Vợ Tôi Là Thư Ký

Chương 15: Kết quả



Nam ngồi trong bar ủ rũ, thà bắt anh làm như Nga và Linh còn hơn bắt anh đoạn tuyệt vs vk iêu quý của anh hai ngày, hỏi làm sao anh sống được đây. Băng thực sự quá ác mà, hiu hiu anh nhớ vk của anh quá đi. Duy từ đâu “ bay “ ra hỏi:

_ Ông tướng! Sao hôm nay nhìn chán đời thế vậy hả?

Nam gạt tay Duy ra rồi đáp:

_ Nhớ vk!

Duy bật cười rồi nói:

_ Không phải vợ cậu ở nhà àh! Sao mà nhớ???

Nam buồn rầu đáp:

_ Cậu nhớ hôm Băng đi bar không? Hôm đó là tụi tui lừa nó đi đó. Bây giờ nó phạt tui cắt đứt liên lạc hoàn toàn với vk tui! Tui nhớ vk!

Duy nói:

_ Hahahahâhahah! Cho chừa nhá bấy bề, kinh nhiệm xương máu ngàn năm không bao giờ quên được rồi!

Nam uống ngụm rượu rồi nói:

_ Chừa rồi!

(T/g: Anh ý đang khóc thầm ák , công nhận chị Băng cũng ác thật! Ai lại bắt vợ chồng người ta chia lìa đến thế chứ lị -_-

Băng nhi: Ai ác hả T/g ???

T/g : ahiihihihi !!!!! Em có nói gì đâu chị nghe lầm ùi đó Băng tỷ !! @_@ )

Lại nói đến Linh ...

Cô ngồi cọ bể bơi, thiệt tình. Cô có phải osin đâu chứ. Đúng là dại một lần thì chừa cả đời mà! Lần sau chắc chả bao giờ dám lừa nó một lần nào nữa cả. ( Chị cứ lừa nếu như chị muốn bị phạt T_T ) Linh khóc không ra nước mắt, vừa mệt lại vừa nhớ chồng huhu. Còn mấy chục cái nhà vệ sinh chưa cọ biết làm sao bây giờ đây. Có khi cọ hết cả ngày hôm nay cũng không hết được. cô muốn nghỉ ngơi, muốn gặp chồng iêu của cô.

Nga số phận không khá hơn là bao nhiêu cả. Cả một cái ngôi nhà kính rộng 1 ha, trồng đủ loại cây, đủ loại hoa....

Mỗi loại lại có cách chăm sóc riêng tưới nước riêng, bón phân riêng. Cô không phải chuyên gia về mấy thứ này hỏi làm sao cô hoàn thành hình phạt này được đây chứ. Bỗng nhiên Nga nghĩ ra một ý tưởng! Băng chỉ nói cô phải làm chứ có bảo cô là không được nhờ hoặc thuê người làm thay đâu chứ. Thế là cô rút điện thoại ra gọi cho Duy. Quả nhiên 15' sau Duy đã có mặt. hia người vừa làm, vừa đùa, lại vừa nói chuyện rất chi là ăn ý, rất vui vẻ. Hai người không biết, nhờ ngôi nhà kính rộng lớn này lại là vườn ươm lên tình cảm giữa hai người họ.

Tối đến...

Hai người Linh và Nga chạy đến báo cáo Linh mỏi rã rời hết cả gân cốt ra. Cố gắng lết lên phòng tắm rửa. ( hai ngày này Nam không đi học cũng không về nhà ) Nga báo cáo đã làm xong việc ở nhà kính nó nói:

_ Mình thật sự không muốn bắt bẻ cậu nhưng mà ngày mai cậu sẽ phải đi công tác châu Phi một tuần, vì cậu đã nhờ Duy giúp! ahihhihi cố gắng nhé bạn thân!

Áđú nó có thiên lý nhãn hay sao mà việc Duy giúp cô mà nó lại biết được chứ.

Nó như đoán được ý nghĩ của cô bạn chí cốt:

_ Mình không có thiên lý nhãn nhưng mình có camera !

Đù ! bó tay với nó rồi... Bá đạo vờ lìn !!!!

Quả nhiên sáng hôm sau Nga cũng không thấy đâu. Linh có hỏi nhưng nó không nói. Linh cũng đã đoán được cô bạn kia đi đâu. Thôi kệ, ai bảo Nga ranh quá đâu. Đôi khi khôn vặt cũng hại thân lắm đó. Không quan tâm nữa, nốt ngày hôm nay là cô có thể gặp lại chồng iêu của cô rồi. ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.