Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 177



Chương 177

Giờ phút này đây, vị tổng giám đốc, người chưa bao giờ thay đổi khuôn mặt của mình trong giới kinh doanh, lại không thể khống chế được cảm xúc của mình. Khuôn mặt tái nhợt, đôi lông mày lạnh lùng lộ rõ sự chán ghét.

Ôn Hủ Hủ có chút sửng sốt.

Con ngoài giá thú?

Hắn…… lại cho rằng đứa bé này là do cô sinh với người khác?

Ôn Hủ Hủ như rơi xuống đất. Cô đưa mắt nhìn người đàn ông này nói không ra lời.

Cô thật không biết nên vui mừng hay nên buồn? Không thể tin được mắt của người đàn ông này lại mù như vậy. Không hiểu bằng cách nào hắn có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc một công ty đa quốc gia như hiện tại?

“Nói? Sao cô không nói đi?”

“Hoắc Tư Tước, tôi với anh đã sớm không có bất cứ quan hệ gì. Anh có thể ở với con tiện nhân Cố Hạ kia, sao tôi không thể tìm một người đàn ông khác?”

“……”

Câu nói này đã khiến hắn không biết phản bát như thế nào.

Ngón tay bóp lại kêu răng rắc, khuôn mặt tuấn tú của hắn lúc xanh lúc trắng. Hắn thật sự không nói lên một lời nào.

Là do hắn tự đâm đầu tới gây lộn với cô thì tự chịu đi.

Ôn Hủ Hủ oán hận hắn xong, cũng không muốn nói thêm gì. Nhìn thấy con trai từ trong phòng kiểm tra đi ra, cô lập tức dắt tay con gái đi qua hỏi: “Bác sĩ, đứa nhỏ không sao chứ?”

Cô phải nhanh chóng mang đứa nhỏ này đi. Bằng không với tính khí của người đàn ông chó đó, cũng như cặp mắt mù hắn, giờ hắn mà biết cô còn có một đứa con trai khác chắc hắn lột da cô ra mất.

Ôn Hủ Hủ chuẩn bị đưa con rời khỏi nơi này.

Nhưng vào lúc này, một bàn tay to lớn đột nhiên xẹt qua, cô còn chưa kịp ôm lấy con trai, bàn tay này đã kéo đứa nhỏ lại, dùng sức đến mức khiến cô cảm nhận được cơn đau truyền đến.

“Hoắc Tư Tước, anh làm gì vậy?”

“Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cô ra, đừng chạm vào con tôi. Cô không xứng!”

Lại là người đàn ông này, hắn cướp đứa bé lại. Căn bản là không cho Ôn Hủ Hủ chạm vào.

Ôn Hủ Hủ như phát hỏa.

Đây là Mặc Bảo của cô, không phải Hoắc Dận, hắn có tư cách gì không cho cô đụng vào? Bây giờ cô chỉ còn mỗi Mặc Mặc là con trai thôi.

Ôn Hủ Hủ vô cùng hoảng hốt, cuối cùng cũng phòng ngự cuối cùng cũng bị phá vỡ, hai mắt cô đỏ hoe, cô gần như muốn xông tới cướp đứa bé về lại tay mình, nhưng bỗng nhiên, đứa bé từ trong tay Hoắc Tư Tước mở miệng nói: “Ba, ba đang làm gì vậy?”

Ôn Hủ Hủ chợt ngây dại!

Ba?

Mặc Bảo của cô…… lại gọi người đàn ông này là ba?

Hoắc Tư Tước thì không có phản ứng gì. Bởi ngay từ đầu, khi bệnh viện thông báo cho hắn tới, đã trực tiếp nói Hoắc Dận đang ở đây.

Vì thế hắn cúi đầu, nhìn về phía cậu bé kia: “Ba dẫn con về nhà.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.