Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 576



Chương 576

Triệu Nam Thiên rất tức giận, anh còn tưởng Tôn mập chỉ là háo sắc thôi, không nghĩ rằng ông ta lại biến thái như thế, cái hình như thế này mà cũng làm ra được.

Mấy tấm hình là hình ghép, kỹ thuật chẳng cao siêu gì mấy, liếc mắt là nhìn ra lỗi, sỡ dĩ làm ra những tấm hình này chắc là để thỏa mãn tâm lý.

Từ Minh cũng tức giận: “Anh Thiên, tụi mình giết luôn đi, bị đuổi thì đuổi, tôi cần phải dạy dỗ tên khốn này!”

Triệu Nam Thiên bỗng nhiên nói: “Chờ đã, Tiểu Ngũ, cậu phóng to mấy bức hình này cho tôi xem với.”

Tiểu Ngũ hành động theo yêu cầu.

Từ Minh khó hiểu: “Anh Thiên, người phụ nữ này là ai?”

Từ Minh thấy Triệu Nam Thiên không nói lời nào, lại nhìn chằm chằm ảnh chân dung kia vài lần.

Trông mặt mũi cùng lắm là khoảng ba mươi tuổi, khác hẳn với khí chất nữ thần của Tô Mục Tuyết, người phụ nữ này vừa nhìn đã thấy là kiểu người phụ nữ của gia đình, biết nóng biết lạnh.

“Anh Thiên, sao mà tôi lại thấy quen mắt nhỉ?”

Triệu Nam Thiên thu lại tâm tư nói: “Đây là chủ nhiệm Khương.”

Từ Minh sửng sốt một lát: “Chủ nhiệm Khương? Là chủ nhiệm Khương của phòng vật nghiệp chúng ta, vợ của Tôn Chí Bình sao?”

“Đúng vậy.”

“Ôi đệch, đó không phải là chị dâu họ của Tôn mập à? Tôn mập thật đúng là súc vật, ngay cả chị dâu họ cũng dám động vào?”

Nghĩ một chút, cậu ta lại tò mò hỏi tám nhảm: “Anh Thiên, anh nói xem Tôn mập và chị dâu họ của gã ta…”

Từ Minh không nói tiếp nữa, cậu ta tin Triệu Nam Thiên nghe hiểu được.

Triệu Nam Thiên lắc đầu, tuy rằng Tôn Chí Bình không phải là người đi cùng một đường nhưng anh không thể không thừa nhận tên này vẫn là một kẻ có nền tảng.

Dáng người có chút phát tướng, có điều mặt mày sáng sủa, so với Tôn mập quả thực là một kẻ trên trời một kẻ dưới đất.

Chủ nhiệm Khương nếu không phải bị mù mắt, hoặc là ghê tởm Tôn Chí Bình, chắc chắn sẽ không thông đồng với gã ta.

Nếu nghĩ như vậy, có lẽ chỉ là một mình Tôn mập có tâm tư xấu xa mà thôi.

“Anh Thiên, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Triệu Nam Thiên ổn định tinh thần: “Không vội, đợi ngày mai lại nói. Nếu ngày mai chủ nhiệm Khương thật sự muốn hắt chậu nước bẩn lên đầu tôi, tùy ý để Tôn mập vu oan hãm hại tôi, vậy thì không thể trách chúng ta rồi.”

Kỳ thật hôm nay lấy được những thứ này cũng không phải là không có chỗ để dùng. Chỉ là Triệu Nam Thiên không muốn dùng cái cách hèn hạ như vậy để đối phó với một người phụ nữ.

Đương nhiên là hai bên phải tôn trọng lẫn nhau. Nếu như chủ nhiệm Khương cố ý đổi trắng thay đen, cái gọi là tôn trọng cũng không thể nào nhắc tới nữa, bởi vì anh vốn dĩ không coi kẻ địch như là một người phụ nữ mà đối đãi.

Ngày hôm sau Triệu Nam Thiên vẫn đi làm như bình thường.

Vừa mới hơn chín giờ, anh đã nhận được thông báo từ nhân sự phòng vật nghiệp nói là qua bên đó họp.

Triệu Nam Thiên cũng không nói gì thừa thãi, đến phòng vật nghiệp đúng giờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.