Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 62: Đánh cuộc\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 62: Đánh cuộc
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Sau khi kết thúc năm ngày nghỉ lễ quốc khách, Mã Đức Lý, Tôn Ngạn Thanh, Tần Nam và Liễu Tử Việt bốn người cần mất ba ngày mới có thể chỉnh đốn lại, mấy ngày nay bọn họ đều ở trên mạng suốt đêm, ban ngày về phòng ngủ.
Tuy rằng trong phòng ngủ có máy tính, nhưng tốc độ đường truyền làm sao so được với quán Internet, huống chi chơi trò chơi với nhau trên mạng mới thích, máy tính trong phòng ngủ không thể dùng được.
Lý Lộ Từ bị bọn họ từ bỏ, cho dù bình thường Lý Lộ Từ vẫn lấy danh nghĩa làm công dạy kèm thậm chí học tập đẩy đi rất nhiều lời mời suốt đêm, nhưng rất nhiều lúc vẫn đi cùng, lần này Lý Lộ Từ không ngờ ở nhà cùng với em gái cả lễ quốc khánh, khiến mấy người cảm thấy Lý Lộ Từ đã sa đọa.
- Tớ chưa bao giờ muốn làm một người có chủ nghĩa cộng hưởng và tinh thần hỗ trợ.
Mã Đức Lý khinh bỉ Liễu Tử Việt, bốn người ngồi một bàn học, chỉ một mình Lý Lộ Từ dựng thẳng người, thực sự nghe giảng bài.
Năng lực trí nhớ của Lý Lộ Từ hiện giờ có thể dùng siêu cường để hình dung, năng lực lý giải cũng không tồi, nhưng hắn cảm thấy nghe bài vẫn rất quan trọng, bởi vì giáo viên sẽ đưa cách nhìn của mình vào trình bày và phân tích, có thể nghiên cứu học tập tri thức mới từ vài phương diện, đây không phải việc một người ghi nhớ kỹ nội dung một quyển sách có thể hiểu được.
Lý Lộ Từ cho rằng, cho dù là loại thiên tài nào cũng không thể thiếu sự tồn tại của giáo viên, cái gọi tự học thành tài cũng không có nghĩa không cần giáo viên.
Thái độ tuân thủ kỷ luật của hắn hiện giờ cực kỳ tốt, bởi vì hắn trở thành bạn của An Tri Thủy, cho nên làm bạn bè, An Tri Thủy cho rằng cô hẳn càng phải giúp đỡ thái độ học tập của Lý Lộ Từ, cam đoan hắn có thể giữ nghiêm kỷ luật, nếu không cô sẽ phụ trách nhiệm làm bạn bè, không có hoàn thành nghĩa vụ giúp đỡ người bạn Lý Lộ Từ này.
Lý Lộ Từ rất hoài nghi An Tri Thủy kỳ thật chột dạ, cô làm bạn với hắn, nhưng cô lại không muốn người khác biết Lý Lộ Từ là bạn của cô, cho nên cô nghiêm khắc với Lý Lộ Từ một chút, người khác sẽ càng không hoài nghi.

Lý Lộ Từ thật sự nghe giảng bài, An Tri Thủy ngồi ở bên cạnh hắn, chỉ cần thoáng nghiêng đầu là có thể nhìn thấy hắn, An Tri Thủy không giống như học sinh ưu tú khác thích ngồi ở hàng đầu tích cực giúp đỡ giáo sư, cô là lớp trưởng, trách nhiệm của lớp trưởng cao hơn bản thân, cho nên cô hy sinh bản thân, ngồi phía sau chính là vì giám thị toàn bộ bạn học đi học có tập trung hay không.
Ba ban quản lý, kế toán, kế toán chuyên nghiệp dưới sự lãnh đạo của An Tri thủy hoàn toàn thành dị loại của đại học Quốc Phủ, năm nay đã có tám người đổi chuyên ngành, tuy rằng hàng năm đều có người đổi chuyên ngành, nhưng những người này trước khi đi vẫn cảm thán rốt cuộc không còn bị lớp trưởng nhỏ phê bình.
Thật ra An Tri Thủy vẫn rất có thực lực, lớp trưởng khác muốn làm như vậy hơn phân nửa không ai đáp lại, cũng rất khó quản được đám con cưng ông trời của đại học quốc gia. Thế nhưng An Tri Thủy thì khác, nhập học do Phó Hiệu trưởng thường trực chuẩn bị, giáo viên bộ môn và chủ nhiệm đều rất coi trọng cô, các học sinh có lẽ không sợ An Tri Thủy, nhưng đều sợ chọc An Tri Thủy nóng nảy, lớp trưởng học sinh tiểu học này sẽ đi báo cáo.
Tan học, đổi phòng học, bởi vì được Lý Lộ Từ cản tầm nhìn, bốn người có thể ngủ ngon cũng mở mắt ra, vừa lúc nghe được An Tri Thủy gọi Lý Lộ Từ lưu lại.
Bốn người cười đùa đi qua bên người Lý Lộ Từ, tất nhiên là vui sướng khi người gặp họa.
An Tri Thủy sầm mặt:
- Bốn người các cậu, đi học liền ngủ, liên tục ba ngày như vậy. Tôi sẽ trừ điểm kỷ luật của các cậu, đừng tưởng rằng Lý Lộ Từ che chắn, tôi sẽ không nhìn thấy các cậu.
Ba người vẻ mặt đau khổ, Liễu Tử Việt cười ha ha:
- Thật ra bọn tớ chỉ là nhắm mắt nghe giảng, như vậy sẽ khá tập trung, cậu cũng biết giáo viên Lý dạy học cơ bản không viết thứ gì.
- Coi tôi là con ngốc sao?
An Tri Thủy lườm gã một cái:
- Nhanh đi học đi, cẩn thận lát nữa lại đến muộn.
Xem ra chắc chắn bị trừ rồi, không có hi vọng, điểm kỷ luật ở đại học Quốc Phủ là thứ rất quan trọng, quan hệ tới đánh giá các loại kiểm tra, bao gồm thành tích tổng hợp, học bổng, trợ cấp, xin danh ngạch làm việc ngoài giờ, xin gia nhập hội sinh viên, cũng với xin gia nhập Đảng các loại đều được làm căn cứ tham khảo, điều kiện ngang nhau đều căn cứ điểm kỷ luật cao thấp để quyết định, cho nên bình thường điểm kỷ luật sẽ không dễ trừ, nhưng bốn người bọn họ đi muộn ba ngày liền ngủ là chính, An Tri Thủy đã cảnh cáo họ vài lần.
Bốn người căm giận bất bình rời khỏi, cũng không biết tại sao Lý Lộ Từ chịu được An Tri Thủy, chưa bao giờ thấy hắn và An Tri Thủy nổi giận hoặc đỏ mặt, theo đạo lý Lý Lộ Từ là một người hay nổi cáu, nhưng mấy ngày nay An Tri Thủy rõ ràng không có việc gì tìm việc nhằm vào Lý Lộ Từ, không ngờ hắn không thèm để ý.
- Tôi xem cũng không vừa mắt.
Tần Nam nói rất nghiêm túc.
- Chúng ta nghĩ biện pháp chỉnh học sinh tiểu họcmột chút đi?
Mã Đức Lý hơi hưng phấn.
- Để cô ta biết chúng ta không phải dễ chọc. Nói thật, cô ta gây sự với chúng ta, chúng ta cũng chấp nhận, dù sao đuối lý. Nhưng cô ta nhằm vào Lý Lộ Từ, thực con mẹ nó nhìn không được, cô ta nghĩ cô ta là ai vậy? Không phải trong nhà có chút tiền sao? Bàn tới mạng lưới quan hệ, bàn nhân phẩm, bàn trình độ tán thành của mọi người, An Tri Thủy kém Lý Lộ Từ mấy trăm ngàn dặm, điểm mạnh cũng có hạn. Không phải Lý Lộ Từ bận rộn công việc như vậy, thành tích của An Tri Thủy chắc chắn kém hắn.
Tôn Ngạn Thanh hơi nổi giận:
- Muốn làm thì làm lớn một chút, chúng ta nghĩ biện pháp kéo cô ta xuống khỏi vị trí lớp trưởng.
- Đúng vậy, nếu An Tri Thủy không làm lớp trưởng nữa, ngoại trừ Lý Lộ Từ có thể làm, ai làm được? Vậy chúng ta, ha ha ha...
Liễu Tử Việt nghĩ tới chỗ tốt khi Lý Lộ Từ làm lớp trưởng, lại cười ha ha.
Bốn người càng nghĩ càng hưng phấn, cao hứng mà đi học, mặc kệ có thể làm được hay không, dù sao hiện giờ kết phường âm thầm tính kế An Tri Thủy, luôn là một chuyện cực kỳ khoái trá.
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy còn không biết suy nghĩ xấu xa của bốn người bọn họ, Lý Lộ Từ còn đang cầu tình cho bọn họ.
- Lần này coi như qua đi, không nên trừ điểm kỷ luật, quá nghiêm trọng.
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy đi cuối cùng.

- Mình đã cảnh cáo họ vài lần.
Không ngờ Lý Lộ Từ biện hộ thay bọn họ, An Tri Thủy cảm thấy rất ủy khuất, có phải hắn cảm thấy người bạn như cô không cho hắn mặt mũi hay không? Nếu trước kia, sớm đã trực tiếp trừ, làm sao còn cảnh cáo.
- Nếu không trước nhớ lại, xem biểu hiện của họ sau này thế nào. Mình sẽ khuyên nhủ bọn họ, cậu xem đi, trừng phạt giống như trừ điểm này, quan trọng nhất không phải bản thân trừng phạt, mà phải làm cho bọn họ nhận được giáo huấn không phải sao? Chỉ cần bọn họ sửa đổi, mình thấy chuyện trừ điểm bỏ qua đi.
Lý Lộ Từ muốn sử dụng tình cảm, để người khác hiểu rõ đạo lý:
- Bạn của cậu lần đầu cầu xin như vậy, cho mặt mũi đi.
- Được rồi, cho cậu mặt mũi.
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một chút, Lý Lộ Từ nói vẫn rất có đạo lý.
- Cảm ơn.
Lý Lộ Từ được sủng ái mà lo sợ.
- Tuy nhiên mình sẽ càng nghiêm khắc đối với cậu.
An Tri Thủy vẫn rất nghiêm túc.
- Không cần như vậy đâu, hiện rồi mình rất chú ý học tập, cũng rất giữ kỷ luật, cực kỳ ủng hộ công tác của bạn lớp trưởng. Quan trọng nhất là, mình rất tin tưởng lúc cuối kỳ tổng thành tích chuyên ngành cao hơn cậu.
Lý Lộ Từ cười ha ha, hơi có ý xấu.
- Mình mới không tin.
Chút tự tin ấy An Tri Thủy vẫn có, rất nhiều chuyện cô đều làm không tốt, năng lực làm việc không tốt, cho tới giờ vốn không có bạn bè, một cô bạn quan hệ cá nhân cũng không có, nhưng thành tích học tập của cô luôn rất tốt, cũng bởi vì quan hệ quá kém, cô căn bản không cần phân tâm gì, lúc học tập đặc biệt tập trung tinh thần, Lý Lộ Từ thì sao? Cả ngày lộn xộn, chuyện gì cũng làm, cho dù thành tích hiện giờ đã rất tốt, muốn vượt qua cô, cô kiên quyết không tin.
- Vậy chúng ta đánh cuộc thế nào?
Lý Lộ Từ đúng mà muốn cô không tin.
- Đánh cuộc gì?
Bộ dáng An Tri Thủy rất chờ mong, bởi vì chưa từng có ai chơi trò này với cô.
- Cậu nói đi.
Lý Lộ Từ nói rất rộng rãi.
An Tri Thủy hơi buồn bực, nên đánh cuộc gì đây? Cô suy nghĩ một lát cũng không nghĩ ra được, quyết định đẩy vấn đề khó này lên người Lý Lộ Từ:
- Cậu nói trước đi.
- Ừ... Nếu cậu thua, mình muốn một cái ôm của bạn bè.
Lý Lộ Từ nhấn mạnh bạn bè một chút:
- Phải năm phút đồng hồ.

Mặt An Tri Thủy đỏ lên, dường như hoảng sợ, lông mi thật dài rung nhẹ. Chuyện này là bí mật lớn nhất giữa cô và hắn, gần như cũng là bí mật lớn nhất của An Tri Thủy, hắn đột nhiên nói ra, An Tri Thủy khẩn trương hết nhìn đông tới nhìn tây một chút, phát hiện không ai có thể nghe được, lúc này mới yên lòng, ngẩng đầu lên, trừng mắt liếc lý Lộ Từ một cái, trong đôi mắt trong veo tràn đầy xấu hổ.
- Cậu đánh cuộc gì?
Lý Lộ Từ coi như cô đã đáp ứng.
- Không được...
Giọng An Tri thủy rất nhỏ, cự tuyệt không quá kiên quyết.
- Không có gì đâu, ngày đó cô đã từng làm hai lần, lần này cũng vậy, giữa bạn bè tặng lễ vật cho nhau cũng là chuyện rất bình thường, có đôi khi chủ động yêu cầu cũng rất bình thường.
Tiếp theo Lý Lộ Từ rất buồn nôn mà học giọng điệu Quách Thư Dao em gái Đài Loan nói:
- Cũng không phải cái ôm tình yêu.
An Tri Thủy nâng nắm tay nhẹ nhẹ nhàng đập Lý Lộ Từ một cái, nếu giữa chàng trai và cô gái bước qua giới hạn nghiêm khắc nhất, sẽ trở nên rất dễ dàng tiếp nhận đụng chạm thân thể, trước kia An Tri Thủy sẽ không thể tưởng tượng mình có thể hờn dỗi nắm tay đấm hắn như vậy.
- Nửa phút, nửa phút.
An Tri Thủy hạ thấp giọng, cũng không dám tưởng tượng không ngờ mình đáp ứng rồi, nói xong liền hối hận, hẳn chỉ đáp ứng mười giây đồng hồ.
- Ba phút.
Lý Lộ Từ vươn ba ngón tay:
- Đây cũng không phải mặc cả với cậu, giữa bạn bè không có mặc cả.
- Một phút!
An Tri Thủy vẫn kiên quyết mặc cả, loại chuyện này rất nghiêm trọng, nguyên nhân bạn bè cũng không đủ khiến cô hoàn toàn trầm tĩnh lại, một phút đồng hồ hẳn là không quá lắm, nhưng từ một cũng phải đếm tới sáu mươi, thật dài!
- Hai phút, cứ vậy đi. Lần mặc cả này tính là cậu thắng.
Lý Lộ Từ miễn cưỡng lui một bước, thật ra một phút có thể thỏa mãn, tuy biết An Tri Thủy mặc cả luôn là rất rắn, Lý Lộ Từ mới bắt đầu từ năm phút, có thể tranh thủ nhiều một chút thì tranh.
Lý Lộ Từ nói cô mặc cả thắng, An Tri Thủy liền cao hứng, gật nhẹ đầu, không nói chuyện với Lý Lộ Từ, bàn tay che ngực, bởi vì tim đập thật là nhanh. Cô chạy vào phòng học, cũng không biết bản thân mình lại đáp ứng chơi trò chơi cái ôm tình bạn này với Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ thế nào cũng không đè nén được nụ cười trên mặt, hắn sao có thể không nhớ buổi tối hôm đó An Tri Thủy xinh đẹp tặng hắn cái ôm ấm áp.
Nhưng An Tri thủy nghĩ gì đây? Lý Lộ Từ còn không biết sao, chẳng qua hắn sao có thể thua? Tiền đặt cược như vậy tuyệt đối có thể nắm lấy quyết tâm cách mạng giải phóng toàn nhân dân thế giới.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.