Chương 505
Không nhiều lời nữa, lúc này Cửu Thiên bắt đầu dẫn động lực lượng thiên địa tập trung ở ngón tay của mình.
Hắn không dám dẫn động bao nhiêu, dù sao Thân Đồ sư tôn còn ngồi ở đối diện hắn.
Dựa vào một chút lực lượng thiên địa này, ngón †ay của Cửu Thiên đã ngưng tụ một chút ánh sáng.
Thân Đồ sư tôn thấy cảnh này, kinh ngạc nói: “Bản lĩnh giỏi đấy. Cậu hình như còn chưa tiến vào Nguyên Canh Cảnh nhỉ. Chiêu dẫn động lực lượng thiên địa này, tương đối không tồi. Cho dù là những luyện khí sư kia cũng chỉ như này.”
Cửu Thiên lần nữa cầm quân cờ, từ từ cầm quân cờ lên.
Lần này, quân cờ lắc lư bị hắn cầm lên một bước.
Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi, trên trán của Cửu Thiên cũng toát mồ hôi lạnh. Hắn đã dốc hết sức.
Nhưng ngay sau đó, từ trong quân cờ, một đạo lực lượng đáng sợ xông tới, trực tiếp đập vào người của hắn.
Đó là trọng kích như ngọn núi, Cửu Thiên ngay lập †ức cảm nhận được mình bị lực đè cực lớn, ngón tay cũng không có lực lượng.
“Võ đạo!”
Cửu Thiên sửng sốt nói.
Thân Đồ sư tôn khẽ gật đầu, biểu thị điều Cửu Thiên nói không sai.
Lại cầm một quân cờ lên, Thân Đồ sư tôn lại đi một bước, nói: “Bước thứ ba rồi. Cậu sợ rằng không còn mấy bước nữa.”
Cửu Thiên nhắm mắt lại, tự động phớt lờ lời của Thân Đồ sư tôn.
Biết bên trong ẩn chứa võ đạo, ý nghĩ duy nhất hiện nay của Cửu Thiên chính là đi trải nghiệm đạo bên trong.
Còn chơi cờ gì đó, thua thắng, căn bản không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn, trực tiếp bị lược bỏ khỏi đầu.
Cửu Thiên để tay lên quân cờ, một chút canh khí tinh thuần bắt đầu thăm dò, bắt đầu lĩnh ngộ đạo bên trong.
Ngay lập tức, trong đầu óc của Cửu Thiên xuất hiện một ngọn núi lớn Trên núi có ba chữ lớn “núi Trọng Ngục”!
Cửu Thiên theo bản năng cảm nhận được ngọn núi này chính là đạo trong quân cờ.
Đạo có thể khiến một quân cờ nặng như núi.
Đá phong lực chỉ là nguyên liệu tốt nhất ẩn chứa loại đạo này mà thôi, quan trọng nhất chính là võ đạo bên trong.
Cửu Thiên yên lặng nhìn “núi Trọng Ngục” trong đầu, trải nghiệm uy áp nồng đậm của nó là đạo áp chế tới mức khiến người ta không thở được.
Canh khí trong cơ thể của Cửu Thiên bắt đầu phỏng theo khí tức tỏa ra từ núi Trọng Ngục, đột nhiên khóe miệng của Cửu Thiên cong lên nở nụ cười.
Thì ra là vậy, thì ra trọng lực này là biến hóa như này mà ra.
Mà khi Cửu Thiên biết được, bản thân hắn cũng không chú ý tới, trọng kiếm Vô Phong ở sau lưng hắn bỗng lóe sáng.
Một màn này, Thân Đồ sư tôn nhìn thấy, trợn mắt níu lưỡi.
Cửu Thiên đang ngộ đạo bỗng nhiên cũng trải nghiệm được một cỗ lực lượng không bình thường khác, truyền tới từ bên ngoài.