Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 555



Chương 555

Chị Lý hiểu ý nắm lấy cánh tay của em gái: “Em gái ngốc à, giả bộ gì chứ? Còn không mau đi chuẩn bị một chút, anh trai em đã gọi người đến cho em rồi!”

Sự lơ đễnh của em gái trong khoảng thời gian này, làm sao vợ chồng hai người có thể không nhìn thấu tâm sự của cô ta cho được.

Lý Khả Hân hoảng sợ, luống cuống tay chân hỏi: “Hả? Anh… anh Thiên… anh ấy đến đây?”

Anh Lý xua tay: “Còn chưa. Hôm nay dì Triệu xuất viện, bọn họ chỉ vừa ra ngoài thôi. Một lát nữa đến lúc ăn tối thì họ mới đến đây. Còn bộ quần áo hôm qua chị dâu mua cho em đâu? Mau đi thay đi!”

Lý Khả Hân có chút ngượng ngùng: “Còn phải thay quần áo à?”

Chị Lý ở bên cạnh trêu chọc: “Cô gái ngớ ngẩn, lúc này không mặc thì muốn mặc vào lúc nào? Đi, chị dâu sẽ trang điểm lại cho em, đảm bảo cậu hai Triệu thấy em thì sẽ không dời mắt đi được.”

Đối với cuộc hôn nhân này, cô ta đồng ý từ tận đáy lòng mình.

Bỏ qua tính cách của Triệu Nam Thiên, chỉ riêng thân phận là chủ nhà cũng khiến cho người ta thấy đủ rồi.

Ngoài ra, gần đây cô ta cũng nghe được một số tin đồn rằng vùng này đang có ý định tiến hành phá dỡ, đến lúc đó, Triệu Nam Thiên dựa vào tòa nhà ba tầng này, sẽ trở thành người giàu có chỉ trong một đêm.

Nếu như em gái thật sự có thể thành đôi với Triệu Nam Thiên, vậy chẳng phải nhà họ Lý cũng một bước lên trời sao?

Huống chi, diện mạo của em gái cũng không tệ. Trong khoảng thời gian này, không tính lời giới thiệu của bọn họ, cũng đã có khá nhiều người tự mình tới cửa.

Có một vài người có điều kiện khá tốt, nhưng đáng tiếc là trong lòng em gái chỉ có Triệu Nam Thiên, đã bị anh hớp hồn, ngoại trừ anh thì thấy ai cũng chướng mắt.

Trước mắt có cơ hội dâng tới cửa, sao có thể bỏ qua?

Chị dâu dẫn đường phía trước, Tô Mục Tuyết dìu mẹ Triệu đi theo phía sau.

Cầu thang tương đối cũ, ngay cả đèn cũng tương đối mờ, vì thế hai người đi khá chậm.

Tô Mục Tuyết bước lên tầng hai mới nhìn thấy nơi này đã trở thành cửa hàng mặt tiền cho người khác thuê, kinh doanh rèm cửa vải vóc. Nhìn thấy mẹ Triệu, bà chủ rất lịch sự bước ra chào hỏi.

Mẹ Triệu cũng lễ phép đáp lại.

Bà chủ nhìn thấy Tô Mục Tuyết, sửng sốt một chút: “Dì à, cô gái này là ai vậy? Trông thật xinh đẹp, giống như minh tinh màn bạc vậy đó.”

Tô Mục Tuyết hơi ngượng ngùng, mặc dù là nói lời hay nhưng cô ấy luôn khen mọi người một cách bộc trực như vậy sao?

Mẹ Triệu cười ẩn ý: ​​”Là bạn gái của Nam Thiên.”

“Ôi, cô gái này giống như tiên nữ xuống trần gian vậy, Nam Thiên thật là may mắn!”

Tô Mục Tuyết cũng lịch sự chào hỏi một tiếng, vội vàng tránh ánh mắt của cô ấy.

Khi đoàn người đã đi xa, bà chủ vẫn còn đang lấy làm kỳ lạ mà tấm tắc: “Hóa ra là bạn gái của Triệu Nam Thiên. Thằng nhóc này kiếm đâu ra một cô bạn gái xinh đẹp như vậy chứ? Quá xinh đẹp rồi!”

Ông chủ vừa thu hồi ánh mắt khỏi người Tô Mục Tuyết. Cầu thang tương đối dốc, khi Tô Mục Tuyết lên lầu, một phần bắp chân dưới váy lộ ra, đặc biệt bắt mắt trong hành lang tối tăm.

Anh ta cười khà khà mà nói: “Còn có thể tìm ở đâu? Nói không chừng là làm trong cái ngành đó đấy!”

Bà chủ vội vàng đẩy anh ta vào trong tiệm: “Anh nói chuyện kiểu gì vậy? Không sợ bị người ta nghe thấy à!”

Ông chủ một bộ không ăn được nho thì nói nho chua: “Nói thật thôi, nếu một cô gái xuất thân từ gia đình bình thường, có điều kiện tốt như vậy, có thể nhìn trúng nhà họ Triệu hả?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.