Chương 552
Trước kia hắn ta thật sự không quan tâm đến trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên. Có rất nhiêù võ giả, bao gồm cả hắn ta, đều cho rằng trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên là thứ vô dụng.
Dù nhìn thế nào thì trông thanh kiếm vừa dày vừa nặng, lại còn chưa từng được rút ra như vậy giống như thứ khiếm khuyết luyện hỏng. Rất nhiều người đều thầm bàn tán, rằng sao Cửu Thiên lại dùng một thanh kiếm như vậy, hay bởi vì nhà quá nghèo?
Nhưng lúc này đây, trong lòng La Khởi lại thầm cười nhạo những kẻ ngu dốt kia, bao gồm cả hắn ta.
Thanh trọng kiếm Vô Phong mà Cửu Thiên cầm là một vũ khí hiếm có, chỉ e rằng nó giống Tử Ảnh Kiếm của hắn, đều có tác dụng đặc biệt.
Cửu Thiên giơ cao trọng kiếm Vô Phong, nói: “Đây là chiêu đầu tiên!”
Hắn chém một nhát kiếm, trời đất đều phải đổi màu.
“Trùng thiên sát kiếm, nhất kiếm lục sát!”
Trong nháy mắt, sáu chữ ‘Sát’ lao về phía La Khởi.
Sức mạnh cuồn cuộn bất chợt khiến cho hòn đá dưới chân La Khởi nổ thành mảnh nhỏ, cả người La Khởi được bao phủ trong một canh y chứa đầy những tia sét.
“Kiếm pháp hay!”
La Khởi hưng phấn hét to.
Chỉ mỗi chiêu đầu tiên đã mạnh đến vậy rồi, La Khởi có thể nhìn thấy canh y Phong Lôi mà hắn ta tự hào gần bị một chiêu của Cửu Thiên phá hỏng.
Ngay lúc sáu chữ ‘Sát dừng lại, bỗng nhiên cả sáu chữ lại phát nổ.
Vụ nổ đáng sợ khiến cho cả Lôi Đình Nhai phải rung chuyển.
Ở đầu bên kia của cầu Độ Lôi phía đẳng xa, có rất nhiều võ giả của Lôi Đình viện đang rướn cổ quan sát trận chiến.
“Đúng là sức mạnh thật to lớn, vừa mới bắt đầu họ đã đổ máu rồi.”
“Uầy, tất cả đều là đá vụn.”
Hoắc Sơn sư tôn chắp tay ra sau lưng, im lặng nhìn, khi ông ta nghe thấy tiếng bàn tán của các học viên đằng sau, chỉ thầm lắc đầu.
“Lúc nấy chẳng qua mới chỉ là khởi động mà thôi.”
Tiếng nổ lớn dần biến mất, đá vụn rơi xuống như mưa.
Cuối cùng La Khởi cũng đứng dậy, hắn nhấc Tử Ảnh Kiếm, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chiêu thứ nhất.”
Cửu Thiên khẽ cười, nói: “Sức phòng thủ tốt đấy.
Vậy thì nhận chiêu thứ hai của tôi đi.”
Nói xong, cả người Cửu Thiên lóe lên ánh sáng của ngọn lửa màu vàng, canh khí quanh người nhanh chóng hội tụ thành hình rồng.
Thấy cảnh đó, La Khởi lập tức hét lớn: “Không thể nào! Đó là Vạn Cổ Long Hoàng Quyết sao?”
Cửu Thiên cười nói: “Đương nhiên không phải Vạn Cổ Long Hoàng Quyết rồi, tôi chỉ học trộm một chút thôi. Mau nhận lấy nhát kiếm này của tôi đi, Xích Viêm Long Hống kiếm!”
Hắn dẫm mạnh lên phía trước, bàn chân hằn một hố sâu dưới mặt đất.
Cửu Thiên chém một nhát kiếm, một con rồng khổng lồ đáng sợ màu đỏ như máu gào lên.
Sức mạnh của nhát kiếm này còn mạnh hơn Xích Viêm Long Hống kiếm ban đầu của Cửu Thiên gấp nhiều lần.