Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 255



Chương 255

Nói xong, Lang Kiếm quay đầu rời đi, căn bản không muốn ở lại thêm một giây nào.

Đám người Tĩnh Như vẫn còn đứng nguyên tại chỗ, mãi cho đến khi người bên cạnh kéo tay cô ta, Tĩnh Như mới xoay người rời đi.

Người Phiêu Miểu Viện đến nhanh, đi còn nhanh hơn, quả thật như là sau lưng có quỷ đuổi theo bọn họ vậy, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt.

Cửu Thiên nhìn quần áo bị thiêu rụi của mình, khẽ nhíu mày, hắn hình như không có bao nhiêu quần áo để thay đổi.

Sư huynh Hàn Liên lên tiếng cười, đi lên trước liều mạng đập vào bả vai Cửu Thiên.

“Sư đệ Cửu Thiên, vẫn là đệ lợi hại, Phiêu Miễu viện lần này thua thảm như vậy, huynh xem còn có học viện nào dám chạy đến Nhất Nguyên Viện chúng ta luyện tập nữa, đánh cho bọ biết tay.”

Hàn Liên vừa cười vừa giơ nắm tay.

Sở Chính cũng cười nói: “Lâm Phong lần này sợ không cách nào tham gia học viện bài danh chiến nữa rồi. Đao pháp hắn ta vừa dùng, uy lực cực lớn, vỗ dĩ là sử dụng canh kình nỏ mạnh hết đà, tất sẽ thương đến cơ thể. Lâm Phong sau khi quay về, sợ là hối hận đến xanh ruột.”

Hàn Liên khoát tay nói: “Ai quan tâm hắn ta đi chết.”

Bỗng, Hàn Liên ôm cổ Cửu Thiên, thấp giọng nói: “Sư đệ Cửu Thiên, đệ phải nói cho huynh biết để luyện thành Nhất Nguyên Đạo Quyết thế nào.”

Cửu Thiên cười khổ nói: “Sư huynh Hàn Liên, đệ cũng không biết làm thế nào luyện thành. Dù sao thì đi một vòng bên bờ sinh tử thì biết.”

Lông mi Hàn Liên cau lại, nói: “Chạy bên bờ sinh tử một vòng là được rồi?”

Cửu Thiên nháy mắt, gật đầu nói: “Đệ chính là luyện thành như vậy.”

Sư huynh Hàn Liên lộ ra ánh mắt huynh hiểu, rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Cửu Thiên.

Cửu Thiên gượng cười, hắn cũng không thể nói với sư huynh HànPhong, bản thân hắn có canh khí hợp nhất giữa canh kình và nguyên khí được.

Mỗi tấc thịt béo trên mặt Nhất Thanh sư tôn cũng mang theo vui vẻ, nói: “Cửu Thiên, ngươi làm rất tốt. Xem ra năm nay học viện bài danh chiến, Nhất Nguyên Viện chúng ta cũng có thể tham gia chơi rồi.”

Đạo Quang sư tôn bên cạnh đảo mắt không nói lời nào, Đại Sư Huynh vuốt bụng nói: “Nhất định phải tham gia sao? Ta không quá muốn động thủ. Đánh nhau thật là một chuyện mệt mỏi, sẽ giảm thịt.”

Hàn Liên lớn tiếng nói: “Đại Sư Huynh, có sư đệ Cửu Thiên ở đây, xem chừng huynh cũng không cần ra tay. Nhất Nguyên Viện chúng ta tổng cộng chỉ có năm học viên, vừa vặn đủ nhân số. Huynh đến góp cho đủ số là được.”

Đại Sư Huynh suy nghĩ một lát, vẫn đang do dự.

Hàn Liên quay đầu nhìn qua Tiểu Hắc, nói tiếp: “Đại Sư Huynh, chờ chúng ta đến học viện khác chiến đấu, Tiểu Hắc cũng phải cùng đi theo. Nó chính là linh thú của sư đệ Cửu Thiên, là trợ lực lớn đó. Huynh định ở lại trong viện với Đạo Quang sư tôn sao? Ăn rau dại, thịt nướng?”

Đại Sư Huynh và Đạo Quang sư tôn liếc nhìn nhau.

Đạo Quang sư tôn ho khan một tiếng nói: “Học viện tỉ thí là việc trọng đại của Học Viện Võ Đạo, vi sư cũng phải đi cùng mấy trò chứ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.