Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 1004



Chương 1004

Thảo nào lúc trước Cửu Vinh đã phái đi vài đợt người nhưng tất cả đều không thành công, hóa ra đối phương không chỉ có chuyên nghiệp, mà lại còn rất cẩn thận.

Lúc nãy vừa đi ngang qua anh có nhìn lướt vài lần, ngoại trừ các camera anh ninh của Viên Khung, xung quanh †òa nhà số 7 còn có mấy cái camera hồng ngoại ẩn nấp.

Không có một góc chết, các hướng đều được giám sát kỹ càng.

Ngay cả vị trí chốt ở cửa cũng vô cùng nghiêm ngặt.

Không chỉ có nhân viên ra vào phải kiểm tra đối chiếu khuôn mặt và dấu vân tay, mà ngay cả nhân viên hậu cần ra vào cũng phải kiểm tra đối chiếu thân phận thật cẩn thận.

Đến nồi chuyển phát nhanh và mua mang về càng không thể nhận được.

Triệu Nam Thiên vốn dĩ còn đang cân nhắc, muốn thông qua mối quan hệ với Cao Thanh Hương để sắp xếp chính mình vào tòa nhà số 7 của khoa học kỹ thuật Hùng An, như vậy mới có thể thuận lợi phối hợp với Tiểu Ngũ.

Kết quả không như mong muốn, khoa học kỹ thuật Hùng An có bảo vệ bên trong của chính mình, cơ bản là anh không có cơ hội để nhúng tay vào.

Cao Thanh Hương nhìn ra sự khác thường: “Nghĩ cái gì vậy?”

Triệu Nam Thiên thu lại tâm mắt, nói: “Tôi đang nghĩ, điều kiện làm việc tốt như vậy, tôi nên báo đáp người bạn học cũ là cậu như thế nào mới ổn đây!”

Cao Thanh Hương bu môi: “Cậu đừng có trêu tôi nữa, lính cũng đã từng đi rồi còn thế trận lớn nào mà chưa nhìn qua chứ?”

Nói xong, cô ta càng thêm nghỉ ngờ: “Đúng rồi, Nam Thiên điều kiện của cậu tốt như vậy, tại sao lại nhớ đến công việc chỗ tôi thế?”

Triệu Nam Thiên đã sớm suy nghĩ kỹ rồi tìm câu trả lời, cẩn thận đối đáp trọt lọt.

Cao Thanh Hương thông minh không cũng hỏi nhiều: “Được rồi, tôi cũng không khách sáo với cậu nữa, hôm nay cứ như vậy đã, chờ lát nữa cậu đến nhà ăn của chúng tôi ăn cơm trưa, đến buổi chiều thì tìm Thảo Phương dân cậu đi làm thủ tục nhận việc!”

Triệu Nam Thiên cố ý giả vờ bối rối: “Thảo Phương?”

Cao Thanh Hương thuận miệng giải thích: “Chính là cô gái vừa rồi dẫn cậu đến văn phòng của tôi. Thế nào, xinh đẹp chứ?”

“Cô ấy tới sớm hơn cậu mấy ngày, là một vị lãnh đạo của Viên Khung chúng †ôi có quan hệ giới thiệu vào, thời gian thử việc cũng không có, vừa vào đã được làm công việc nội bộ, tiên lương cũng sắp đuổi kịp tôi rồi!”

Triệu Nam Thiên trêu chọc một câu: “Đúng là nhận không ra, công ty các cậu cá thì không lớn mà nước lại sâu quá nhỉ!”

Cao Thanh Hương có ý ám chỉ: “Đúng rồi, cậu cảm thấy Thảo Phương thế nào, có muốn tôi làm mai cho hai người không?”

Triệu Nam Thiên vội vàng thoái thác: “Thôi đi, tôi kết hôn rồi, người trong nhà kia là cọp mẹ đấy, cậu đừng có mà hại tôi.”

Vẻ mặt Cao Thanh Hương bồng nhiên tối sầm lại: “Kết hôn rồi? Thật hay giả đấy? Tại sao tôi không nghe nói gì cả?”

Ngay sau đó, cô ta lại nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.

Buổi sáng lúc mới nhìn thấy hồ sơ của Triệu Nam Thiên điều cô ta chú ý đầu tiên chính là cột tình trạng hôn nhân kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.