Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 341: Lộ Từ.\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 341: Lộ Từ.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Buổi sáng Lý Thi Thi và Lý Bán Trang cùng tỉnh dậy, cảm giác bình minh thoải mái khiến Lý Thi Thi không tự chủ được duỗi thắt lưng một cách lười biếng, cảm giác bên cạnh có thân mình ấm áp trắng mịn, ôm cổ, hít hít mũi, tìm cái loại mùi hoa tự nhiên này, đầu sáp lại gần chôn trong đó, thật thoải mái.
Lý Bán Trang có chút nhột nhột, đẩy Lý Thi Thi, hai chân thon dài tách ra, một chân cao cao nâng lên theo bên hông Lý Thi Thi gác qua, sau đó hai tay chống thân mình qua thân thể Lý Thi Thi để đi ra ngoài.
- Chị Lý Tử, dáng người của chị thật tốt.
Lý Thi Thi rất hâm mộ nói.
- Em cũng không tệ mà.
Lý Bán Trang không phải thuận miệng nói có lệ, thân thể cô bé chưa nói tới gợi cảm cỡ nào, nhưng tóm lại cũng lộ ra một loại vẻ đẹp làm cho người ta tưởng như hoa tươi nở rộ.
Lý Thi Thi hơi ngượng ngùng, hai má đỏ hồng, sờ sờ cổ của mình, sau đó rời giường.
Nhìn một chút thời gian, Lý Bán Trang cả kinh nói:
- Sao lại dậy muộn như vậy?
Lý Thi Thi cũng nhìn thoáng qua, tám giờ hơn, vội vàng đi lên, ở trong nhà người khác làm khách ngủ muộn như vậy, anh Lý Bạch nghĩ chính mình là con sâu ngủ thì làm sao bây giờ?
Lý Thi Thi và Lý Bán Trang đi lên, đi ra vừa thấy An Nam Tú đã rời giường, cô ấy ôm con kiến đại Bá Vương Long đoan đoan chính chính ngồi ở trước bàn chờ ăn sáng, trong phòng bếp có âm thanh bận việc, Lý Lộ Từ đang làm bữa sáng.
- Anh Lý Bạch, cần em hỗ trợ không?

Lý Thi Thi thức dậy muộn, cảm giác ngượng ngùng, đến cửa phòng bếp nhu thuận hỏi.
- Không cần khách khí, em xem An Nam Tú làm gì em liền làm cái đó.
Lý Lộ Từ ý là bảo cô rửa tay ăn cơm, Lý Thi Thi cũng ngồi vào bàn ăn trước, nhỏ giọng hỏi An Nam Tú:
- Mọi người ăn xong bữa sáng rồi mới rửa mặt đánh răng sao?
- Cô cho chúng tôi là người không có văn hóa sao?
An Nam Tú rất ghét bỏ khoát tay áo:
- Không đánh răng, đừng nói chuyện nói tôi.
Lý Thi Thi biết mình hiểu lầm, vội vàng đi rửa mặt đánh răng, hà một hơi vào trong lòng bàn tay, ngửi ngửi, không có mùi.
Trong chốc lát sau mỗi người ngồi ở trước bàn ăn, An Nam Tú ngồi bất động chờ Lý Lộ Từ mang bữa sáng đưa đến trước mặt, ba người còn lại tự lấy.
- Cảm ơn anh Lý Bạch.
Lý Thi Thi ngửi mùi thịt bò trứng hoa cháo, có vẻ rất cảm động.
- Em rất ít ăn bữa sáng ở nhà, đều mua bên ngoài về. Có một lần trong lúc uống cháo hoa, trong cải bẹ không ngờ có một rễ cây, ghê tởm muốn chết, làm hại em một tuần không ăn bữa sáng.
- Không ăn bữa sáng không thể được, đây là lúc đang lớn mà.
Lý Lộ Từ dặn dò:
- Kỳ thật bữa sáng ở quán Kentucky Fried Chicken ven đường tương đối vệ sinh, chỉ là hơi đắt, một chén cháo phải mất bảy nhân dân tệ.
- Anh quan tâm thân thể con gái cao hay không cao làm gì, thật sự là kỳ quái, thân thể người khác cao hay không cao có liên quan gì với anh?
An Nam Tú đi lấy kem đường trắng ăn, cô đã cam chịu rồi, dù sao thân thể không cao nổi nữa, ưu đãi duy nhất sau di chứng cấm thuật chính là khiến An Nam Tú có lý do đầy đủ chống cự lại bài giảng đạo của Lý Lộ Từ.
- Vậy việc anh tôi quan tâm thân thể của con gái cao hay không cao có liên quan gì với cô?
Lý Bán Trang đối chọi gay gắt.
- Tôi nói người khác cao hay không cao và Lý Lộ Từ có liên quan gì thì liên quan gì đến cô?
An Nam Tú không chút do dự đánh trả.
- Nếu cô có thể chất vấn anh tôi quan tâm thân thể con gái cao hay không cao có liên quan gì với anh ấy hay không, vậy tôi đây cũng có thể chất vấn cô rằng anh tôi quan tâm thân thể con gái cao hay lại có liên quan gì đến cô?
Lý Bán Trang dường như lặp lại, người bình thường không có cách nào một chữ không kém lặp lại câu dài phía trước, Lý Bán Trang lại là ngoại lệ.
- Tôi...
An Nam Tú tiếp tục.
- Cô...
Lý Bán Trang có thể chống đỡ.
- Lợi hại.
Lý Lộ Từ nhỏ giọng nói với Lý Thi Thi, một bên đưa khăn tay cho Lý Thi Thi lau cơm dính ở khóe miệng.
- Các cô ấy nhất định rất lợi hại, em nghe xong đã muốn ngất rồi, căn bản không biết các cô ấy đang nói cái gì.
Lý Thi Thi cũng nhỏ giọng nói.
- Ăn xong anh đưa em đi học bổ túc, ang cũng phải đi học, đi sớm một chút thì bên tai sớm thanh tịnh một chút.

Lý Lộ Từ nói.
Lý Thi Thi gật đầu.
Đi xuống lầu, không nghe được An Nam Tú và Lý Bán Trang cãi nhau trên lầu, Lý Thi Thi lại mỉm cười:
- Kỳ thật cũng rất vui, buổi sáng ăn cháo cũng có thể náo nhiệt vô cùng, ở nhà em thời gian người một nhà cùng nhau ăn cơm rất ít, ba ba sẽ nhớ tới công việc của mình, mẹ trở về cũng chỉ hỏi việc học tập của em, sau đó cho em tiền tiêu vặt.
- Hiện tại làm cha mẹ cũng không chịu trách nhiệm, không biết kết hôn sinh con làm gì?
Lý Lộ Từ có chút oán giận, ý nghĩa xã hội học quan trọng nhất chính là nhà, không dành nhiều thời giờ,tinh lực nhất đặt ở gia đình, vậy thì độc thân luôn cho xong, miễn phải hại đến cả người khác cũng không nhận được hạnh phúc gia đình ấm áp.
- Còn may, bọn họ đều có lý do của mình, có lẽ chỉ cảm thấy có quan trọng hơn phải làm mà thôi.
Lý Thi Thi rất cởi mở.
Tính cách của cô chính là như vậy, Lý Thi Thi không có khả năng kiên cường tìm cách chứng minh một vấn đề giống Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ cũng hiểu chỗ khác giữa hai người như vậy, ngồi lên xe điện trước đưa Lý Thi Thi đi học bổ túc.
Buổi chiều Lý Lộ Từ và An Tri Thủy gặp mặt, An Tri Thủy giao thiệp mời vũ hội sinh nhật cho Lý Lộ Từ.
- Thiệp mời có vài loại, một loại là cần xác nhận trước thân phận của người tham gia vũ hội, sau đó người được mời cầm chứng minh thư của mình ở thiệp mời đọc thẻ khu quét một cái, lại đến hiện trường giao thiệp mời cho nhân viên công tác đọc lấy thân phận. Còn có một loại là đưa di động đến xác nhận tin nhắn là có lĩnh thiệp mời thể ở hiện trường, có thành ý nhất đương nhiên là một loại thiệp mời viết tay từ cha em và em, đưa cho anh chính là thiệp mời như vậy...
An Tri Thủy giao cho Lý Lộ Từ ba cái thiệp mời.
Thiệp mời quả thực chính là một quyển sách nhỏ, phong bì là da cừu cảm giác vô cùng thoải mái, mở ra là chữ của An Tri Thủy, viết tên của Lý Lộ Từ, sau đó mở ra có mấy tấm ảnh của An Tri Thủy, từ lúc nhỏ tới lớn lên, cuối cùng là địa chỉ tổ chức vũ hội sinh nhật, còn tặng kèm thẻ cửa của khách sạn xa hoa Cẩm An, thẻ cửa đó còn không có cấp bậc, có thể cho khách nhân ở vũ hội sau căn cứ sự yêu cầu của bản thân và an bài của nhân viên công tác lựa chọn các loại phong cách và quy cách phòng khác nhau.
- Loại thiệp mời này cầm đi bán cũng có thể bán cái mấy ngàn tệ ấy chứ nhỉ?
Lý Lộ Từ không chắc ba chữ "An Tri Thủy" này được khảm ở thiệp mời này là chế tác bằng bạch kim hay là dát bạch kim, tuy nhiên cho dù là dát bạch kim thì phí tổn chế tác tấm thiệp mời này cũng cực kỳ cao, phòng ở Cẩm An khách sạn cũng không phải là đắt bình thường.
- Anh muốn bán đi sao?
An Tri Thủy biết Lý Lộ Từ hay nói giỡn, nhưng vẫn làm ra vẻ uy hiếp.
- Bán đi có thể kiếm tiền, nhưng không được tới sinh nhật của nữ diễn viên chính xinh đẹp, ngẫm nghĩ một chút, vẫn nên đến nhìn nữ diễn viên chính đi.
Lý Lộ Từ cười.
- Vậy còn được.
An Tri Thủy vừa lòng.
- Đúng rồi, em vốn không có chuẩn bị thiệp mời cho anh, muốn chờ anh tới rồi em đi xuống tới đón anh, nhưng dì Đường nói như vậy không được, vũ hội sinh nhật là trường hợp rất chính thức, em làm như vậy sẽ để cho người khác đoán lung tung, không thích hợp, nhất định phải chú ý một chút.
- Đó là đương nhiên , em là nữ diễn viên chính, toàn trường nhìn chăm chú, người khác đều lấy thiệp mời tự mình đến, em lại chạy xuống tiếp một người con trai trẻ tuổi không có cần thiệp, người hơi có kiến thức phổ thông đều nghĩ sẽ khẳng định là bạn trai An Tri Thủy.
Lý Lộ Từ rất đáng tiếc nói.
- Anh đang nói em không biết thưởng thức... Hay là đang nói em bắt anh làm cái kia...
An Tri Thủy mặt đỏ, cảm giác nói như vậy sẽ làm không khí giữa mình và Lý Lộ Từ có chút mờ ám, nhưng lúc trái tim thẳng thắn nhảy lên cô lại không kìm nổi muốn nói, rõ ràng không chịu nổi cái loại không khí mờ ám này, lại không có cách nào lui bước vì trái tim đập vui sướng ấy.
- Anh hy vọng em làm như vậy dưới tình huống sẵn sàng đón nhận.
Lý Lộ Từ liếc mắt một cái An Tri Thủy, rồi nói sang chuyện khác:
- Em trước đây mới thật đáng yêu, khi nào thì có thể cho anh xem album của em trước kia?
- Tấm này là tấm ảnh duy nhất, trước đây lúc còn nhỏ em hơi mập.
An Tri Thủy cúi đầu, không biết Lý Lộ Từ nhìn mình liếc mắt một cái, cũng không dám nhìn hắn, hiểu được ý tứ của Lý Lộ Từ, không dám trả lời, cũng không biết trả lời, hai người vẫn làm bạn tốt, nghĩ như vậy An Tri Thủy cảm giác chính mình có chút suy yếu vô lực, trước kia đều là rất đúng lý hợp tình, hiện tại chính mình cũng không tin chính mình nữa rồi.
- Trẻ con nhiều thịt một chút mới tốt.

Lý Lộ Từ có chút chờ mong:
- Hiện tại đưa cho anh xem được không?
- Đặt ở núi Viên Hổ bên kia.
An Tri Thủy không đưa cho hắn, nếu ảnh chụp lúc nhỏ đội khăn quàng đỏ cao cao giơ cánh tay lên bị Lý Lộ Từ nhìn, hắn có thể nói nhìn thật ngốc hay không? Còn có chụp ảnh dáng vẻ lúc tốt nghiệp trung học cầm phiếu điểm, Lý Lộ Từ khẳng định nói cô rất kiêu ngạo, huống chi hiện tại chính mình thành tích cũng không tốt hơn hắn... Tâm sự con gái rất nhiều, quan trọng nhất vẫn là sợ trước kia ảnh chụp khó coi ảnh hưởng tới hình tượng mình ở trong lòng Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ nói An Tri Thủy ở trong lòng hắn là hoàn mỹ, cho nên An Tri Thủy nhất định phải hết sức giữ gìn hình tượng ở trong lòng hắn.
- Đáng tiếc, đúng rồi, còn có thể viết thêm một tấm không?
Lý Lộ Từ hỏi.
- Được chứ, viết cho ai vậy?
An Tri Thủy lòng nhảy dựng, không phải là mẹ Lý Lộ Từ về nhà chứ? Không xong... An Tri Thủy không thể tưởng được Lý Lộ Từ còn có thể mang người nào tới tham gia tiệc sinh nhật của cô.
Vậy có thể làm sao bây giờ? An Tri Thủy lập tức khẩn trương muốn chết, hy vọng mẹ Lý Lộ Từ không giống mẹ của mình.
- Có cô em gái gần đây ở nhà của anh, bọn anh ba người đều đi để cô ấy một mình ở trong nhà cũng không tốt, mang cô ấy đi chơi.
Lý Lộ Từ muốn mang Lý Thi Thi đi.
An Tri Thủy thở phào nhẹ nhõm một hơi, mình thật sự là thần kinh quá nhạy cảm, mẫn cảm đến thật sự không biết thưởng thức, trừ phi Lý Lộ Từ thật là làm cái kia với mình... Nếu không mà nói mẹ của Lý Lộ Từ có lý do gì trở về dự sinh nhật của An Tri Thủy đây?
- Em gái? Bao nhiêu tuổi?
An Tri Thủy đi lấy thiệp mời, nhưng vấn đề này cũng rất quan trọng.
- So với An Nam Tú lớn hơn chút, lớn hơn một tuổi.
Lý Lộ Từ cười.
- Cười cái gì?
An Tri Thủy buồn rầu trừng mắt nhìn hắn, đương nhiên phải xác định nhỏ hơn rất nhiều so với Lý Lộ Từ An Tri Thủy mới có thể yên tâm.
- Cô ấy gọi là Lý Thi Thi, thi của thơ ca.
Lý Lộ Từ vẫn cười như cũ.
- Cũng là họ Lý.
An Tri Thủy đề bút viết tên Lý Thi Thi.
- A, tên của cô ấy và tên của em gái anh rất tương xứng, đều có hương vị cổ điển bên trong, chỉ có tên của anh là lạ, ai cũng không biết là có ý tứ gì.
- Lộ từ phiên dịch ra chính là đường đi của tin tức internet từ nguồn đến địa chỉ, em đối với những danh từ trong thư từ qua lại không quen thuộc mà thôi. Đường đi ấy à, ý nghĩa chính là thông đạo, cầu nối, chuyển tải, liên thông linh tinh gì đó thôi.
Hiện giờ Lý Lộ Từ cảm thấy tên của mình chưa chắc đã kỳ quái, tựa như có một thế giới của An Nam Tú khác với Trái đất, hắn cũng chìa khóa mở ra bí ẩn thế lực của Kiều Niệm Nô và An Nam Tú, hắn thậm chí còn treo lên miệng cái danh trợ lý tư nhân hàng đầu của An Tri Thủy, người khác muốn quen với An Tri Thủy cũng phải thông qua hắn... Đương nhiên, cái đó chỉ để ứng phó với một số ít người cá biệt mà thôi.
Về phần thời điểm cha mẹ đặt tên rốt cuộc nghĩ như thế nào, Lý Lộ Từ cũng không thèm để ý, cũng không muốn đi đoán.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.