Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 232: Chương 232





Triệu Nam Thiên cũng là một người thấu tình đạt lý, vào lúc đối phương đang nói chuyện, còn đang len lén đánh giá sắc mặt của mình, là anh biết việc này không phải là không thể xử lý, mà chỉ là chưa tìm ra đúng cách mà thôi!
“Không được, chuyện này cậu bắt buộc phải nghĩ cách cho tôi! Với mặt mũi của bộ trưởng Uông, cho dù tôi có không lật đổ được đội trưởng Tôn, nhưng cũng không khó để khiến cho tổ trưởng Hàn anh mất đi miếng cơm này đâu đúng không?”
Hàn tổ trưởng vội vàng cười làm lành, “Triệu ca, anh đừng nói giỡn mà, em cũng không nói không giúp anh, nhưng biện pháp còn phải từ từ nghĩ mới ra được chứ!” Suy nghĩ kỹ một hồi, tổ trưởng Hàn bỗng nhiên thần bí hề hề nói, “Nghĩ ra rồi, em thế mà thật sự nghĩ ra được một cách rồi!”
Mục tiêu cụ thể chưa xuất hiện sẽ chưa vội vã hành động, Triệu Nam Thiên kiên nhẫn chờ câu sau của anh.

Tổ trưởng Hàn hoàn toàn phục, cũng không dám tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa, “Là như thế này, việc này cũng không nhất định nhất định phải tìm đến khoa trưởng Khương,khoa trưởng Uông mới là chủ quản lãnh đạo mà!”
Triệu Nam Thiên không tiếp lời, cái kia khoa trưởng Uông hẳn là chị dâu của Tôn mập, về phần vị khoa trưởng Uông này lại là chuyện gì? Hàn tổ trưởng hạ giọng nói, “Là như thế này, khoa trưởng Uông là phó phòng tổ chức cán bộ, gần nhất trong công ty đều đang đồn đại âm thầm nói, nói là khoa trưởng Uông muốn đề chính, chủ quản khoa trưởng Uông có phân công khác!

Lời đã nói đến nước này, không cần anh nói Triệu Nam Thiên cũng đã hiểu rõ, nguyên lai lại quy tắc ngầm trong cách làm việc.

khoa trưởng Uông muốn thượng vị, khoa trưởng Uông còn đang trong nhiệm kỳ đương nhiên sẽ trở thành cái đinh trong mắt.

Nghe ý tứ của Hàn tổ trưởng, hai người đã đấu đã nhau được một đoạn thời gian.

Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, việc này anh không thể tìm được đường đi từ chỗ khoa trưởng Uông, tìm khoa trưởng Uông không phải sẽ thành sao? Hàn tổ trưởng thấy Triệu Nam Thiên đã hiểu rõ, xoa xoa đôi bàn tay, “Triệu ca, tấm hình kia ……”
Triệu Nam Thiên trực tiếp từ chối, “Không được, văn phòng Vật Nghiệp như thế lớn, tôi nào biết được ai là khoa trưởng Uông? Lại nói, tôi trực tiếp tìm tới cửa, khoa trưởng Uông sẽ để ý đến tôi chắc? Mà việc này lại là vượt cấp báo cáo không hợp quy củ, cậu phải giúp tôi nghĩ cách!”
Hàn tổ trưởng tức đến muốn chửi mẹ nó, lời đến khóe miệng lại nhịn xuống được, tôi đã tạo nghiệt gì chứ, làm sao lại đắc tội một tổ tông như thế này?
Suy nghĩ kỹ một hồi, cậu cuối cùng nghĩ ra được một biện pháp, “Có, vừa rồi Như Nguyệt kia, trước mắt là thư ký của khoa trưởng Uông, có cô dẫn đường, khoa trưởng Uông khẳng định sẽ gặp anh!”
Triệu Nam Thiên nguyên bản còn nghĩ để cậu ta hỗ trợ tạo ra một cơ hội, kết quả trông thấy đối phương thần sắc u oán, cũng bỏ qua.

Con thỏ gấp còn cắn người, ép cậu ta quá mức cũng không kiếm được chỗ tốt.


Từ anh chỗ đó lấy được số điện thoại của lỗ nhỏ, Triệu Nam Thiên lúc này mới xóa tấm hình kia.

Bất quá anh lại có chút sầu muộn, làm sao cùng cô gái nhỏ người ta tạo quan hệ bây giờ?
Tùy tiện tìm tới cửa, trước không nói đến cô bé có thể hay không tin tưởng mình, coi như cô chịu giúp chuyện này, khoa trưởng Uông lại dựa vào cái gì tin tưởng mình đây?
Xem ra việc này không vội vàng được, hết thảy còn cần tính kế lâu dài!
……
Rất nhanh, Triệu Nam Thiên liền từ văn phòng Vật Nghiệp về tới tiểu khu.


Từ Minh thấy người liền hỏi, “He he, Anh Nam Thiên, chuyện mới vừa rồi kia xử lý ngon nghẻ rồi chứ?”
Tiểu Ngũvội vàng làm thanh minh, “Anh Nam Thiên, việc này không liên quán tới tôi.


Triệu Nam Thiên tức giận mắng: “Tao biết ngay mà, cái chủ ý ngu ngốc kia, khẳng định ra cậu nghĩ ra!”
Từ Minh lơ đễnh, “Anh Nam Thiên, tên tiểu tử đó, tôi đã bảo Tiểu Ngũ để mắt tới nó rồi, về sau nhất định thường thường trị nó!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.