Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 379



Chương 379

Đại sư huynh cười ha ha ngồi một bên, vừa gặm đùi gà vừa nói: “Yên tâm, Cửu Thiên sư đệ rất ổn”

Đại sư huynh nói như vậy đương nhiên là có lý do của hắn ta. Trong Dây lưng hư không của hắn ta, trọng kiếm Vô Phong rất ổn, không có chuyện quái gì cả. Sợi máu kia vô cùng rõ ràng, Cửu Thiên sư đệ chắc chắn không có chuyện gì.

Đám người Hàn Liên không biết sự tư tin của đại sư huynh từ đâu tới nhưng đại sư huynh luôn mang lại cho bọn họ cảm giác thâm sâu khó lường, hơn nữa cho dù là chuyện gì đều chưa từng nói sai. Vì vậy, bọn họ cũng tin đại sư huynh, không nhiều lời nữa.

Trên cao đài, giọng nói của viện trưởng Thiên Nhai Tử lại vang lên.

“Các học viên tỉnh anh của các phân viện lên đài.”

Lời nói vừa dứt, đầu tiên, năm học viên ngồi phía trước của Thiên Nhân viện bay người lên đài. Trong nháy mắt, tất cả học viên của Thiên Nhân viện đều cao giọng hò hét.

“Thiên Nhân viện tất thắng!”

“Giết vào top bai”

Những học viên này chính là người tham gia cuộc chiến xếp hạng học viện lần này, chỉ có lên đài mới được đăng ký, đồng thời nhận kim bài võ đạo thuộc về phân viện của mình.

Từng bóng người tiến lên, Hàn Liên hít sâu một hơi nói: “Sư tôn, cũng tới lúc bọn con lên đài rồi chứ.

Đạo Quang sư tôn nhìn đốm sáng đen trong tay, nói: “Chờ thêm một chút, chúng ta nóng vội cái gì.”

Vào lúc này, Đạo Quang sư tôn nhìn thấy đốm sáng đen trong tay sáng lên.

Ngay lập tức, Đạo Quang sư tôn lộ vẻ vui mừng trên khuôn mặt, đây là dấu hiệu báo trước của việc xuất quan.

Tiếp theo đó, đốm sáng đen co rút dữ dội, trong phút chốc liền hóa thành một cánh cổng nhỏ.

Đám người Hàn Liên nhìn chằm chằm vào bên trong, lập tức nhìn thấy một quả trứng đá đang không ngừng rung lắc, một số vết nứt xuất hiện.

Ầm!

Quả trứng đá nổ tung, thân thể Cửu Thiên chiếu vào tâm mắt.

Đôi mắt từ từ mở ra, sáng rực rỡ.

Đôi mắt của Cửu Thiên sáng như sao, nó giống như tinh quang thật sự trực tiếp bắn ra ngoài cánh cửa hư không, chiếu lên mặt đất.

Ánh sáng trong mắt vụt tắt, Cửu Thiên bước nhanh ra khỏi cánh cửa.

Lúc này, không ít ánh mắt của các học viên đều nhìn về phía bên này, có thể là sự xuất hiện của Cửu Thiên quá kỳ lạ, ngay cả trên cao đài, không ít đạo sư và sư tôn đều đổ dồn ánh mắt qua đây.

“Phủ đệ hư không, tiểu tử may mắn.”

Thân Đồ sư tôn của Hoành Sơn viện bật cười haha, ông ta nhận ra Cửu Thiên đang bước ra khỏi cánh cổng.

Đối với học viên mà ông ta vô cùng ưa thích này, Thân Đồ luôn duy trì sự thích thú. Mặc dù Cửu Thiên vào Nhất Nguyên viện nhưng Thân Đồ luôn tin rằng sớm muộn gì Cửu Thiên cũng sẽ phát hiện ra thực.

ra một học viên có thân hình cường tráng như hắn thích hợp với tu hành của Hoành Sơn viện hơn.

Mấy vị sư tôn khác cũng mang theo nụ cười trên mặt, nhìn Cửu Thiên. Đặc biệt là viện trưởng Thiên Nhai Tử càng cười vui vẻ.

Đối với ông ta mà nói, mỗi một học viên ở đây đều là đệ tử của ông ta, nhìn thấy đệ tử có cơ duyên, ông †a đương nhiên là vô cùng vui vẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.