Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 283



 

Chương 283

“Thật là Triệu Thế sư huynh, huynh ấy cũng đến núi Giám Bảo.”

“Triệu Thế sư huynh là cao thủ hạng 35 võ bảng.”

Cửu Thiên và Hàn Liên quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một chàng trai cường tráng như ngọn núi nhỏ đi tới.

Lưng hùm eo gấu, ngưu cao mã đại không đủ để hình dung người đàn ông này, cơ thịt như đá hoa canh, mặt đầy râu, mắt to như bò, người cao chín thốn. Đứng trước mặt người khác, thực sự chính là khoảng cách chiều cao của người lớn và trẻ con.

Người mặc trang phục võ giả màu đen, để mở ngực, khiến người ta có thể nhìn thấy rõ ràng cơ thịt rắn chắc của anh ta.

Mỗi bước đi đều mang theo tiếng vang trầm thấp, trong cơ thể bao hàm sức mạnh như bộc phát.

Theo cạnh Triệu Thế còn có một cô gái. Cửu Thiên nhìn cô gái này cảm thấy hơi quen mắt.

Bỗng nhiên, Cửu Thiên nhớ ra, đây không phải Triệu Mẫn của Phiêu Miểu viện sao!

Trong đầu Cửu Thiên dâng lên suy nghĩ không tốt, Hàn Liên lúc này cũng quay đầu sang.

Giây phút nhìn thấy mặt Hàn Liên, Triệu Mẫn sau lưng Triệu Thế dừng bước, chỉ vào Hàn Liên nói: “Anh thế mà cũng ở đây.”

Triệu Thế dừng bước, quay đầu nhìn sang Triệu Mẫn nói: “Chuyện gì.”

Triệu Mẫn hét to: “Huynh, chính là hắn ta bắt nạt muội, chính là tên khốn này!”

Náo động sửng sốt, tất cả các học viên xung quanh đều há to miệng.

Có thể là vì câu nói này của Triệu Mẫn nói có lượng thông tin khá lớn, vậy nên ánh mắt của không ít người đều lộ vẻ kỳ dị.

Bắt nạt? Là bắt nạt như nào?

Lập tức khiến không ít người nghĩ ngợi liên miên.

Sắc mặt của Triệu Thế cũng lập tức thay đổi, nhìn theo hướng tay Triệu Mẫn chỉ, ánh mắt nhìn chằm chăm Hàn Liên.

“Ngươi dám bắt nạt em gái của ta.”

Triệu Thế đi lên mấy bước, từ trên cao nhìn xuống Hàn Liên, bàn tay siết lại kêu răng rắc.

Hàn Liên sững người, sau đó lớn tiếng nói: “Đù, tỉ thí bình thường, thắng thua đã định, ta sao lại bắt nạt cô ta chứ. Ta là chính nhân quân tử có được không hả”

Nói xong, Hàn Liên hất tóc, rất tự tin.

Nhưng rõ ràng trò này ở trước mặt Triệu Thế không có tác dụng gì.

Mang theo giọng nói hùng hồn, Triệu Thế nói: “Ta ghét nhất lý luận với người khác. Dù sao ngươi dám bắt nạt em gái của ta, là tìm chết.”

Không phân rõ đúng sai, Triệu Thế trực tiếp đấm một quyền.

Phản ứng của Hàn Liên tính là rất nhanh rồi, lập tức rút Bích Thủy Trường Thiên Kiếm ra, vung kiếm chặn.

Một âm thanh giòn tan vang lên, ngay lập tức, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của Hàn Liên cong tới mức độ khoa trương. Cả người Hàn Liên lùi liên tiếp mấy bước, cơ thể lảo đảo một trận, sắc mặt đỏ bừng, khí huyết sôi sục.

“Đồ chó đẻ, ngươi không nói lý đúng không, vậy ông đây cũng không nói lý.”

Hàn Liên cầm kiếm lao tới, canh kình phóng ra, Hàn Liên mang theo ánh sáng mờ mờ.

Triệu Thế cười lạnh nói: “Oắt con Ngoại Canh Cảnh cũng chưa tu luyện tới, cũng dám ngông cuồng ở trước mặt ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.