Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 1137



Chương 1137

Anh rất ít khi thấy ngón tay đẹp thế này, không chỉ tỉnh tế thon dài, hơn nữa còn có chút xinh đẹp không nói nên lời.

Nhất là khi cô ta cầm chì kẻ mày nhẹ nhàng vẽ vẽ trên mặt anh, cả người như phát ra khí chất đặc biệt.

Tần Sương nhướng mày: “Đừng lộn xôn, nếu kẻ vào trong mắt anh là tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy!”

Nói xong, cô ta ôm lấy khuôn mặt Triệu Nam Thiên, sau đó cầm tăm bông bôi nước thuốc lên trên mặt anh từng chút từng chút một, Lúc bôi đến gần mắt, rõ ràng cô ta càng cẩn thận hơn, người cũng xích lại gần hơn không ít.

Triệu Nam Thiên ngồi ngay ngắn không nhúc nhích, bụng dưới dường như đang có một ngọn lửa đang chạy loạn!

Triệu Nam Thiên gân như đang cố nén xúc động quay đầu lại.

Đập vào mắt anh là cổ áo của cô gái, cô ta mặc cũng không quá lộ, nhưng vì cách quá gần..

Trên người cô gái có mùi thơm đặc trưng của cơ thể, hơn nữa hương nước hoa tươi mát còn chui thẳng vào trong lỗ mũi.

Bôi bôi như thế, cơ thể hai người không thể tránh khỏi chạm vào nhau.

Thậm chí hơi thở trong miệng cô ta cũng nhàn nhàn mùi thơm, phả lên mặt anh.

Sau khi bôi xong, cuối cùng cả người Triệu Nam Thiên cũng nhẹ nhàng thở ra.

Tần Sương lui người về, rất nhanh đã phát hiện Triệu Nam Thiên có chút khác thường.

Gô ta trêu chọc nói: “Ối ối ối, sao thế, thẹn à? Tôi còn tưởng anh là đầu gõ đấy!”

Triệu Nam Thiên ho nhẹ một tiếng, cố ý nói sang chuyện khác: “Vẽ xong rồi à?”

Tần Sương quan sát một chúi: “Cũng sương sương rồi, lát nữa đổi kiểu tóc nữa là đại công cáo thành!”

Triệu Nam Thiên nhìn gương, khuôn mặt anh thay đổi rất lớn, nói sao nhỉ, chỉ Sợ ngoài người nhà ra, người ngoài rất khó có thể liên hệ anh với Triệu Nam Thiên được.

Cũng vì bất đắc dĩ mà thôi, lần trước trong khách sạn, hình tượng của anh đã bại lộ trong mắt của thành viên tổ chức.

Nếu không ngụy trang một chút, vậy căn bản không thể tham gia hành động lần này.

Cũng may chỉ cần hóa trang trên mặt một chút, không bị nhận ra là được.

Nếu thật sự phải dịch dung thành bạn trai của Mộ Vân, thế thì lại phiền phức rồi.

Triệu Nam Thiên sờ sờ khuôn mặt mình, cảm thán nói: “Kỹ thuật không tệ, cô học cái này à? Lợi hại thật đấy, quả thực như biến thành người khác!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tần Sương cười giải thích: “Không phải, tôi học yl”

Triệu Nam Thiên kinh ngạc: “Học y?”

Tần Sương cũng chẳng e dè: “Không sai, pháp yl”

Triệu Nam Thiên trêu chọc: “Vậy tốt quá rồi, cô học rộng thế kia mà. Chỉ dựa vào tay nghề này, dù sau này không làm pháp y cũng tuyệt đối không chết đói.”

Tần sương cười hì hì: “Đây có là gì chứ, trang điểm cho người chết là môn học bắt buộc của chúng tôi!”

Cả người Triệu Nam Thiên như cứng lại, ngay cả sau lưng cũng đổ một lớp mồ hôi lạnh: “Cô nói gì cơ?”

Tân Sương chớp chớp mắt, hơi đắc ý nói: “Xời, còn tưởng anh không sợ trời không sợ đất đấy!”

Triệu Nam Thiên không được tự nhiên hỏi: “Mấy đồ trang điểm cô dùng trên mặt tôi, chắc không…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.