Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 426



Chương 426

Diêm Từ Vũ hất tay ném ra một túi kim tệ, nói: “Tin mà cậu nghe ngóng không tệ. Tình hình liên quan tới Nhất Nguyên viện, đi nghe ngóng nhiều hơn. Tôi có trọng thưởng.”

Học viên cầm tiền, liên tục đáp lại, sau đó rảo bước rời đi.

Nụ cười trên mặt Diêm Từ Vũ dần trở nên lạnh lẽo.

“Nhất Nguyên viện, để cho các người nhảy múa một hồi”

Diêm Từ Vũ lẩm bẩm một mình, hắn ta lấy ra một viên bảo thạch, đây là thứ mà sư tôn Tinh Uyên của hắn ta cho hắn ta.

Có cái này, thực lực của Diêm Từ Vũ có thể tăng thêm một bậc.

Đạo ẩn chứa bên trong vô cùng rõ ràng, giống như đưa tay thì có thể chạm vào.

Diêm Từ Vũ có thể cảm nhận được lực lượng của mình không ngừng tăng cường ở dưới sự ôn dưỡng của bảo thạch, rất nhanh sẽ bước vào Nguyên Canh Cảnh thật sự.

Nhất Nguyên viện.

Hàn Liên nhìn danh sách Võ bảng mới ra lò, mở miệng mắng: ‘”Đệch mợ, đù móe. Đây là bảng danh sách do ai làm, dựa vào đâu ta mới 49, dựa vào đâu, dựa vào đâu.”

Sở Trực trợn mắt, nói: “Dựa vào đâu, dựa vào việc thực lực của đệ không được. Nhìn xem Cửu Thiên sư đệ người ta đi, đứng thứ 20 trong Võ bảng, ha ha, cao hơn đệ 29 bậc. Cửu Thiên sư đệ, tranh thủ tiến vào †op 10.”

Cửu Thiên khế mỉm cười, sờ cái đầu của Tiểu Hắc, nói: “Bảo đảm vào top 10.”

Hàn Liên hét lên: “Top 10 gì chứ, vậy buộc phải là thứ nhất. Đợi khi Cửu Thiên sư đệ trở thành người đứng đầu, vậy đệ không phải là sư huynh của người đứng nhất của học viện võ đạo hay sao, nghe thật đã. Đại sư huynh, huynh nói xem có đúng không.”

Đại sư huynh nói: “Không sai. Huynh cũng cảm thấy như vậy, Cửu Thiên sư đệ, hay là dứt khoát trận tiếp đệ tự mình tới Không Động viện một chuyến, một chọi năm, nắm chắc tỉ thí, bảo đảm tiến thẳng vào †op 10.”

Hàn Liên, Sở Trực, Sở Chính võ bàn, đồng thanh nói: “Chủ ý hay.”

Cửu Thiên há miệng, muốn nói cái gì đó nhưng lại bất lực nuốt trở lại.

Nhất Thanh sư tôn cười nói: “Chủ ý này không tồi.

Có điều Cửu Thiên con phải nói rõ cho chúng ta, thực lực hiện nay của con rốt cuộc như nào.”

Cửu Thiên nói: “Ngoại Canh cấp ba”

Hàn Liên kêu lên: “Cửu Thiên sư đệ, sao đệ tiến giai nhanh thế”

Sở Trực, Sở Chính cũng sững người.

Sở Trực nói: “Huynh cũng có chút không hiểu, Cửu Thiên sư đệ, Thập Phương tiên sư đó không phải luyện khí sĩ hay sao. Đệ sao lại có được cơ duyên ở trong đó, ông ta lẽ nào còn có thể truyền canh kình cho đệ.”

Trong lòng Cửu Thiên lập tức rung lên, câu hỏi này thật không tiện trả lời.

Nhất Thanh sư tôn gõ vào bàn, nói: “Thứ như cơ duyên, ai có thể trả lời chứ. Trên người Cửu Thiên có chút bí mật nhỏ, không phải không thể lý giải.”

Sở Trực ồ một tiếng, nhìn Cửu Thiên nói: ‘Cửu Thiên sư đệ, đừng để bụng, huynh chỉ tò mò thôi.”

Cửu Thiên mỉm cười rồi nói: “Không sao, không sao, thật ra đệ cũng không phải quá hiểu tình hình lúc đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.