Người đàn em kế bên hiểu ý, tùy tiện nói: “Chị Như Nguyệt, sau này các anh em đều sẽ đi theo chị và anh Mã Hùng Dũng để kiếm cơm, chị không uống ly rượu anh Mã Hùng Dũng mời này, vây coi như là không nể mặt các anh em bọn tôi rồi!”
Vương Như Nguyệt không còn cách nào chỉ có thể uống hết ly thêm lần nữa, hành động này làm cho tất cả mọi người trong phòng hú hét ầm ĩ một trận.
Mã Hùng Dũng lại nâng ly rượu lên: “Ly thứ ba, là vì chúc cho Huy Hoàng hoạt động dưới sự lãnh đạo của chị Như Nguyệt sẽ ngày càng thêm huy hoàng hơn nữa!”
Có tên đàn em cũng lên tiếng đùa bỡn: “Anh Mã Hùng Dũng, ly thứ ba không thể uống như thế này, phải uống giao bôi mới được nha!”
Có người đi đầu nên mọi người cũng chẳng sợ phiền phức mà từ từ ồn ào lên.
“Đúng đúng đúng vậy, phải uống giao bôi!”
“Uống giao bôi!”
Mã Hùng Dũng cười ha hả một tiếng: “Đám ranh con này!”
Trên gương mặt Vương Như Nguyệt mang ý cười nhưng trong lòng lại vô cùng chán ghét, chỉ muốn cách xa tên họ Mã này một thước, anh ta thấy tính cách của cô quá tốt rồi hay sao chứ?
Ngay khoảnh khắc Vương Như Nguyệt định mở miệng thì bỗng nhiên bị người đè lại.
Vốn dĩ cô ta còn muốn nổi giận, kết quả vừa thấy là Triệu Nam Thiên thì liền gật đầu, giao cho anh xử lý.
Vương Như Nguyệt thật sự không dám trở mặt với Mã Hùng Dũng lúc này, chưa kể nhóm nhân viên bảo vệ được bồi dưỡng của Huy Hoàng đều nghe theo sự chỉ đạo của anh ta, thậm chí ngay cả kế toán tài chính cũng có quan hệ không minh bạch với anh ta.
Hơn nữa đám ‘công chúa’ ở đây đều rất nể sợ anh ta, nếu chị thật sự trở mặt với Mã Hùng Dũng thì Vương Như Nguyệt không hề nghi ngờ ngày mai Huy Hoàng sẽ phải đóng cửa chỉnh đốn lại.
Nói thực ra cũng không đến nỗi không thể tiếp tục làm, nhưng nếu muốn chấn chỉnh lại thì nhất định cũng sẽ gặp nhiều trắc trở, chỉ riêng các khoản mục đã khó chỉnh lý rồi.
Chưa nói đến chuyện tổn thất mỗi ngày phải chịu, giờ trên thị trường cạnh tranh rất khốc liệt, chỉ cần chị phạm phải một sai lầm nhỏ thì khả năng tám chín phần mười sẽ mất đi lượng khách cũ.
Một khi mất đi khách cũ thì Huy Hoàng còn lại cái gì?
Chỉ là một tòa nhà bỏ đi mà thôi, mấy thứ trang hoàng xa hoa này căn bản không hề đáng giá tiền.
Bây giờ chị đã đầu tư toàn bộ gia sản vào đây, đến nay vẫn còn khoản vay ngân hàng mấy trăm triệu chưa trả.
Nếu việc kinh doanh của Huy Hoàng có thể tiếp tục duy trì thì vài năm nữa chị đã có thể thu hồi vốn.
Nhưng một khi sơ suất chị sẽ mất trắng, số bất động sản còn lại ước chừng cũng chỉ đủ để trả nợ.
Mã Hùng Dũng cũng nắm bắt được điểm này nên mới có thể từng bước ép chị vào khuôn khổ.
Triệu Nam Thiên đoán được phần nào khó khăn hiện tại của Vương Như Nguyệt, nên khi đối mặt với Mã Hùng Dũng, anh vẫn lễ phép: “Anh Mã, chị Như Nguyệt say rồi, để tôi uống chén này thay chị ấy.
”
Vương Như Nguyệt liền nhượng bộ: “Được rồi, Nam Thiên, lát em còn phải đi cùng đội trưởng Mã mà!”
Mã Hùng Dũng không nói gì, anh ta mời rượu Vương Như Nguyệt, người khác có tư cách gì mà uống thay?
Triệu Nam Thiên không chờ câu trả lời của Mã Hùng Dũng đã nâng chén rượu lên uống vào bụng.
“Anh Mã, chén thứ hai này tôi chúc cho chúng ta sau này hợp tác vui vẻ.
”
“Chén thứ ba tôi chúc anh Mã ngày càng thăng tiến, tiền vào như nước.
”