Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 108



Chương 108

“Không được mắng dì!”

Không ai nghĩ rằng khi Hoắc Dận được đưa ra ngoài vẫn không quên Ôn Hủ Hủ. Cậu yêu cầu Hoắc Tư Tước không được mắng cô với giọng điệu hết sức nghiêm túc.

Ôn Hủ Hủ đang chờ bị Hoắc Tư Tước tính sổ nghe thấy Hoắc Dận lên tiếng bảo vệ mình, cô bị làm cho cảm động: “Dận Dận…”

“Dận Dận cái gì ? Còn đứng ở chỗ này làm gì? Còn không mau đưa tiểu thiếu gia lên?!”

Cái tên trợ lý chết dẫm này, nuôi cậu làm gì,thật phí công sức!

Hoắc Dận được đưa ra ngoài, trong phòng làm việc cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh lại. Thời khắc này Ôn Hủ Hủ mới cảm nhận rõ được cảm giác sắp bị tính sổ là như thế nào.

Nhưng cũng thật là lạ, chẳng phải cô chỉ đưa Hoắc Dận ra ngoài chơi có một chút, sao hắn lại nổi nóng đến như vậy?

Ôn Hủ Hủ quyết định mở miệng trước: “Được rồi, tôi xin lỗi anh trước, quả thật, tôi dẫn con ra ngoài mà không báo anh có chút không thỏa đáng, nhưng tôi làm như vậy tất cả vì hôm nay xảy ra một chuyện. Hoắc Tư Tước, tôi cảm thấy anh cần giải thích với tôi.”

“Cô nói cái gì? Giải thích?”

Hoắc Tư Tước không thể nào ngờ, hắn còn chưa mở miệng tính sổ với cô mà còn bị cô chất vấn ngược lại hắn.

“Hôm nay tôi thấy thời tiết tốt, chẳng qua muốn để cho con vận động nhiều một chút. Nhưng khi tôi nhắc tới vận động con lại vô cùng kích động. Hoắc Tư Tước, anh không cảm thấy những thứ này anh đều nợ tôi một lời giải thích sao?”

“……”

Chỉ trong vài giây đồng hồ, không khí trong phòng làm việc lại bắt đầu căng thẳng như có bão tố.

Ánh mặt trời bên ngoài vẫn rực rỡ xuyên thấu qua lớp cửa kính. Thế nhưng Ôn Hủ Hủ lại cảm giác giống như mình đang đứng giữa mùa đông khắc nghiệt, bốn phía lạnh thấu xương đến mức cô cũng không khống chế được cơ thể mà run rẩy liên hồi.

Có chuyện gì vậy?

Cô nói sai gì à?

Cô dường như cảm nhận được, như thể phát giác ra được gì đó.

“Cô muốn tôi cho cô một lời giải thích phải không?”

“… Đúng.”

“Được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết. Ôn Hủ Hủ, tại sao Dận Dận lại trở nên như vậy. Chính là bởi vì năm đó cô bỏ Dận Dận lại, vốn con đã sinh non sức khỏe yếu, mà bệnh tình lại nguy kịch. Mãi cho đến hai tuổi cũng không biết nói chuyện,con không có mẹ là như thế nào cô có hiểu được không, từ nhỏ đến lớn đều một tay tôi lo. Tính tình Dận Dận quái gở, lạnh lùng, bởi vì trong lòng thằng bé tình cảm không được trọn vẹn, cho nên dẫn đến con có đi bất cứ nơi nào cũng không hòa đồng, cũng thiếu cảm giác an toàn, lý do như vậy, đủ không?”

Hoắc Tư Tước ngồi đó, ngũ quan sắc bén. Trong lòng hắn lúc này như bùng lên ngọn lửa giận dữ làm cho từng đường nét càng trở nên đáng sợ. Ánh mắt hắn lúc này chỉ còn lại sự châm chọc.

Hoắc Tư Tước như thể đang nở nụ cười nhìn nhìn Ôn Hủ Hủ, nhưng giờ tiếng cười kia cho dù có dễ nghe bao nhiêu đi chăng nữa cũng giống như con dao đâm vào trái tim cô!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.