Chương 471
Triệu Nam Thiên thừa nhận nói: “Không sai, trước tiên hoàn thành nhiệm vụ này thuận lợi, một khi có quan hệ của Cửu Vinh, chắc chắn sẽ khiến Đao Ca khiếp sợ. Đến lúc đó tôi ra mặt cảnh cáo anh ta một chút, anh ta cũng sẽ không dám tới gây phiền phức cho La Bảo An nữa đâu!”
Tiểu Ngũ lập tức tin tưởng nói: “Anh Thiên, em nghe anh!”
“Yên tâm đi, chờ hoàn thành xong nhiệm vụ lần này, tôi sẽ giải quyết chuyện này cùng cậu!”
Triệu Nam Thiên nói như vậy cũng có suy tính của riêng mình, ngay hôm qua khi anh tới Huy Hoàng đã phát hiện ra mấy tên côn đồ có bộ dạng khả nghi.
Anh nhận ra một tên trong số đó là đàn em của Đao Ca.
Bởi vì không rõ ràng lắm mục đích bọn chúng tới đây cho nên anh cũng không đi qua dò hỏi.
Không phải là do sợ đối phương mà là Vương Như Nguyệt phải mở cửa đón khách, không thể đắc tội với mấy tên lưu manh đó được.
Nhưng nếu thật sự có mâu thuẫn gì không thể hóa giải, vậy thì cũng không thể biến to thành nhỏ được, dù sao thì cũng phải loại bỏ hậu họa sau này!
Đang nghĩ ngợi thì đã tới nơi.
Có thể là do Đường Bảo Khiết nhắc nhở chiếu cố trước nên hai người ngồi không bao lâu đã được dẫn vào một phòng.
Trong phòng có một cánh cửa bí mật, là một gác xép có chút nhỏ.
Vừa mới tiến vào đã thấy một người đàn ông vạm vỡ, sắc mặt lạnh lùng, đôi mắt u ám.
“Không ngờ nhanh như vậy đã lại gặp mặt rồi!”
Triệu Nam Thiên nhận ra anh ta, lần đầu tiên tới chỗ Cửu Vinh, chính là người này ra mặt diễn vai phản diện, muốn đe dọa hai người, kết quả lại bị anh hung hăng dạy cho một bài học.
Đường Bảo Khiết sắp xếp anh tới đây là có mục đích gì, ra oai phủ đầu sao?
“Đưa tới đây, tôi phải kiểm tra!”
Triệu Nam Thiên chất vấn: “Dựa vào cái gì?”
Người đàn ông to lớn ôm bả vai nói: “Quy tắc của Cửu Vinh!”
Tiểu Ngũ không biết làm sao, bị một tên khác dẫn sang một bên.
Triệu Nam Thiên được anh ta đích thân chăm sóc, không nói gì chống tay lên tường, chân bị bị đá sang hai bên.
Người đàn ông to lớn cảnh cáo nói: “Ngoan ngoãn một chút, đừng có mà lộn xộn!”
Triệu Nam Thiên nhắc nhở anh ta một câu: “Anh đặt tay đúng chỗ đi, tính tình tôi không tốt!”
“Thế sao? Tên nhãi trên tay tôi tính tình cũng không tốt đâu!”
Triệu Nam Thiên quay đầu lại thấy, trong tay anh ta đang cầm một khẩu súng gây mê, họng súng đen ngòm.
Cùng lúc đó, tại phòng điều khiến của Cửu Vinh.
Bạch Thảo Phương gõ cửa đi tới: “Sắp mở cuộc họp rồi, em còn ở đây làm gì?”
Đường Bảo Khiết chỉ chỉ vào màn hình theo dõi: “Xem kịch vui, ha ha!”
Bạch Thảo Phương nhìn thoáng qua màn hình, lập tức cảm thấy bất đắc dĩ, chắc chắn là đàn em cố ý.
Thần Vũ là cao thủ hiếm có ở đây, lần trước bị thua dưới tay Triệu Nam Thiên, cho nên trong lòng vẫn luôn khó chịu.