Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 126: Chương 126





Triệu Nam Thiên kích động đích giải thích, “Không… Không phải, cô phải biết tôi không có ý đó mà.


Mạnh Nhã tức giận mà trợn mắt một cái: “Biết rồi, anh à, chính là một khúc gỗ, thật không biết anh làm như thế nào để lừa nữ thần Tô tới tay nữa!”
Nói đến đây, cô ta bỗng nhiên lại trở nên tò mò, “Đúng rồi, hai người đã làm chuyện ấy chưa?”
Triệu Nam Thiên biết Mạnh Nhã muốn hỏi cái gì, nhưng loại chuyện này thực sự rất khó để có thể mở miệng nói ra.

Mạnh Nhã đã theo vẻ mặt của anh mà đoán được một phần, quơ quơ ngón tay cái nói, “Anh cũng trâu thật đấy, lừa được nữ thần Tô vào lòng bàn tay, còn đánh gãy hai chân Lục Bắc Minh! Chậc chậc, à mà này, cô ta có phải là lần đầu tiên không?”
Triệu Nam Thiên thật sự là sợ cô ta, cười khổ mà hỏi, “Rốt cuộc cô còn muốn uống hay là không uống?”
“Không uống, không uống.



Vừa nói, Mạnh Nhã vừa xử lý ngụm bia lạnh cuối cùng trong cốc, đứng dậy nói: “Đi thôi, nếu uống tiếp nữa chỉ sợ tôi sẽ uống đến rượu, đến lúc đó tôi sợ chính mình xúc động!”
Triệu Nam Thiên nghe không hiểu, “Xúc động?”
Mạnh Nhã lơ đãng, khoa tay múa chân nói, “Trong lúc xúc động, cướp anh về từ tay nữ thần Tô!”
Triệu Nam Thiên nào còn dám tiếp chiêu, vội vàng kêu ông chủ vào lấy hóa đơn để thanh toán tiền.

Chỉ tính nước và bia, đêm nay tổng cộng tiêu hết hơn ba trăm, ban đầu anh còn định quẹt thẻ, kết quả há hốc mồm, chỉ có thể dùng tiền mặt.

“Lần này tôi trả tiền, lần sau anh phỉa mời lại tôi!” Mạnh Nhã dường như là đã chuẩn bị từ sớm, láy từ trong ví ra một tấm thẻ mới tinh.

“Được, nhất định!” Triệu Nam Thiên xấu hổ, thầm nghĩ về sau nhất định phải phòng chút tiền mặt ở trên người.

Rõ ràng là chính mình đem lôi cô ta ra để uống rượu, kết quả lại để cho người ta thanh toán, chuyện này biết tính sao đây?
Trong lòng đang cân nhắc tìm cơ hội để mời lại như thế nào, một thanh âm như có như không vang lên từ phía sau lưng, “Ái chà, mẹ nó, người đẹp ới ời!”

Triệu Nam Thiên đứng dậy nhìn, một đám đàn ông cao to đi tới từ phía sau, kề vai sát cánh, huýt sáo, nhìn qua không giống loại người đứng đắn gì cả.

“Úi chà, mấy anh êi, xung quanh cái câu lạc bộ này chúng ta cũng đi dạo mấy lần rồi, đây vẫn là lần đầu thấy mặt hàng ngon như vậy nhỉ? Chậc chậc, nhìn ngon nghẻ quá đi mất thôi!”
Vừa nói, ánh mắt hắn vừa liếc qua liếc lại trên người Mạnh Nhã, đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, ánh mắt kia hận không thể đem cô ta ăn sống nuốt tươi ngay lập tức.

Mạnh Nhã ôm hai vai, chán ghét mà nhíu mày.

Triệu Nam Thiên đẩy mạnh ghế dựa, “Thái độ tôn trọng chút đi, cô ấy là bạn của tôi!”
Hắn biết đối phương đang suy nghĩ cái gì, lúc này phụ nữ xuất hiện ở ven đường, tám chín phần mười đều là người làm đêm khuya, huống chi quần áo Mạnh Nhã gợi cảm, dáng người nóng bỏng, đối với đám gia súc này mà nói quả thực chính là con mồi tự dâng tới cửa.

“Bạn bè? Bạn trên giường ấy hả? Người đẹp, giá cả như nào đấy? Một tên bảo vệ cỏn con như hắn ta có thể cho cô bao nhiêu? Tôi ra gáo đôi!” Gã đàn ông dứt lời, đã định rút một tập tiền từ trong ví ra.

Hắn thân thủ khoa tay múa chân, “Hai ngàn! Có đủ hay không? Nếu mà ngại ít, cô ra một cái giá, chỉ cần có thể hầu hạ cho các anh đây vùa lòng, bao nhiêu tiền tôi cũng không quan tâm!”
Triệu Nam Thiên nắm lại, lập tức đấm vào cái miệng thối kia, kêu răng rắc.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.