Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 514



Chương 514

Ngay lập tức, Tĩnh Như hiểu ra đối phương đang giở trò trêu chọc mình!

Cửu Thiên đã biết cô ta phục kích ở đây từ lâu rồi!

Tĩnh Như thẹn quá hoá giận, cô ta không thể chịu đựng được nữa, ngay khi ánh sáng trên người loé lên, bốn con khôi lỗi Mộng Yểm xông thẳng ra.

Cửu Thiên đã đợi bọn chúng rất lâu, trong khoảnh khắc thiên địa chỉ lực xung quanh dao dộng, hắn rút ra trọng kiếm Vô Phong của mình.

Sau khi được truyền canh khí, trọng kiếm Vô Phong lúc nay vô cùng khác so với bình thường.

Một luồng khí thế không thể diễn tả được phóng thích ra từ trọng kiếm Vô Phong, nhìn bằng mắt thường vẫn có thể thấy mặt đất xung quanh bị lún sâu xuống hơn 10 phân.

Bốn bóng đen nhắm thẳng gáy của Cửu Thiên mà lao đến.

Khí thế của bọn chúng đáng sợ giống hệt như bốn luồng gió lạnh từ dưới âm phủ trào lên, khiến cho người khác lạnh buốt cả người.

Khi bốn cái bóng đó lao đến trước mặt Cửu Thiên, lực của bọn chúng hơi giảm xuống.

Đây chính là khoảng cách giới hạn, Cửu Long Huyền Cung Tháp tính toán không sai, khoảng cách giới hạn lao đến mục tiêu của khôi lỗi Mộng Yểm cũng chỉ có nhiêu đó.

Chính sự giảm lực đó của bọn chúng đã giúp Cửu Thiên có đủ thời gian để phòng thủ.

Chỉ với một cú xoay trọng kiếm đã thẳng thừng chặn hết tất cả sự tấn công tứ phía của bốn khôi lỗi Mộng Yểm.

Từ trong lòng bàn tay đen như mực của bọn chúng, bốn cây roi da dài được vung ra, quất thẳng lên trọng kiếm Vô Phong.

Roi da dài ẩn chứa sức mạnh không gì sánh bằng, một luồng khí lạnh giá thấu tận xương tủy bỗng chốc tràn ngập trong cơ thể Cửu Thiên.

Cửu Thiên có thể cảm nhận được luồng khí lạnh giá đó không chỉ khiến cơ bắp và gân cốt của hắn co rút lại trong một chốc lát mà còn làm cho tốc độ vận canh khí của bản thân đột nhiên chậm lại.

Lúc này, Tĩnh Như cũng lao ra, trong tay cầm một thanh kiếm, đâm thẳng tới giữa hai đầu lông mày của Cửu Thiên.

“Cửu Thiên, nộp mạng đi!”

Kiếm vừa xuất ra liền khiến quỷ gào ma khóc.

Vô số tiếng gào thét thảm thiết chói tai theo đường kiếm của Tĩnh Như lao về phía Cửu Thiên.

Một kiếm pháp ma quái như vậy, thật không biết Tĩnh Như đã học nó từ đâu, chắc chắn không phải là công pháp của Phiêu Miểu viện.

Cửu Thiên vung trọng kiếm ra.

Xung thiên sát kiếm, nhất tự ngũ sát!

Năm chữ “sát” đột nhiên xuất hiện, chặn Tĩnh Như và bốn khôi lỗi Mộng Yểm lại.

Sức mạnh ẩn chứa trong từ “sát” xuyên thủng qua khôi thậm chí còn đẩy Tĩnh Như văng ra xa.

lộng Yểm, chặn đường kiếm của Tĩnh Như, Cửu Long Huyền Cung Tháp hét lên trong cơ thể của Cửu Thiên: “Đánh rất hay! Chủ nhân vĩ đại, ta đã đánh giá thấp người rồi. Thật không hổ danh là cường giả có thần đan, không hổ là chủ nhân ta lựa chọn. Haha, Vô Phong, ngươi còn chờ gì nữa?

Phong Linht”

Khí thế trên trọng kiếm Vô Phong đột nhiên tăng lên gấp mấy lần, Cửu Thiên có thể cảm nhận được nguồn canh khí dồi dào của mình bị trọng kiếm Vô Phong hút đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.