Triệu Nam Thiên phải thừa nhận rằng mặc dù Trưởng phòng Uông là một người tốt nhưng ở trong công ty vẫn có một số mối quan hệ, lệnh điều động lần trước đã bị chặn lại giữa đường trước khi đến được Vật Nghiệp.
Bởi vậy có thể thấy được, người đứng đằng sau Trưởng phòng Uông cũng là người có thế lực.
Triệu Nam Thiên cũng không mấy ngạc nhiên về điều này, ngày nay một số doanh nghiệp tư nhân ở quy mô nhất định có mối quan hệ nội bộ chặt chẽ với nhau, chưa kể đến những công ty thuộc tập đoàn niêm yết như Hoa Khắc.
Mặc dù nó chỉ là một công ty Vật Nghiệp nho nhỏ nhưng không chừng lại liên quan đến lợi ích với nhau.
Ví dụ như anh, từ một bảo vệ thực tập được nhanh chóng đề bạt nên làm phó đội trưởng chẳng phải cũng nhờ với mối quan hệ của Tứ thiếu sao?
Nghĩ đến đây, Triệu Nam Thiên chợt phát hiện ra một chi tiết thú vị, bộ trưởng Uông với Trưởng phòng Uông bên cạnh Tứ thiếu kia, hai người cùng họ như vậy, không biết là có quan hệ gì với nhau không?
Nhưng mà loại việc này chỉ cần Trưởng phòng Uông không chủ động nhắc đến thì đấy cũng chỉ là sự nghi ngờ của anh, cũng không tiện mở miệng hỏi vì thế liền thông minh không đề cập tới.
“Đúng rồi, thủ tục nhận việc và hồ sơ bổ nhiệm của cậu tôi đã sắp xếp xong rồi, một lát nữa nhờ Như Nguyệt đưa cậu đến đó và hướng dẫn quy trình cho cậu.
”
Triệu Nam Thiên nghi ngờ, chỉ là thủ tục nhận việc với quy định nhỏ, chẳng lẽ Trưởng phòng Uông là trưởng phòng nhân sự còn chưa yên tâm hay sao?
Nhưng anh không nói ra.
Khổng Như Nguyệt tình nguyện nhận việc nói: “Đi thôi, anh Thiên, em sẽ đưa anh đến đó.
”
Trên đường đi, Khổng Như Nguyệt lại chủ động giải thích.
Sau đó Triệu Nam Thiên mới hiểu rằng bên trong Hoa Khắc thực hiện quy chế tiến cử, đề bạt.
Ví dụ như anh được thăng chức đội phó, cho dù là Tứ thiếu chiếu cố cho anh thì cũng không thể trực tiếp bổ nhiệm anh.
Việc đó phải do người phụ trách được lãnh đạo phân công, báo cáo từng cấp, phê duyệt từng cấp từng cấp cuối cùng mới tới các phòng ban chức năng liên quan phê duyệt.
Thủ tục đề bạt chức vụ của Triệu Nam thiên đã được phân xuống dưới từ lâu, khi Trưởng phòng Uông đã liên tiếng thì Tôn Mập chắc chắn không dám lề mề.
Các thủ tục và hồ sơ đã được đưa lên từ lâu, nhưng ở bộ phận nhân sự chúng lại bị kẹt ở chỗ trưởng phòng Khương.
Sau khi trưởng phòng Khương phê duyệt rồi đến Trưởng phòng Uông kí nữa thì thủ tục nhận chức mới chính thức có hiệu lực.
Cho nên cho dù Trưởng phòng Uông muốn giúp Triệu Nam Thiên thì hồ sơ giấy tờ bổ nhiệm cũng phải đợi trưởng phòng Khương gửi lên, đây chính là vấn đề mấu chốt.
Triệu Nam Thiên suy nghĩ và tổng kết lại được sơ hở bên trong quy chế.
Về mặt này thì thua kém so với các doanh nghiệp tư nhân thông thường, một khi lãnh đạo cấp cao coi trọng năng lực của ai đó thì họ không những có thể thăng chức nhanh chóng mà còn được bổ nhiệm trực tiếp.
Tuy nhiên, một tập đoàn lớn như Hoa Khắc thì phải hoạt động từng bước theo các quy tắc và luật lệ đã đặt ra.
Về mặt lợi ích thì nghĩa là các bộ phận được tổ chức tốt, hệ thống được chuẩn hóa, kỷ luật nghiêm minh, tránh chuyên quyền, đề cao lợi ích ở mức độ lớn nhất.
Mặt trái của nó là tổ chức cồng kềnh, chức năng rườm rà, hiệu quả thấp, không có lợi cho người mới, cũng như không tạo ra được dòng máu sản xuất của doanh nghiệp và sự thăng tiến của nhân tài xuất sắc đi lên.
Những điều này không dễ khái quát hóa.