Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 131



Chương 131

Trở lại nhà họ Cửu, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Tiểu Hắc đang chạy tới chạy lui trong sân. Thấy Cửu Thiên trở về, Tiểu Hắc liền nhảy lên trên vai Cửu Thiên.

Bọn người Cửu Đình Chi hào hứng lan truyền sự tích Cửu Thiên vừa mới chiến thắng Mục Long khắp cả nhà họ Cửu.

Người nhà họ Cửu nghe thấy tin tức này, ai nấy đều kêu giỏi, lại thuận tiện càng kính ngưỡng Cửu Thiên hơn nữa.

Hóa ra Cửu Thiên trưởng thành rồi thì có thể chiến thắng Mục Long nhà họ Mục, vậy thì không bao lâu nữa, chẳng phải Cửu Thiên đã có thể trở thành người mạnh nhất thành phố Long Cửu.

Khi Cửu Phong và Cửu Hạo Nhiên biết được tin tức, bọn họ cũng vội vàng chạy tới gặp Cửu Thiên.

Trong sân, Cửu Hạo Nhiên hỏi thẳng.

“Cửu Thiên, cháu thật sự đánh bại Mục Long?”

Cửu Thiên nhẹ nhàng gật đầu.

“Ông ta có bị thương không, cháu có chơi xấu không vậy?”

Cửu Phong hỏi tiếp. ngôn tình hay

Cửu Thiên vẫn gật đầu như cũ.

“Một mình cháu, chỉ dựa vào một mình cháu?”

Cửu Thiên bất đắc dĩ nói: “Chỉ có một mình cháu.”

Liên tục hỏi Cửu Thiên tính chân thật của sự việc, Cửu Hạo Nhiên, Cửu Phong hít vào một hơi lạnh.

Đột nhiên, Cửu Hạo Nhiên cười nói: “Bây giờ ông đã có thể tưởng tượng được sắc mặt của đám người nhà họ Mục, haha, nhà họ Cửu chúng ta có một thiên tài như thế, chắc chắn là bọn họ sẽ ăn ngủ không yên. Cửu Thiên, cháu nói thật với ông đi, bây giờ rốt cuộc là cháu đã đến cảnh giới nào rồi.”

Cửu Thiên chậm rãi nói: “Nội canh cấp ba.”

“Hay lắm.”

Cửu Hạo Nhiên hưng phấn reo lên.

“Chỉ bằng ấy tuổi mà đã có tu vi như thế, có lẽ là toàn bộ Đông Hoa Châu chẳng có được mấy người, là vinh hạnh của gia tộc, vinh hạnh của gia tộc.”

Đầu tiên là Cửu Phong kinh ngạc, sau đó cũng mỉm cười gật đầu.

Mỗi một lần Cửu Thiên tu luyện trở về đều sẽ mang đến sự kinh ngạc cho ông ta, Cửu Phong hi vọng kinh ngạc như thế này có thể tiếp tục kéo dài, ông ta rất chờ mong Cửu Thiên có thể trở thành người đứng đầu.

“Ba, ông nội, thông qua lần này, cháu đã nhìn thấy tử đệ nhà họ Cửu đánh nhau với tử đệ nhà họ Mục, hình như là không lạc quan cho lắm. Nếu như không có cháu ở đây, bọn Cửu Đình Chi sẽ thua rất thảm hại.”

Cửu Thiên nói.

Cửu Hạo Nhiên gật đầu: “Đúng vậy, nhà họ Mục có sự giúp đỡ của luyện khí sĩ, tu vi của tử đệ trong gia tộc ít nhất tăng lên một cấp, ngoại trừ cháu ra, đương nhiên là những tử đệ nhà họ Cửu khác sẽ không đánh lại, nhưng mà những thứ này cũng không phải là chuyện mà cháu cần phải lo lắng, sau khi cháu đến học viện võ đạo thì cứ tu luyện cho thật tốt, chỉ cần cháu có thể vượt qua tử đệ nhà họ Mục, những người còn lại thua cứ thua đi.”

Cửu Thiên dừng lại một chút: “Thật ra thì cháu cũng quen biết với luyện khí sĩ.”

“Ừ, quen biết thì quen biết… Hả… Cửu Thiên, cháu nói cái gì?”

Cửu Hạo Nhiên giật mình kêu to một tiếng.

Cửu Phong cũng đứng dậy theo: “Cửu Thiên, con biết luyện khí sĩ, là luyện khí sĩ nào vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.