Kiều Niệm Nô đang đứng ngay trước mặt cô, và cô chỉ muốn đánh nhau một trận với Kiều Niệm Nô.
- Bởi vì lần trước cô ấy trả thù thất bại, cho nên lần này tiếp tục. Ai bảo em thấy người ta đang ăn suất cơm tình nhân lại đi qua thể hiện tình cảm đó chứ, em nghĩ rằng chuyện em làm với việc cô Kiều làm có gì khác nhau sao?
Lý Lộ Từ không khách khí.
- Ai... Ai... Ai đi qua thể hiện tình cảm gì chứ…
An Tri Thủy đỏ mặt tía tai, chuyện này quá xấu rồi. Lúc đó Lý Lộ Từ đã nói An Tri Thủy tâm tính đen tối, An Tri Thủy có chút xấu hổ, nhưng cô kỳ thực chỉ muốn nói cho Kiều Niệm Nô biết, quan hệ giữa mình và Lý Lộ Từ là tốt nhất...
Tóm lại cũng có ý muốn biểu hiện một chút, nhưng không có khó nghe như Lý Lộ Từ đã nói.
- Tóm lại, chính là nguyên nhân đó. Nếu không, anh nghĩ không ra tại sao cô ta phải làm như vậy.
Điều Lý Lộ Từ nói là thật, không thể coi thường lòng dạ hẹp hòi của phụ nữ. Kiều Niệm Nô có lẽ không chỉ nhắm vào riêng An Tri Thủy, nhưng có cơ hội thuận tiện sẽ khiến An Tri Thủy khó chịu một phen, cố ta tuyệt đối sẽ rất vui.
- Đúng là lòng dạ hẹp hòi.
An Tri Thủy cũng cảm thấy như vậy.

- Còn đau lòng sao?
- Em vốn dĩ không có đau lòng.
An Tri Thủy quay đầu đi, không nhìn Lý Lộ Từ, nhưng cuối cùng cũng không giẫm lên cái túi ni- lông đó nữa.
- Vậy anh đau lòng, người nào đó căn bản không quan tâm.
Lý Lộ Từ thở dài.
- Một chút thôi.
Rõ ràng biết Lý Lộ Từ cố ý giả bộ vậy, An Tri Thủy vẫn giơ ngón tay ra ngoắc ngón tay Lý Lộ Từ.
- Một chút cũng tốt, sớm muộn cũng biến thành rất nhiều.
Lý Lộ Từ cầm tay cô, sau cơn mưa trời lại tạnh:
- Từ truyện này, em học được điều gì?
- Ừ?
- Đồ của mình nhất định phải kiên quyết giữ chủ quyền, như vậy bất kể người khác có đưa ra nguyên nhân gì cũng không thể ngang nhiên xâm chiếm. Thái độ của em một khi không rõ ràng người khác sẽ cảm thấy có cơ hội, có thể thừa nước đục thả câu. Cho nên khi mà cái gã họa sĩ kia đến theo đuổi Thủy Thủy anh mới không do dự đánh trả. Nếu anh rộng lượng, giả vờ như rất có lòng tin với Thủy Thủy, hờ hững không quan tâm, như vậy anh ta sẽ nghĩ có thể theo đuổi Thủy Thủy, sẽ đeo đuổi mãi không dứt, nhìn thấy ghét.
Lý Lộ Từ lần đầu tiên yêu, nhưng hắn cảm thấy kinh nghiệm ở cùng với người khác của hắn cũng không tệ. Yêu đương có chút đặc biệt, nhưng bản chất vẫn là quan hệ giữa người với người, có thể áp dụng những đạo lý thông thường, chỗ đặc biệt đối đãi đặc biệt là đúng rồi.
- Cái gì mà họa sĩ, rõ ràng vẫn là học sinh.
An Tri Thủy không nhớ người đó tên gọi là gì, tâm tư đã bị những lời của Lý Lộ Từ hấp dẫn, ngây ngô một hồi, nói không nên lời, mặt đỏ tía tai. Những lời của Lý Lộ Từ rõ ràng rất vô lý, hắn lại còn nói An Tri Thủy thuộc về hắn, An Tri Thủy không có cách nào phản bác lại cũng thôi, trong lòng vẫn còn chút vui sướng thẹn thùng. Điều này khiến cô muốn chạy trốn, nhưng tay vẫn còn bị Lý Lộ Từ nắm chặt, muốn chạy cũng không chạy được.
- Cho nên, cô Kiều làm như vậy, cuối cùng vẫn là vì thái độ của em không rõ ràng.
Lý Lộ Từ cũng không nói rõ, một số điều cô có thể hiểu, nói quá rõ ràng rồi không chừng cô còn có tâm lý kháng cự, chỉ sợ cô sẽ làm theo những điều Lý Lộ Từ đã nói, bất cứ lúc nào cũng nhắc nhở mình không được làm những chuyện khiến con gái xấu hổ và không có kiêu ngạo như Lý Lộ Từ nói.
- Em cũng không phải dễ bắt nạt, em sẽ nghĩ cách.
An Tri Thủy cũng không phải cô gái nhu nhược dễ bắt nạt, cô rất dũng cảm, nhất là khi cô cảm thấy mình làm việc hợp tình hợp lý, khi mà người khác làm không đúng.
Lý Lộ Từ lắc đầu, không nói gì thêm. Hắn không dám hi vọng An Tri Thủy dám công khai chủ quyền trước mặt Kiều Niệm Nô ngay trong buổi vũ hội, hắn chỉ hi vọng biện pháp mà cô nghĩ ra không quá gay go, Kiều Niệm Nô không phải là người dễ bị trêu chọc như vậy.
- Xe dừng ở bên kia phải không? Anh tiễn em qua bên đó.
Đoạn đường này khá hẹp, một con quái vật lớn như Maybach 62S căn bản không thể tiến vào. Lý Lộ Từ và An Tri Thủy hẹn gặp mặt, thậm chí có thể không nói địa điểm, chỉ cần nhìn thấy bản đồ “tìm bạn” là biết đối phương đang ở đâu. Lý Lộ Từ cũng biết An Tri Thủy từ đâu tới.
- Em nghĩ nên thi lấy bằng lái xe, tự mình lái xe. Chú Lâm là người của cha, chỉ cần cha hỏi, chú ấy nhất định sẽ báo cáo em đã đi những đâu với cha em.
Nhìn chiếc xe lớn màu đen phía đằng xa, An Tri Thủy dừng bước.

- Được đấy, bây giờ có rất nhiều người lái xe đi học.
Với năng lực tài chính của An Đông Dương, Lý Lộ Từ không tin rằng ông ta yên tâm để con gái bảo bối duy nhất của ông ta một mình tùy tiện ra ngoài. Nhiệm vụ quan trọng nhất của chú Lâm là đảm nhiệm chức vụ vệ sĩ, nếu chỉ là lái xe đơn thuần thì không cần phải sắp xếp một người lợi hại như vậy. Dù cho An Tri Thủy một mình lái xe, bên cạnh cô cũng vẫn có rất nhiều biện pháp bảo vệ mà cô không thể phát giác ra như vậy. Hành động của cô An Đông Dương không thể không biết, nhưng Lý Lộ Từ sẽ không nói cho An Tri Thủy biết, việc này An Tri Thủy có lẽ sẽ không dễ dàng tha thứ, Lý Lộ Từ nói chẳng khác nào châm ngòi cho mối quan hệ giữa An Tri Thủy và An Đông Dương.
- Em nên mua loại xe gì nhỉ?
An Tri Thủy phát chán.
- Lamborghini, Ferrari, Porsche, Bugatti Veyron, Aston Martin, vân vân.
Lý Lộ Từ thuận miệng nói.
- Em hỏi thật mà.
An Tri Thủy đấm hắn một cái. Những loại xe đó đều không thích hợp cho con gái lái, hơn nữa những loại xe đó đều chạy rất nhanh, giẫm nhẹ chân ga một chút là đã chạy rất xa rồi. An Tri Thủy có lẽ không khống chế nổi, càng huống hồ với giao thông như ở Trung Hải mua loại xe như vậy có ý nghĩa gì? An Tri Thủy không cần phải thông qua một chiếc xe để khoe khoang cái gì. Những đồng hồ đồ trang sức châu báu của cô gộp vào cũng đủ dư mua mỗi nhãn hiệu một chiếc xe.
Cô chỉ cần là con gái của An Đông Dương, thì đã không có ai có đủ tư cách khoe khoang bất cứ điều gì trước mặt cô, cô lại càng không cần phải khoe khoang điều gì.
- Mua chiếc trực thăng đi, dì Đường cũng dùng một chiếc Airbush A380.
- Cái đó cha em đang dùng. Dì Đường vẫn đang lái chiếc Stuart 500.
An Tri Thủy thực ra rất thích chiếc Stuart 500, rất đáng yêu, nhưng con gái không thích đụng hàng, đương nhiên dì Đường một chiếc xe như vậy thì An Tri Thủy sẽ không mua một chiếc giống như thế.
- Hỏi cha em ấy, ông ấy sẽ cân nhắc chu đáo, quan trọng nhất là ông ấy sẽ chú ý đến an toàn nhất, chiếc xe cho em sẽ lắp đặt thêm những thiết bị an toàn cần thiết. Nhiều lắm thì em sẽ chọn màu mà em thích, sau đó nội thất trong xe có thể xếp những tác phẩm thủ công của em. Bên ngoài xe bình thường một chút không có vấn đè gì, an toàn mới là quan trọng nhất.
Lý Lộ Từ không nói linh tinh nữa, còn dặn dò cặn kẽ. Dù cho Lý Lộ Từ và An Đông Dương không thể đi đến thống nhất, nhưng Lý Lộ Từ cảm thấy một người cha sẽ cân nhắc mọi chuyện cho con gái mình, không cần Lý Lộ Từ phải chỉ dẫn.
- Anh không giống cha em. Cha em sẽ nói những điều anh không nói.
An Tri Thủy cảm thấy Lý Lộ Từ trưởng thành chính là ở chỗ này, cũng làm tốt hơn cha cô. Lúc nãy Lý Lộ Từ không những khuyên An Tri Thủy phải đối đãi thật tốt với buổi vũ hội sinh nhật của mình, cảm nhận tâm ý của cha, còn ám chỉ cha là người quan tâm cô nhất.
Lý Lộ Từ lắc đầu, rất hiển nhiên, giữa cha và con gái không có tình cảm là chuyện không thể có, nhưng trạng thái xa cách cũng không phải Lý Lộ Từ tùy tiện dùng một hai câu nói là có thể thay đổi ngay được. Nhưng Lý Lộ Từ đã quyết định rồi, sau này không sinh con gái nữa, nhất định phải sinh con trai. Con gái sinh ra đã là người ngoài, Lý Lộ Từ cảm thấy nếu như mình và An Đông Dương có xung đột, chỉ cần Lý Lộ Từ có lý, An Tri Thủy nhất định sẽ giúp hắn.
Cũng không đúng, Lý Lộ Từ không tin Lý Tử cũng sẽ như người ngoài. Cho dù Lý Tử có bạn trai, bạn trai của nó muốn xếp trên Lý Lộ Từ trong lòng Lý Tử sao? Lý Lộ Từ cười lạnh lùng, định nằm mơ sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.